Thường thì khi một thanh niên từ hiện đại trọng sinh về cổ đại thì hầu hết các thành niên đó sẽ cảm thấy mình đặc biệt nhất, mình mà không trở nên bá đạo mạnh mẽ thì sẽ cảm thấy lãng phí khi trời cho trọng sinh về cổ đại mà không thể hiện hết tài năng của mình từ đó ắt đầu sống cuộc sống nghịch thiên đầy gái theo. Những chuyện có nội dung như thế đã được nhiều độc giả đọc và ưa chuộng nhưng thời gian trôi qua thì có thích đến mấy đọc nhiều vẫn thấy chán thôi.
Truyện "Sư Huynh Ta Thật Trọng Ổn" của tác giả Ngôn Quy Chính Truyện đã đi ngược lại với những tiểu thuyết trên. Nam nhân vật chính là Lý Trường Thọ, hắn là một người biết mình biết người, hắn không bá ngay từ đầu cũng không phải tự nhiên mà hắn mạnh mẽ, đó là công sức của việc chịu khó tu luyện.
Trùng sinh tại thời đại thượng cổ trước đại chiến Phong Thần, Lý Trường Thọ trở thành một luyện khí sĩ nho nhỏ, không có khí vận gì gia thân, cũng không phải đại kiếp nạn chi tử tiền định nào đó, hắn chỉ có một mộng ước tu tiên trường sinh bất lão. Nhưng đã là nhân vật chính thì làm gì có chuyện ngon ăn đến thế! Vốn hắn đang còn định trốn trong núi để bình an vô sự tu hành thành tiên thì từ trên trời rơi một vị sư muội.
Giống như tên truyện, Lý Trường Thọ chính là một con ngươi ổn trọng, còn vì sao hắn lại ổn trọng ư ? Vì hắn yêu quý sinh mạng của mình, không muốn mất đi một lần nữa. Nhưng chính vì tính cách ổn trọng của hắn lại là yếu tố gây cười nhiều nhất trong truyện.
Ngôn quy quả thật là một con người khôn ngoan, lão không sáng tạo ra những hệ thống tu luyện, bối cảnh mới và cấu trúc tu tiên mà lão lấy ngay bối cảnh của Tây Du Ký và Phong Thần - những câu chuyện kinh điển của dòng Tiên hiệp mà chúng ta đã thuộc lòng từ bao giờ.