Ngày tận thế bùng nổ, quỹ đạo lịch sử phát triển thành hai dòng chảy bất đồng, hoàn toàn biến thành hai thế giới khác nhau.
Một nơi là thiên đường, một nơi là luyện ngục.
Một nơi là thời đại hòa bình lá cờ đỏ bay phất phới.
Một nơi là tận thế tang thi hoành hành, nhân tâm chôn vùi.
Cố Ninh ở trong mạt thế gian nan cầu sinh, dùng hết toàn lực muốn bảo hộ cha mẹ và người mà chính mình quan tâm, lại bị thiết kế chết ở đầu đường.
Cô tỉnh lại trong một không gian kỳ dị.
Một không gian, một cánh cửa.
Một lần mở cửa là hoà bình, một lần nữa lại là mạt thế.