Thông tin truyện:
Review:
Diệp Quan mất đi tu vi, không muốn làm ảnh hưởng tộc nhân, thoái t.h.á.c lời đề cử của trưởng lão Diệp Khiếu, nhường lại chức vị thế tử. Những huynh đệ khác không tranh, không giành, một lòng muốn phò trợ hắn. Trong số họ cũng có kẻ lòng mang tâm tư với chức thế tử, nhưng cũng hết sức tỉnh táo.
Phượng Hoàng gặp hoạ, vẫn hơn bầy gà.
Đạo lý này, những kẻ ấy nắm rõ hơn ai hết, nếu bây giờ thừa nước đục thả câu. Mai sau Diệp Quan quật khởi, chẳng phải sẽ tự rước n.h.ụ.c vào thân hay sao? Tốt nhất là án binh bất động, chờ đợi tình hình chuyển biến.
Nàng ngọt ngào mỉm cười, tự nguyện thuần phục hắn: “Từ giờ phút này, ta nguyện làm Hộ Đạo Giả cho ngài, có được không?”
Diệp Quan: “...”
Đọc phần mở đầu, có thể khiến chúng ta liên tưởng đến một bộ truyện khác cùng tác giả chính là Nhất Kiếm Độc Tôn. Nhưng so với thanh niên bị gia tộc bỏ rơi, người yêu p.h.ả.n b.ộ.i bên kia thì bên này Diệp Quan lại được ưu ái hơn hẳn.
Đầu tiên xét về tính cách của Diệp Quan, main thông minh, não to, biết suy nghĩ, không thánh mẫu. S.á.t p.h.ạ.t quyết đoán, không hề khoan nhượng với k.ẻ t.h.ù, tránh để lại h.ậ.u h.o.ạ. Không chỉ biết dùng n.ắ.m đ.ấ.m để giải quyết vấn đề, main còn rất biết thời thế, co giãn đúng lúc.
Đối xử với những người thật lòng với mình rất tốt, lại có tấm lòng hiếu thảo. Đây được xem là một điểm sáng, cộng thêm điểm cho main trong bộ truyện. Dù vậy Diệp Quan không thể tránh khỏi cái vòng sáng nam chính hoàn hảo, đ.á.n.h vượt cấp hơn chục level, buff quá đà, mới vài chương đã lên một cấp, khiến đồng đội muốn theo main cũng ná thở.
Tiếp theo thì nói đến các nhân vật phụ, có người m.ấ.t n.ã.o, có người không n.ã.o. Nhưng đa phần bọn họ đều có tuyến truyện vừa đủ, không đến nỗi làm nền cho main nhà ta. Chẳng qua tình tiết có kẻ đ.ụ.n.g main, main đi x.ú.c lại, main đ.á.n.h thua, có người cứu main bị lặp lại khá nhiều. Tuy nhiên văn phong của tác giả hay nên tạm thời cứu vớt phần nào điểm trừ này.