Lý Lâm ở bên kia được người người vây quanh, vô hình chung trở thành kẻ đứng đầu của mọi người, hắn cũng hưởng thụ cái cảm giác được người khác tâng bốc nịnh bợ này.
"Thôi đi, đắc ý cái gì chứ? Không phải chỉ là người thân của một chấp sự nho nhỏ thôi sao, ai không biết còn tưởng là một trong bát đại chấp sự đấy." Vương Minh có vẻ ngứa mắt đối với hành vi của Lý Lâm.
"Vương huynh, bát đại chấp sự là cái gì?" Lục Khiêm tò mò hỏi.
Mấy người xung quanh đều vểnh tai lắng nghe.
"Ồ, các ngươi không biết à? Thôi bỏ đi, nói mấy thứ cần phải chú ý cho các ngươi cũng được, miễn cho các ngươi vừa vào đã đắc tội với người khác." Vương Minh nhiệt tình giải thích cho bọn họ.
"Đạo quán của chúng ta tên là Thông U quan, môn phái do Thông U đạo nhân sáng tạo ra hai trăm năm trước."
"Chế độ bên trong cũng là chế độ được áp dụng rộng khắp mười phương rừng cây."
Vương Minh hiểu rõ mấy chuyện này.
"Mười phương rừng cây?"
"Đúng vậy. Nói tóm lại thì trong môn có "ba đô, năm chủ, tám chấp sự, mười tám đầu".
Ba đô là: đô quản, đô giảng, đô trù.
Đô quản quản lý hết thảy mọi chuyện lớn nhỏ, đô giảng phụ trách điển tịch công pháp, đô trù quản lý các khoản tiền trong phòng bếp, tiền tháng, hậu cần vân vân.
Năm chủ là Đường chủ (Chấp Pháp đường; chủ quản giám sát chấp pháp), Điện chủ (Linh Bảo điện; đan dược luyện khí), Kinh chủ (Phù Trận kinh viện; phù lục trận pháp), Hóa chủ (Linh hóa trai; nuôi dưỡng yêu thú, quỷ vật, nuôi thi vân vân), Tĩnh chủ (Linh viên; trồng linh thảo thực vật, làm ra linh thực này kia).
Bát đại chấp sự là Khách, Liêu, Khố, Trướng, Kinh, Điển, Đường, Hào.
Mười tám đầu là các đầu lĩnh quản chuyện tạp dịch, theo thứ tự là Khố đầu, Trang đầu, Đường đầu, Chung đầu, Cổ đầu, Môn đầu, Trà đầu, Thủy đầu, Hỏa đầu, Phạn đầu, Thái đầu, Thương đầu, Ma đầu, Niễn đầu, Viên đầu, Thanh đầu, Tào đầu, Tịnh đầu.
Tu tiên chia làm các cảnh giới Thai Tức, Luyện Khí, Dưỡng Thần, Đạo Cơ, Đan Kiếp.
Ba đô năm chủ ít nhất đều có đạo hạnh Dưỡng Thần trung hậu kỳ, Thông U quan chủ bên trên lại càng sâu không lường được.
"Chỉ là Thông U quan không giống các đạo quán phàm tục bình thường khác, ba đô năm chủ vốn là những chức vị rất vinh dự, bình thường bọn hắn luôn một lòng tu hành.
Mọi chuyện lớn nhỏ đều do bát đại chấp sự và mười tám đầu quản lý. Người chúng ta có thể tạo dựng quan hệ chính là bọn hắn."
Nói đến đây, Vương Minh có phần bất đắc dĩ liếc nhìn Lý Lâm nói: "Ngoài bát đại chấp sự thì còn có chấp sự được gọi là chấp sự tạp dịch, địa vị ngang hàng với mười tám đầu.
Nếu như tên Lý Lâm kia không dựa vào trưởng bối, sao có thể đạt được Giáp bài chứ! Đúng là để hắn đắc ý rồi."
"Thì ra là thế, có vẻ các hạ rất hiểu biết những chuyện này, xem ra cũng là hậu bối của đại nhân nào đó ở bên trong đúng không?"
Cái mặt mo của Vương Minh đỏ ửng, hắn xua xua tay nói: "Đâu có tính là đại nhân gì, gia huynh chẳng qua là phụ tá của Viên đầu thôi. Nói ra cũng thật hổ thẹn, dựa vào gia huynh giúp đỡ ta mới có thể vào đây."
Mấy ngày nữa Vương Minh đã đến hai mươi mốt tuổi, tư chất của hắn cũng không tốt lắm, nếu không phải trong môn có chút quan hệ thì có lẽ đã bị âm binh ăn lâu rồi.
Dựa vào quan hệ mà chỉ có được Đinh bài, có thể thấy tư chất kém cỏi cỡ nào, đời này cũng chỉ tới đó mà thôi.
Cho nên hắn cũng không nguyện ý khoe mẽ phô trương, ngược lại cực kỳ không thích mấy người kia.
"Đúng rồi, các ngươi phải cất kỹ tấm thẻ này. Thẻ bài khác nhau thì đãi ngộ cũng không giống nhau."
Ai vừa nhập môn cũng phải làm từ đạo đồng mà lên.
Đạo đồng sẽ phải làm việc, Giáp bài không cần làm tạp vụ, mỗi tháng một Pháp tiền.
Ất bài mỗi tháng làm bảy ngày, hai tháng một Pháp tiền. Bính bài làm ba ngày nghỉ một ngày, ba tháng một Pháp tiền.
Đinh bài làm bảy ngày nghỉ một ngày, nửa năm một Pháp tiền.
Đương nhiên, làm đạo đồng cũng coi như đã bước một chân vào đạo quan.
Trong môn cũng sẽ không sắp xếp công việc cụ thể, cơ bản là lộn xộn tùy tiện mà làm.
Nếu trong ba năm không vào được Luyện Khí thì sẽ bị đoạt bài rồi bị biếm thành tạp dịch cấp thấp nhất, đãi ngộ tệ hơn, còn không được tính là người trong môn, phải chịu sự chi phối của người khác, thân bất do kỷ (không thể tự làm chủ bản thân).
Về phần những người trước khi nhập môn đã tu luyện công pháp giống như Lục Khiêm vả lại còn đạt tới Thai Tức cảnh, thời gian sẽ được rút ngắn thành một năm, trong một năm bọn hắn nhất định phải tiến vào Luyện Khí cảnh.
"Một năm à..." Lục Khiêm thầm nghĩ trong lòng.
Trên người mình có gương vàng thần bí, chẳng biết có thể đi vào Luyện Khí cảnh trong vòng một năm hay không.
Hiện tại Thông U Thổ Nạp pháp mới chỉ đạt tiểu thành, về sau nhất định sẽ lên đại thành, cũng không biết sau đại thành còn có cảnh giới nào cao hơn không.
Cộng lại cũng khoảng bốn năm trăm nấc độ.
Dưới tình huống không dựa vào đan dược và ngoại lực, nếu hắn vận công sáng trưa tối mỗi ngày ba lần thì ít nhất cũng phải tốn hơn trăm ngày trở lên, như thế mới có thể tiến vào Thai Tức đại thành.