Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ảnh Hậu Toàn Năng Vân Thiếu, Vợ Anh Lại Bay Rồi

Chương 70: Sẽ bị A Hành coi thường

Chương 70: Sẽ bị A Hành coi thường



Lâm Tử Khang nắm bàn tay hơi lạnh của con gái, thấy cô trong nhà mà vẫn đội mũ.

Ông định hỏi nhưng cuối cùng cũng không nói gì.

Trong lòng ông toàn là lo lắng cho con gái.

Lâm Nhuế giải thích đơn giản một lúc.

Cô nói mình cũng lên chuyến bay đó nhưng tạm thời có người đổi chỗ ngồi.

Sau đó máy bay gặp tai nạn, cô không bị thương nhưng lại bị sợ hãi, vừa hay gặp bạn nên về nhà cô ấy trước.

Thực ra lý do này không được cô cân nhắc kỹ.

Nhất là bây giờ chuyện này còn chưa hạ nhiệt, nếu cố gắng điều tra thì vẫn có thể điều tra được một vài manh mối.

Có điều vì Lâm Tử Khang quá quan tâm con gái Lâm Nhuế.

Cô nói gì thì đương nhiên ông sẽ tin cái đó.

Ông vội vàng đuổi con gái đi nghỉ ngơi.

Về phần hộ chiếu điện thoại gì đó thì ông sẽ sai người lập tức đi mua lại cho cô.

Chờ tới lúc Hứa Mạn về từ bên kia, định điều tra chuyện kỳ lạ trong đó thì bị ông giận.

Ông đọc báo, không ngẩng đầu lên: "Sao? Em không mong Nhuế Nhuế bình an trở về?"

"Không không không, sao có thể chứ.

Thấy Nhuế Nhuế không sao em vui vẻ hơn bất cứ ai đấy.

Có điều em nhớ mấy cảnh sát kia đều nói không có hành khách trùng tên trùng họ.

Hơn nữa tai nạn xảy ra, dù nó không bị thương cũng không thể để nó rời đi một mình trước mà nhất định phải kiểm tra một lúc." Ông buông tờ báo xuống, ngẩng đầu lên lẳng lặng nhìn bà ta.

"Vậy kết quả em muốn điều tra ra là gì?"

"Em..." Hứa Mạn lập tức nghẹn lời.

Đúng rồi, thì chuyện này có vài chỗ rất kỳ lạ.

Nhưng có một điều ai cũng có thể xác định một trăm phần trăm là cái người bị sét đánh cháy đen đã mất tích đó là Lâm Nhuế.

Hứa Mạn vô cùng biết nhìn mặt mà nói chuyện.

Bà ta phát hiện bây giờ Lâm Tử Khang vô cùng bất mãn, hơn nữa chuyện bắt ma lúc trước...

Bà ta lập tức chuyển lời, vô cùng buồn phiền hối hận.

"Ôi, xem em này, là quan tâm quá sẽ bị loạn đó.

Bây giờ Nhuế Nhuế bình yên trở về thì hơn bất cứ thứ gì.

Có điều cuối cùng nó vẫn bị sợ hãi.

Mấy ngày này em bảo dì nhà bếp làm nhiều canh bổ cơ thể cho Nhuế Nhuế uống."

"Ừ." Lâm Tử Khang lại cúi đầu xuống đọc báo tiếp.

Bà ta hơi thở phào nhẹ nhõm.

Có điều bây giờ bà ta cũng không xác định ông đã tin bà ta thật chưa? Cùng lúc đó, trong lòng Hứa Mạn lại càng oán giận hơn.

Vì sao Lâm Tử Khang không thể đối xử với bà ta như với Phương Vũ Lạc kia!

Mà bên Lâm Nhuế thì ngoài tạm thời buồn phiền vì mình mất hết tóc đi thì cảm giác mất mát nhất là không thể đi xác định có phải Vân Trạch là A Hành không.

Tất nhiên cô cũng không thể lấy cái đầu bóng loáng này đi gặp Vân Trạch được!

Nhỡ may anh ta là A Hành thật...

Cô nghĩ rằng mình là sư phụ của A Hành thì dùng dáng vẻ đó gặp anh ta sẽ bị đồ đệ coi thường!

Cho nên cô về phòng, khóa chặt cửa, bắt đầu nhớ lại cách điều chế thuốc có thể mọc tóc.

Cô không biết cùng lúc đó ảnh đế Vân Trạch mặc đồ ngủ đơn giản đã dẫn trợ lý Trần Kỳ vừa đáp xuống sân bay Cẩm Thành.

Hai người đeo kính đen, cải trang trà trộn vào đám người.

Chờ tới lúc lên xe điện ngầm, Trần Kỳ chuyển hai cái vali lớn của hai người lên xe, sau đó ngồi phịch xuống sàn, co quắp tê liệt dẹp lép như con cá hố.

"Ngồi được máy bay lần này khiến tôi phải nghi ngờ cuộc đời đấy!

Hai đứa nhóc gấu ngồi sau mấy tiếng đó suýt chút nữa ồn ào tới mức tai tôi nổ luôn!

Mà hai đứa trẻ gấu đó còn luôn giẫm lên lưng ghế, tôi nhắc nhở mấy lần kết quả mẹ chúng còn nói trẻ con nghịch ngợm một chút mà thôi, bảo tôi khoan dung nhiều hơn!

Mọe nó, chả phải con tôi, tôi khoan dung cái rắm ấy!"

C71 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch