Chương 2: Nguyện vọng trước khi chết của Thời Tiện Ngư (1)
Sau khi Thời Tiện Ngư biết mình bị ung thư, thầm nghĩ trước khi ra đi, muốn đem những việc mình muốn làm mà chưa làm được, thực hiện tất cả:
Cô liệt kê ra một danh sách:
Đọc một cuốn sách hay
Ngắm bình minh
Chơi vòng quay mặt trời
Có crush
Trải nghiệm nụ hôn đầu
Thử hẹn hò............
.......
Viết không nổi nữa:
Cô phát hiện từ điều 4 trở đi, cái nào cũng khó thực hiện, viết cũng mất công:
Viết xuống thì hùng hổ như vậy, quay đầu lại không thực hiện được, không phải trước khi chết còn làm cho chính mình khó chịu hay sao? Thế nào cũng phải để cho mình chết không nhắm mắt?
Thôi bỏ đi......
Vẫn là thực hiện từ điều đơn giản nhất đi, như là điều thứ 3 kia, cô cảm thấy có thể làm được:
Vòng quay mặt trời cao nhất cả nước nằm ở nội thành, 160m, có 60 khoang hành khách trong suốt, ở trên đó có thể quan sát cảnh đẹp của toàn thành phố:
Thời Tiện Ngư vui vui vẻ vẻ xuất phát:
Đến nơi rồi mới phát hiện, những người xếp hàng đều có đôi có cặp, cô đứng giữa một vùng tình chàng ý thiếp này hít thở không thông:
Cô ngăn mình không nghĩ đến mấy điều 4, 5, 6 trong cái danh sách kia...... Cái này có tính là tự nhục nhã mình trước khi chết không?
Kỳ thật, từ nhỏ đến lớn người theo đuổi cô cũng không ít, chỉ là không biết vì cái gì, mỗi lần những chàng trai đó theo đuổi cô lại đều đi thích người khác, trong trường học có người nói cô là cái bình hoa rỗng, chỉ có một túi da đẹp, bên trong lại nhạt nhẽo không thú vị, cho nên mấy tên con trai kia là bị ánh mắt đầu tiên thấy cô hấp dẫn, sau đó liền chán ngấy:
Tiểu Tiện Ngư sau khi biết thực ủy khuất, về nhà nói cho ba mẹ:
Ba Thời sau khi biết thì cười ha ha, nói là bởi vì cô là tiên nữ, duyên phận của con gái bảo bối không ở trần gian:
Tiểu Tiện Ngư cảm nhận được tình thương ấm áp của ba, vui vẻ nói: "Ba, ba nói gì cũng đúng!"
Ba Thời: "Con biết vì sao ta đặt cho con tên này không? Bởi vì chỉ tiện uyên ương bất Tiện Ngư, ba mẹ hi vọng con sẽ luôn vui vẻ hạnh phúc."
Tiểu Tiện Ngư: "Ba, ba giỏi quá đi!"
Sau khi cô lớn lên mới biết được tên của mình hẳn phải là Tiện Tiên, sở dĩ biến thành Tiện Ngư chỉ vì ba cô hiểu sai:
( Câu trên đáng lẽ phải là: "Chỉ tiện uyên ương bất tiện tiên" trong bài thơ:
Thiên hi niên kết thiên niên duyến,
Bách niên thân bạn bách niên miên:
Thiên sanh tài tử giai nhân phối,
Chỉ tiện uyên ương bất tiện tiên
Thập lý bình hồ sương mãn thiên
Thốn thốn thanh ti sầu hoa niên
Đối nguyệt hình đan vọng tương hỗ
Chỉ tiện uyên ương bất tiện tiên
Bản dịch thơ của Tiêu Tương Quán:
Duyên ngàn năm kết tơ hồng
Trăm năm đầu bạc vẫn nồng ái ân
Trời sinh tài tử giai nhân
Ngàn năm duyên kết chẳng cần thành tiên
Bình Hồ sương trắng mênh mang
Sầu giăng lất phất ngỡ ngàng hoa niên
Cùng trăng đối bóng triền miên
Uyên ương đẹp mộng thần tiên chẳng màng
Nghĩa là: chỉ muốn thành đôi uyên ương không muốn thành thần tiên (trong phim Thiện nữ u hồn năm 1987).
Ý nghĩa của cái tên Tiện Ngư này kỳ thật là: Mọi chuyện đều suôn sẻ:
......
Vòng quay mặt trời thật lớn, hàng dài người xếp hàng nhìn không thấy điểm cuối, Thời Tiện Ngư đi theo dòng người chậm rãi nhích chân, đang lúc chán muốn chết lại nhận được điện thoại từ số lạ ——
"Xin chào, xin hỏi là cá mặn tiểu thư có phải không?" Đầu bên kia điện thoại người nói tiếng phổ thông sứt sẹo lên tiếng hỏi:
Thời Tiện Ngư lễ phép sửa lại: "Là Tiện Ngư, không phải cá mặn."
"Vâng, cá mặn tiểu thư, chúng tôi ở thành phố Tiêu Sơn, khu Tiêu Nam Cát Cát, trấn Đào Hoa, thôn Ủy Hội, ông cố cô bệnh tình nguy kịch, bởi vì chỉ có một mình cô là người thân, cho nên mong cô trở về xử lý hậu sự, còn có di sản thừa kế cũng cần phải giải quyết."
Thời Tiện Ngư nghe xong sửng sốt, bất thốt lên: "Các người có lầm hay không?"