Bạch Cẩm trọng sinh về thời điểm trước khi Tam Thanh thành Thánh, được Thông Thiên Giáo Chủ thu làm đệ tử. Cảm giác nguy cơ mãnh liệt, hắn vội vàng đi trên con đường cầu sinh, nịnh bợ sư bá, kết giao với các đại năng, từng bước ảnh hưởng đến đại thế của thời Hồng Hoang, tạo ra một mạng lưới quan hệ rộng để bảo vệ mình. Quá trình xây dựng “quan hệ” này, Bạch Cẩm cũng đã gây dựng cho mình một lí lịch khủng bố và thanh danh tốt đẹp.
Thái Thượng Lão Quân: Bạch Cẩm có đại trí tuệ
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn: Trong đám đệ tử của Thông Thiên, chỉ có Bạch Cẩm là biết lễ nghĩa.
Chuẩn Đề: Bạch Cẩm vô sỉ, ngươi đứng yên đó, bần tăng lạy ngươi một lạy.
Như Lai: Bạch Cẩm là loại tiểu nhân gian trá, hèn hạ vô sỉ.
Ngọc Đế: Trên đời không có ai trọng tình trọng nghĩa như Bạch Cẩm
…
Truyện viết về một thanh niên tài năng có hạn nhưng thủ đoạn vô biên và lươn lẹo số một thời Hồng Hoang!