WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Ác Lão Bà

Chương 37: Lối buôn bán 1

Chương 37: Lối buôn bán 1




Chưởng quầy cười hắc hắc nói, “Đúng vậy, ngươi nhìn một cái xem, vừa rồi ta bận đến hồ đồ!”

Tống Đoàn Viên nói với Hách lão gia tử, “Hách lão gia tử, dược này ta dùng rất nhiều tâm tư bào chế, dược tốt xứng với đại phu giỏi, dược cũng chỉ có tới trong tay ngài, mới có thể phát huy được dược hiệu tốt nhất, nếu ngài muốn, dược liền đưa cho ngài, không thu tiền!”

Tống Đoàn Viên không thu tiền, cũng không tính là cạy mối làm ăn của chưởng quầy hiệu thuốc, lại có thể kết giao với Hách lão gia tử.

Hách lão gia tử cười cười, “Được, nếu như vậy ta muốn toàn bộ!”

Tống Đoàn Viên gọi Tống Phúc Quý tiến vào, để cho Hách lão gia tử nhìn.

Hách lão gia tử gật gật đầu, nói là trong chốc lát nữa sẽ bảo người tới lấy.

Tống Đoàn Viên vội vàng đáp lời.

Hách lão gia tử chắp tay sau lưng rời đi, khách tiến đến mua thuốc đều tới hỏi loại thạch hộc này.

Dược có thể làm Hách lão gia tử khen ngợi, ở trấn Thanh Sơn cũng lần đầu tiên thấy.

“Các ngươi cứ chờ ở đây, đều có, đều có!” Chưởng quầy chạy nhanh lôi kéo Tống Đoàn Viên vào trong phòng.

“Dược của ngươi tốt như vậy, sao lại đưa hết cho Hách lão gia tử? Nhiều như vậy, thế nào cũng phải được mấy chục văn đi?” Chưởng quầy hiệu thuốc một bộ dáng suy nghĩ vì Tống Đoàn Viên.

Tống Đoàn Viên cười cười, “Vừa rồi chưởng quầy còn nói không cần!”

Chưởng quầy có chút xấu hổ, cười cười, còn nói thêm, “Về sau thạch hộc bào chế theo phương pháp này của ngươi cứ bán hết cho ta, về giá cả, ta tăng thêm một văn, mười một văn, như thế nào, đây chính là giá rất cao!”

“Không được!” Tống Đoàn Viên nhàn nhạt nói.

“Không được? Vậy ngươi muốn bao nhiêu? Ngươi nên biết rằng thạch hộc này không phải dược liệu quý báu, lượng dùng cũng không tính là nhiều, ngày thường mười văn đã là giá cao, mười một văn đã là giá trên trời, không có khả năng cao hơn nữa!” Chưởng quầy có chút bối rối.

“Chúng ta trước đó đã nói tốt, mười văn là mười văn, chưởng quầy cho ta mười một văn, ta tự nhiên nói không được!” Tống Đoàn Viên cười tủm tỉm nói.

Chưởng quầy lập tức tươi cười rạng rỡ, “Đại nương còn hiểu quy củ, được, mười văn, về sau thạch hộc ngươi bào chế ta đều mua hết, ngoài ra ngươi có bào chế loại dược gì nữa không?”

Tống Đoàn Viên nghĩ nghĩ, trên núi kia còn có đương quy, liền nói, “Chưởng quầy có cần đương quy không? Ta có sáu phương pháp điều chế đương quy sở trường!”

Chưởng quầy sửng sốt. “Đương quy không phải đều chỉ dùng nước trong rửa sạch, ngâm sáu canh giờ, cắt miếng phơi khô sao? Còn có biện pháp bào chế khác sao?”

Tống Đoàn Viên gật đầu, “Đó là phương pháp bào chế cơ bản nhất, còn có đương quy xào, đương quy nướng, đương quy rượu, đương quy than và đương quy dầu!”

Chưởng quầy do dự một chút, hắn mở hiệu thuốc ngần ấy năm, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghe qua mấy phương pháp bào chế này.

“Phương pháp bào chế không giống nhau, hiệu quả trị liệu cũng không giống nhau, tỷ như đương quy sau khi nướng rượu sẽ có tác dụng tăng cường lưu thông máu, bổ huyết, điều hòa kinh nguyệt, dùng cho trường hợp bị ứ huyết, tắc kinh, đau bụng kinh, kinh nguyệt không đều, phong thấp. Đương quy xào lại có thể bổ huyết, nhưng không hoạt tràng, dùng cho trường hợp huyết hư, đau bụng kinh, tiêu hàn, đau bụng do lạnh. Về phần đương quy than, sau khi xào than xong, có thể dùng để cầm máu, kinh nguyệt quá nhiều, xuất huyết.” Tống Đoàn Viên chậm rãi giải thích.

Chưởng quầy nghe Tống Đoàn Viên nói đạo lý rõ ràng, không giống như là đoán mò, cũng liền nói, “Vậy ngươi làm chút đương quy sáu phương pháp bào chế đến, đương quy trước đây chúng ta thu mua hai mươi văn, của ngươi chúng ta thu 30, ngươi thấy thế nào?”

Tống Đoàn Viên gật đầu, “Được, chỉ là thuốc này đi hái đem về chế tác sẽ phải mất hai ngày!”

Chưởng quầy vội nói, “Không nóng nảy! Còn có thạch hộc kia, có thể cùng đưa tới luôn hay không?”

Tống Đoàn Viên gật gật đầu.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.