Từ mạt thế xuyên đến cổ đại, Cố Vân Đông còn chưa kịp thở phào một cái, liền phát hiện mình đang trên đường chạy nạn. Mà cả nhà bọn họ đang bị ông bà nội đuổi ra ngoài từ trong đội ngũ gia tộc chạy nạn, những người khác chỉ thờ ơ lạnh nhạt đứng xem.
Cha mất tích, mẹ khời dại và hai đứa em trai em gái gầy trơ xương, đầu còn to hơn cả người đang thở thoi thóp làm Cố Vân Đông chỉ cảm thấy đau răng.
Không có biện pháp, vén tay áo lên làm việc thôi. Làm ăn, mở cửa hàng, mua ruộng tốt. Cuộc sống của Cố Vân Đông quá hô mưa gọi gió, nếu như bên người không có ai mắt lom lom như hổ rình mồi muốn lấy cô về nhà, cô đã có thể nhảy lên trời cao.