“Tiểu súc sinh thật cuồng vọng! Tu sĩ Luyện Thể, mới dẫn huyết nhập thể, đây chính là vốn liếng để ngươi chống lại ta sao?”
Lý Minh U đã cười, thanh âm sắc bén chói tai.
Vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy vẻ kinh sợ thất thố của Lục Khiêm, nhìn thấy tu sĩ Dưỡng Thần như ông ta còn cuồng vọng như vậy.
“Chết!”
Sương mù quỷ u ám bao trùm phương viên mấy dặm.
Trong sương mù quỷ bóng người tầng tầng lớp lớp.
Cảnh tượng hoàn toàn thay đổi.
Mặt đất cháy đen, Âm hỏa bám vào cây cối hoa cỏ, khí độc tanh tưởi, quỷ hồn u ám tái xanh đầy dự tợn.
Lục Khiêm và đám người sau lưng dường như đi vào một mảnh quỷ vực.
Gió lạnh không ngừng lọt vào trong quần áo khiến người run rẩy, cả người cứng đờ.
Đầu sỏ của tất cả chuyện này, chính là lá cờ đen trên trời kia.
Lá cờ này tên là Âm Thận Luyện Hình phiên.
Quỷ hồn có thể ở bên trong, mặc kệ gặp phải loại nguy hiểm gì, cho dù hồn bay phách tán, một giây sau đều sẽ sống lại ở trong lá cờ.
Không chỉ như vậy, Luyện Hình phiên còn có thể mở ra quỷ vực.
Người ở trong đó, không lúc nào không bị âm khí quấy nhiễu.
Rất nhiều ảo giác ảnh hưởng tới cảm quan của con người, khiến người ta không phân rõ thật giả.
Âm hỏa mang theo nhiệt lượng ập xuống.
Bầu trời bị nhuộm thành một khoảng màu lục bích.
Tuy thanh thế rất lớn, nhưng người bên dưới không nhìn thấy được.
Lục Khiêm quay đầu lại, đôi mắt vàng nhìn mọi người, nói: “Các ngươi hãy tự chăm sóc cho chính mình.”
Xoạt!
Để lại một đạo tàn ảnh ở chỗ đó.
“Vâng! Lão gia!”
Yêu Nguyệt nghĩ tới vóc dáng chín thước, lân phiến lục bích và ánh mắt xâm lược của Lục Khiêm vừa rồi, không biết tại sao lại cảm thấy cơ thể nóng bừng.
Mặt đất trống ở một bên, cơ thể của Lục Khiêm bỗng hiện ra.
Trong đồng tử màu vàng kim, thấp thoáng có thể nhìn thấy con ngươi hình trăng khuyết đen sì.
Lục Khiêm gọi nó là Thái Âm Kim Đồng.
Dưới đôi đồng tử này, tất cả tình huống chân thật ở xung quanh đều lộ ra không sót bất cứ thứ gì.
Có thể nhìn thấy trên dưới, gần xa, trước sau, thực giả về sự vận chuyển của tinh khí đại địa.
Ngoài sự vật thật còn có những ngọn núi dòng sông hư ảo đó do từng làn khói đen hợp thành.
Đại đa số quỷ vật đều là tổ hợp thể của làn khói đen, không phải là chân thực.
“Gừ!”
Lúc này, hai con ác quỷ u ám bỗng hiện ra đằng sau.
Gần như cùng lúc, Lục Khiêm không quay đầu, lật tay chém một đao về phía sau.
Phụt!
Ma đao đâm trúng ác quỷ, bạo phát sức mạnh của Tinh Hồng Huyết Ố.
Huyết quang lưu chuyển, ác quỷ kêu thảm thiết sau đó hóa thành một bãi nước mủ.
Cùng lúc đó, đỉnh đầu và sau lưng truyền tới một cỗ cảm giác nóng bỏng.
Thì ra là Âm hỏa từ trên trời rơi xuống.
Không khí vặn vẹo, nhiệt độ không khí nóng rực.
Cây cỏ xung quanh không hỏa tự cháy.
Vù!
Lục Khiêm há miệng phun ra một đoàn hơi nước đen sì.
Trên không mây đen tụ lại.
Nước mưa đen sì giống như những mũi tên rơi xuống.
Âm Quỳ Chân Thủy và Âm hỏa Hàn Nha tiếp xúc, lập tức bốc lên khói đen, hai cái triệt tiêu lẫn nhau.
Sau khi thành công luyện huyết hóa long, đối với việc nắm giữ Bố Vân Đoạn Nghê chương hắn đã rất thành thạo.
Thậm chí không cần đọc Bố Vân Sinh Vũ chú.
“Âm Quỳ Chân Thủy!” Lý Minh U kinh ngạc nói.
Mây đen tản đi, ác quỷ bốn phía và Chân Thủy biến mất sạch sẽ.
Sau đó, thần niệm khẽ động, Hóa Huyết Ma đao phá không bay lên trời.
Giống như tia chớp, xuyên qua tầng mây cuồn cuộn.
Thân đao bao bọc huyết quang ô uế.
“Pháp khí thật ác liệt!” Lý Minh Y lần nữa sửng sốt.
Âm thần cảm nhận rõ ràng nhất, đạo huyết quang này ẩn chứa sức mạnh ô uế nhất trên đời.
Chỉ nhìn từ xa đã cảm thấy mi tâm đau nhói một trận.
Xoẹt!
Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Lý Minh U tránh được sự chém giết của Ma đao, thân đao đã lướt qua, âm thanh lúc này mới truyền đến.
Do vậy có thể thấy được tốc độ của Ma đao nhanh cỡ nào.
Âm thần nóng rực, thật sự không dám tưởng tượng nếu bị chém trúng, Âm thần sợ rằng trong chốc lát sẽ bị bẩn, không thể nhập vào thân.
Cảnh giới Dương Thần sơ kỳ, không có Ngưng Sát Luyện Cương.
Một khi Âm thần lộ ra ngoài không khí.
Gió nhẹ mưa phùn nguyệt quang không quan trọng gì với nhục thể lại có thể gây ra sát thương cực kỳ lớn đối với Âm thần.
Hóa Huyết Ma đao lượn một vòng, ác quỷ bốn phía lần nữa tan thành tro bụi.
Lần này tốc độ ngưng tụ lại chậm hơn rất nhiều.
Chỉ còn lại Lục Khiêm và Âm hỏa Hàn Nha thân thể phụ của Lục Minh U.
Nhìn thấy uy lực của Hóa Huyết Ma đao, trong lòng Lý Minh U vừa thèm muốn vừa kiêng kỵ.
Còn cả áo giáp giống như vật sống trên người hắn, ngay cả Âm hỏa cũng không thể lại gần.
Đây là pháp khí đó, ít nhất mười tầng cấm chế trở lên.
Luyện Hình phiên của ông ta chẳng qua chỉ mười hai tầng mà thôi.
Nếu ở trên đất, đối phương dựa vào sự sắc bén của pháp khí vậy chưa chắc có thể làm gì được đối phương hay không.