Tiêu Phàm bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, yên lặng điều chỉnh tin tức để chọn lọc các lựa chọn...
Lần này chỉ có một chiếc nhẫn cô đơn nằm ở đó.
[Tên: Nhẫn slime]
[Loại hình: Trang sức]
[Phẩm chất: Quỷ khí]
[Độ bền: 100%]
[Thuộc tính: Bẩn!]
[Tác dụng đặc biệt: Bắn về phía trước một chút chất nhầy slime, có thể tạo thành sự ăn mòn rất nhỏ đối với vũ khí. đối với mục tiêu bị đánh trung thì hiệu quả chất dính kéo dài năm giây. Thời gian làm lạnh là một phút.]
[Ghi chú: Thần lùn đê tiện đã chế tạo chất dịch của slime thành thứ đồ vặt dơ bẩn, đeo nó trên người sẽ trở thành Ô Yêu Vương!]
Đúng vậy, thứ mà Tiêu Phàm tìm kiếm chính là quỷ khí, chủ nhân của chiếc "Nhẫn slime" này bán đấu giá giấu tên, giá khởi điểm là một thỏi vàng, nhưng lại không có ai để ý tới.
Thật ra Tiêu Phàm có thể hiểu được điều này. Quỷ khí, tức là vật phẩm thần bí không thể đoán trước được, không thể đặt ra được số liệu cụ thể. Nếu như không thể xác định được thì người chơi sẽ không thể biết được bỏ ra một thỏi vàng để mua "Nhẫn slime" này có hại hay không? Hơn nữa giai đoạn trước của trò chơi cũng không dễ để kiếm tiền. Mình có 1 thỏi vàng. dùng để mua trang bị hiếm có không tốt hơn à? Tại sao lại phải tiêu tốn để mua một chiếc nhẫn không tăng công kích, không thăng phòng thủ này. Mặc dù nó là vật phẩm trang sức, nhưng mà nó cũng là chỉ một vật phầm có tác dụng đặc biệt nhìn qua không lớn lắm mà thôi.
Có điều bởi vì trong tay Tiêu Phàm hiện đã có hai món đồ quỷ khí, hơn nữa lại vừa mới bán đi vài thứ "tang vật" của Hắc Long bang, hắn xuất phát từ hứng khởi nâất thời tìm một thỏi vàng rồi đưa lên. Sau khi kết thúc thời gian đấu giá hắn liền mua được chiếc nhẫn với một thỏi vàng, cho dù có không mua được thì Tiêu Phàm cũng không cưỡng cầu.
Sau khi mua xong, Tiêu Phàm liền tắt khu bán đấu giá đi.
Nhìn thấy mọi người đã thích ứng xong với trang bị mới, Tiêu Phàm nói: "Anh đi đến chooxLilith, mọi người có đi không? Nếu như không đi thì đưa mật rắn mọi người lấy được trong lần đánh Sa Xà cốc này cho anh, anh nộp nhiệm vụ giúp các em."
Sau khi nói xong, Tiêu Phàm đã chuẩn bị sẵn tinh thần để tiếp nhận mật rắn.
"Đi! Sao lại không đi chứ?" Hổ Nữu trả lời.
"Hả?" Tiêu Phàm nhìn thấy thái độ khác thường của Hổ Nữu, hắn có chút nghi ngờ nhưng cũng không gặng hỏi làm gì. Nếu đã đi thì mọi người cùng nhau đi thôi.
Hắn vẫn theo thói cũ đi đến quán rượu của ông bố kỳ quái mua một chút rượu rồi lập tức đi tìm Lilith.
"Này! Đây là phần của hôm nay." Tiêu Phàm giao mật rắn và rượu cho Lilith.
"He he, tên nhóc nhà cậu được đấy." Lilith vui vẻ phấn chấn nhận lấy những thứ đồ Tiêu Phàm đưa, rồi nhìn về những cô gái đứng phía sau Tiêu Phàm: "Sao thế? Hôm nay các cô ấy cũng quay về rồi."
"Đừng quan tâm mấy chuyện này vội. Tôi với cô thương lượng một chút được không? Tôi muốn lấy một chút rượu mật rắn mà cô ngâm." Tiêu Phàm lén lút nói với Lilith.
"Làm sao? Đừn mơ, không được! Cậu lấy rồi thì tôi uống cái gì? Lần trước tôi cho cậu còn chưa đủ hay sao?" Cô gái sâu rượu này thở hồng hộc nói.
"Xin cô đó, chị Lilith! Chị gái ruột của tôi ơi! Tôi chỉ cần một chút thôi mà." Tiêu Phàm đau khổ cầu xin.
Lilith nghi ngờ nhìn Tiêu Phàm: "Không phải là cậu định dựa vào thứ này để khiếu chiến Sa Xà cốc cấp địa ngục chứ? Tôi biết cậu có cái kỹ năng "Giá Áo Túi Cơm" rồi, nhưng với cấp bậc hiện tại của cậu vẫn không thể đánh lại được đâu."
Cái gì là "Giá Áo Túi Cơm" chứ! Rõ ràng là "Tửu Tinh Cuồng Ẩm" có được không?
"Thật sự xin cô đó, tôi muốn thử xem!"
Lilith nhìn thấy bộ dạng mặt dày dây dưa không dứt của Tiêu Phàm: "Thôi đi, thôi đi. Tôi sợ cậu rồi, chưa tới phút cuối thì chưa từ bỏ, tôi cho cậu một chút nữa vậy. Có điều sau khi cậu đánh được con rắn khó nhằn cấp địa ngục thì nhất định phải đem mật rắn của nó về cho tôi ngâm rượu."
