Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ảnh Hậu Toàn Năng Vân Thiếu, Vợ Anh Lại Bay Rồi

Chương 7: Thể chất phế vật

Chương 7: Thể chất phế vật



Mãi lâu sau, Lâm Nhuế cũng không nói gì.

Thất Bảo cũng kinh ngạc, theo lý mà nói, thân thể này của nguyên chủ, chính là một nửa cuối cùng của mảnh vụn linh hồn chủ nhân chuyển thế, cũng coi như là đồng nguyên với chủ nhân.

Dù nói thế nào, cũng không thể là loại thể chất phế vật như vậy chứ.

Trong thiên phú tu luyện, biến dị linh căn mạnh nhất, sau đó là đơn linh căn, song linh căn xếp thứ hai.

Những loại người có ba bốn linh căn kia, ngay cả lúc trước cũng không có cửa gia nhập tiên môn.

Trừ phi là người có một ít năng khiếu, mới được cho phép lưu lại trong môn phái.

Năm đó Lâm Nhuế, chính là biến dị Kim linh căn (**), sử dụng kim loại làm tiền đề tu luyện thành khí, là nữ sĩ tu kiếm siêu cấp mạnh mẽ!

(**) Biến dị linh căn: hai chủng hoặc ba chủng ngũ hành thuộc tính hỗn cùng một chỗ, bị dị biến làm thăng hoa linh căn thành một chủng mới, tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp vài lần so với bình thường. Thường thì trong truyện cũng là loại linh căn số một.

Mà bây giờ...

Từ sau khi trở về từ không gian của Thất Bảo, Lâm Nhuế nằm trên giường bệnh, cô vươn tay, nhìn những ngón tay thon dài của mình một chút.

Trong thế giới này, linh khí vốn rất thưa thớt, đặc biệt không thích hợp để tu tiên.

Lại thêm cái thể chất này của cô...

Thế nhưng, không nói tới việc trước đây cô vốn chính là một người kiêu ngạo, căn bản là không có cách nào tiếp nhận chuyện mình trở thành một phế vật không cách nào tu luyện, chỉ riêng nói đến nỗ lực của A Hành làm vì mình, cô cũng không thể coi như chưa từng phát sinh chuyện gì, không thể có dáng vẻ từ bỏ như vậy được!

"A Hành..."

Lâm Nhuế nhắm nghiền hai mắt, chỉ có điều dưới đáy lòng lại âm thầm hạ quyết tâm.

Hiện tại coi như là đã sống lại, cho dù là thể chất phế vật thì cũng có sao?

Lâm Nhuế xưa nay chưa từng chịu nhận thua!

Nhất định cô sẽ lại tu luyện từ đầu.

Hơn nữa, A Hành, ta nhất định sẽ tìm được ngươi!

Cứ như vậy, lại qua thêm vài ngày nữa.

Mặc dù thân thể Lâm Nhuế tạm thời không có cách nào tu luyện, thế nhưng dòng nước của Vĩnh Sinh truyền bên trong không gian Thất Bảo, có thể khiến cho vết thương trên người Lâm Nhuế nhanh chóng phục hồi như cũ.

Bao gồm luôn cả vết nứt xương ở bắp chân cô, cũng nhanh chóng khôi phục.

Lúc đầu, nước suối kia còn có nhiều tác dụng hơn nữa.

Có điều bây giờ cho dù là Lâm Nhuế hay là Thất Bảo, đều suy yếu quá nhiều so với trước kia, cho nên nước suối kia cũng chỉ có thể khiến cho người ta cường thân kiện thể, khỏe mạnh hơn thôi.

Đối với ý muốn phải nhanh chóng giải quyết thể chất phế vật của Lâm Nhuế, cũng coi như là đủ.

Tối thiểu nhất, chính là cô có thể mau chóng xuất viện, không cần nằm trong bệnh viện mãi nữa.

Mà cải thiện thể chất, nhất định phải tìm kiếm cơ duyên!

Dù sao bị giam giữ tại bệnh viện như này, thì cái gì cô cũng không làm được.

Trong mấy ngày Lâm Nhuế nằm viện này, Hứa Mạn đến đây rất nhiều lần, Lâm Nhuế cũng mặc kệ người phụ nữ này.

Đôi mắt lạnh chỉ nhìn bà ta biểu diễn.

Khoan hãy nói, bản lĩnh diễn kịch của Hứa Mạn không tệ, dù sao thì lúc trước bà ta cũng đã là một minh tinh nhỏ tuyến bốn tuyến năm.

Số lần Lâm Tử Khang tới không nhiều lắm, thật sự là bởi vì ông quá bận rộn, chạy khắp trong nước ngoài nước.

Có điều, chỉ cần khi có thời gian, ông sẽ lập tức tới thăm cô con gái Lâm Nhuế.

Đợi đến vài ngày sau, khi Lâm Nhuế chuẩn bị xuất viện, trong phòng bệnh của cô lại xuất hiện một đôi nam nữ.

Nam sinh có dáng vẻ chừng mười sáu mười bảy tuổi, một thân quý khí, mi thanh mục tú.

Cả người nhìn ra được chính là kiểu cậu chủ nhà giàu quen sống an nhàn sung sướng.

Từ lúc vào cửa tới giờ, cậu chủ này vẫn luôn cau mày.

Chỉ có điều, sau khi nhìn thấy hình tượng mới cỉa Lâm Nhuế, sự chán ghét trên gương mặt anh ta vậy mà lại phai đi một chút.

Một nữ sinh khác, môi hồng răng trắng, mắt to, da trắng, mái tóc cắt đen dài suôn thẳng, là dáng vẻ của một cô gái ngoan ngoãn điển hình.

Mặc dù đã sớm nghe nói chính Lâm Nhuế tự mình cắt tóc, tháo bỏ hết những son phấn lòe loẹt trước kia.

Nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ của Lâm Nhuế sau khi tháo hết đồ trang sức, trút bỏ lớp trang điểm dày đậm, lòng ghen ghét vẫn lóe lên trong mắt nữ sinh này.

Đáng chết, Lâm Nhuế không trang điểm lại dễ nhìn như vậy!

Dù là tóc ngắn trông giống hệt như con trai!

Vẫn đẹp đến mức thậm chí còn khiến các nữ minh tinh ngoài kia đều phải thua một bậc!

Nhất là khi nhìn đến nam sinh bên cạnh mình lại còn có vẻ hoảng hốt một chút, Lâm Hiểu lập tức mở miệng nói: “Chị à, em và anh Cẩn tới thăm chị một chút, anh Cẩn có chuyện muốn nói với chị."

C8 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch