Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án:
Một giấc ngủ dậy, Lục Nùng không chỉ kết hôn, còn có một đứa con riêng mười sáu tuổi và một đứa con trai ruột một tuổi.
Chồng đã 36 tuổi, giữ chức vị cao, bận rộn sự nghiệp, hơn Lục Nùng mười bốn tuổi.
Điều này cũng chưa tính, hóa ra cô xuyên vào một quyển sách niên đại, thành tiểu mẹ kế bệnh tật ốm yếu chết sớm của nam chính, ở trong sách chỉ như một cái phông nền.
Lục Nùng:…… Chết sớm là không có khả năng chết sớm, trước hết giữ cái mạng nhỏ rồi tính sau.
Canh ba ba, canh gà long nhãn hạt sen, canh nấm tuyết hạt sen cẩu kỷ, canh gà đen linh chi……
Lục Nùng vội vàng bồi bổ cho bản thân để giữ tính mạng, không nghĩ tới bồi bổ sao mà ánh mắt của nam chính và cha nam chính nhìn cô càng ngày càng không đúng.
Nam chính: Xem ra cha tôi không được.
Cha nam chính:……??