"Thật ra tôi vẫn luôn tò mò, vì sao cô không tự mình đi thu thập mật rắn? Đối với cô mà nói hẳn đây là một chuyện rất nhỏ nhỉ?"
"Cậu cho rằng tôi không muốn chắc? Nếu không phải nơi đó giới hạn người trên cấp ba mươi không được vào thì cô đây đã đi vào trong đó để lật tung lên rồi." Lilith liếc Tiêu Phàm một cái.
"Được rồi, vậy tôi đi trước nhé." Tiêu Phàm lấy được thứ cần lấy, lập tức đi khiểu chiến phí bản Sa Xà cốc cấp địa ngục.
"Hổ Nữu, chúng ta đi!"
"Anh đi một mình đi. Dù sao thì hôm nay bọn tôi cũng đánh Sa Xà cốc rồi." Hổ Nữu khoát khoát tay, ý bảo Tiêu Phàm đi đi.
Tiêu Phàm nghĩ thấy cũng đúng: "Vậy tôi đi trước, những chuyện tiếp theo giao cho cô nhé, cô đưa mọi người đi xung quanh luyện cấp đi."
"Cứ để tôi lo cho, anh cũng không xem xem chị đây là ai? Sẽ xong tất." Hỗ Nữu vỗ vỗ bộ ngực lớn, vẻ mặt tự tin nói.
Ha ha, lần trước cô cũng nói như vậy, cuối cùng lại để các đồng đội mỗi người ở một nơi, sau đó lại bị PK một cách khó hiểu, lại còn để Bán Trường Miên biến thân.
Có điều bây giờ cũng không còn cách nào khác. Mặc dù Hổ Nữu cũng không phải người đáng tin lắm, nhưng Tiêu Phàm cũng chỉ có thể để đội ngũ cho Hổ Nữu dẫn dắt. Bởi vì hắn vẫn còn chuyện quan trọng phải làm...
...
Tiêu Phàm đi rồi...
"Sao lần này cô lại tới đây?" Lilith cảm thấy thú vị trêu chọc.
"Sao nào? Tôi không thể tới à?" Hổ Nữu nhìn khuôn mặt yêu mị của Lilith, có chút không vui.
"Không, có thêm một người lao động miễn phí, tất nhiên tôi hoan nghênh. Chỉ là tôi cảm thấy cô vẫn không thích tôi lắm, ha ha." Lilith nhìn vẻ mặt khó chịu của Hổ Nữu, đùa giớn lên tiếng.
""Không có gì, chỉ là bản năng của tôi kị người cùng giới tính thôi. Hơn nữa thiết lập nhân vật của cô với của tôi cũng có vài chỗ giống nhau, nên khi tôi với cô ở cùng một chỗ thì đặc điểm và cá tính của tôi sẽ không quá rõ ràng!" Hổ Nữu nhìn hai ngọn núi đứng thẳng kiêu ngạo trước ngực của Lilith cũng giận dỗi ưỡn ngực lên, ngẩng đầu nhìn thẳng Lilith.
"Ha ha, hóa ra là cô sợ mị lực của tôi sẽ che lấp mất cô sao? Thật sự là nhỏ mọn." Lilith che mặt cười.
"Em gái cô ấy, chỉ với cô sao? Làm sao có thể che lấp được phong hoa tuyệt đại của tiểu thư đây." Hổ Nữu rõ ràng không phục.
"Thôi vậy, không đùa với cô nữa. Tôi nể mặt cô nhan sắc không tồi, lại còn hao hao giống tôi nữa, có chuyện gì thì nói đi." Lilith chậm rãi lên tiếng.
Hổ Nữu nhớ tới lúc Tiêu Phàm PK với Ác Long, bản thân mình chẳng thế giúp được gì cho Tiêu Phàm, cô hối hận vì đã gục ngã, cũng đau lòng nhi nhìn thấy Tiêu Phàm mệt mỏi sau khi đánh nhau một mình, sau đó lại nhớ ra càng nhiều thứ, đánh phó bản, luyện cấp, PK...
Cho đến lúc này, bản thân cô vẫn luôn được tên tiện nhân chết tiệt đó chăm sóc. Cảm giác này thật đáng ghét!
"Tôi phải mạnh hơn!" Hổ Nữu không chút do dự mà trả lời.
Nếu như muốn trở nên mạnh hơn thì chỉ cần đánh dã quái luyện cấp thôi cũng được, nhưng như vậy thật sự quá chậm, mà nếu làm nhiệm vụ thì sẽ nhanh hơn rất nhiều. Hiện giờ NOC mà đội ngũ của bọn họ tìm thấy được cũng chỉ có Lilith mới có khả năng đưa ra nhiệm vụ cho cô. Mặc dù cô không thích Lilith, nhưng Hổ Nữu cũng chỉ có thể cầu xin cô ta.
"Tôi cũng thế!" Âm thanh có hơi sợ hãi của Xà Cơ truyền đến từ phía sau lưng Hổ Nữu. Mặc dù nghe giọng nói của cô mang manh, nhưng lại khiến cho người ta không thể nghi ngờ sự kiên định bên trong giọng nói của Xà Cơ.
Đội trưởng ca ca rất vất vả, chẳng những phải luyện cấp cho bản thân mình còn phải chăm sóc cho tất cả mọi người trong đội. Mà bản thân cô lúc nào cũng luôn lấy được những trang bị tốt nhất lại không thể phát huy được hết thực lực của nó, Xà Cơ cảm thấy chua xót thầm nghĩ.
Lilith nhìn hai người quật cường đứng trước mặt mình, mở nụ cười nhè nhẹ, vẫn nở nụ cười quyến rũ như vậy, cười xinh đẹp đến như vậy...