Mặc dù không có tin tức của ông, Thông U quan cũng không phát lệnh truy nã, thế nhưng điều đó không đại biểu rằng ông đã chết, nói không chừng ông chỉ đang tiêu dao khoái hoạt ở nơi nào đó mà thôi.
Thần niệm mạnh mẽ quét ở trên bầu trời sau đó rời đi.
Lục Khiêm lúc này mới thở phào một hơi.
Sau đó hắn mở túi Hồ Thiên đoạt được từ trên người Ngưu Tinh ra.
Sau khi chủ nhân chết, ấn ký bên trên cũng theo đó mà biến mất, thần niệm của hắn chui vào trong.
Không gian đen tối rộng khoảng chừng năm mét khối.
Trước mắt hắn là một đống đồ chất thành từng ngọn núi to nhỏ cao cao, hơn hai mươi cái hộp đựng xương thú, yêu đan, yêu huyết và các chủng tộc kỳ dị...
“Thịt của Thủy Xà ba đầu, Xích Nhu yêu đan. Vậy mà còn có yêu thú trên Thất Thập Nhị Địa Sát bảng.” Lục Khiêm không kìm được mà kinh ngạc thốt lên.
Tiên nhân thượng cổ đi khắp thế giới chí quái, chuyên tạo ra một danh sách về thứ hạng cho các dị thú quý giá, thiên tài địa bảo...
Thất Thập Nhị Địa Sát bảng, Tam Thập Lục Thiên Cương bảng.
Dị thú trân bảo trên bảng đều là tồn tại hiếm có.
Lục Khiêm đã từng tiếp xúc với thứ trong Địa Sát bảng, ví dụ lần lượt là Hỏa Táo xếp thứ sáu mươi và Ngư Long thảo xếp thứ sáu mươi chín ở bảng thực vật quý. Ngư Long xếp thứ bốn mươi chín ở bảng dị thú.
Có tu vi của ngày hôm nay, không thể thiếu công lao của những dị bảo này.
Ngư Long huyết mạch trên người Lục Khiêm, không có khủng bố như trong tưởng tượng của đám người lâu chủ.
Chỉ là trong những dị thú có huyết mạch hình rồng trên đời này thì xếp hạng cũng không tồi.
Ngoài dược liệu yêu đan này ra, ở trong góc còn chất đống ba bốn ngàn Pháp tiền.
“Quả nhiên, giết người phóng hỏa mới là con đường làm giàu nhanh nhất.” Lục Khiêm bỗng mỉm cười đắc ý: “Có điều, quản sự Luyện Đan thật sự giàu nha.”
Thật ra điều Lục Khiêm không biết là một bộ phận dược liệu được mua thay cho Lăng Ba Lâu.
Chỉ có điều Ngưu Tinh lưu luyến thanh lâu, chưa kịp nhập kho thì đã bị Lục Khiêm vét sạch rồi.
...
Động phủ ở sông Thanh Thủy.
Đan phòng.
Ba người giấy với làn da đỏ đang ở trước đan lô canh lửa, thỉnh thoảng bỏ đan dược vào luyện chế.
Một nam tử tóc tím mắt vàng, chiều cao chín thước ngồi ở trước mặt đan lô.
Trong miệng ngậm một viên đan dược màu đỏ, đang nhắm mắt minh tưởng.
Đan dược màu đỏ từ từ tiêu hóa.
Bỗng nhiên, Lục Khiêm mở hai mắt ra, cả người bộc phát hồng quang.
Nhiệt huyết sôi sục!
Huyết dịch trong cơ thể giống như nước sôi sùng sục, trên người vậy mà quanh quẩn hơi nước huyết dịch nhiệt độ cao.
Xoạt!
Lục Khiêm đứng dậy, huyết vụ vờn quanh, tóc tím xõa sau lưng, hoa văn vảy cá màu vàng đậm giống như hình xăm, tựa như ma thần hạ phàm, thần uy lạnh thấu xương.
Ầm!
Lục Khiêm bước một bước, bóng người biến mất không thấy đâu, sau đó xuất hiện ở phía bên ngoài năm mươi trượng.
Liên tục mấy bước, thân ảnh lóe lên một cái, không nhìn thấy bất kỳ dấu vết phi hành nào, giống như trống rỗng xuất hiện vậy.
Đây là Bách Ảnh Ma Tung Bộ.
Đi tới khu rừng cách năm trăm trượng ở bên ngoài.
Lục Khiêm giơ cao nắm đấm tay phải, hơi nước huyết vụ giống như khói, tản ra khí bạo ngược lãnh khốc.
Huyết Thương Khung --- Diệt Tính!
Ầm!
Nắm đấm lướt qua không khí, nổ ầm trên mặt đất.
Khói bụi tỏa ra bốn phía, lấy nắm đấm làm trung tâm, xuất hiện một cái hố lớn hình tròn rộng một trượng.
“Uy lực vẫn chưa được, mới chỉ mạnh hơn Hỏa Lôi dược một chút, ít nhất tới Huyết Hóa Quanh Thân (tương đương Dưỡng Thần), mới có thể hoàn toàn phát huy được uy lực của thuật Luyện Thể.”
Mở chiếc gương vàng bên trong Thức Hải ra.
Cửu Thiên Nguyệt Hoa Luyện Huyết pháp(981/15000)
Huyết Thương Khung (Nhập môn: 56/100)
Ma Ảnh Thiên Nhai Bộ (Tiểu thành: 12/100)
Thái Âm Kim Đồng (Nhập môn: 60/500)
Ất Mộc Tinh Lôi (Nhập môn: 53/500)
Sau khi nhập môn sử dụng Huyết Tinh Yêu đan thì khắc độ của những pháp thuật này hoặc ít hoặc nhiều đều tăng lên không ít.
Ba ngày trước từ trên người Ngưu Tinh có được thú cốt yêu đan, cộng thêm nguyên liệu còn lại để Luyện Đan lúc bình thường.
Nếu luyện toàn bộ thành Huyết Tinh Yêu đan, e rằng có thể khiến Luyện Thể của hắn tăng một bậc lớn.
Ít nhất có thể luyện công pháp và thần thông Luyện Thể tới đại thành.
“Ba ngày trôi qua rồi, bây giờ chắc hẳn đã có người tra ra được ta rồi.” Lục Khiêm cười nói.
Mặc dù để lại dấu vết của Âm Quỳ Chân Thủy, giá họa lên người của tên đồ đệ bị vứt bỏ Lục Khiêm nhưng là một thế lực, chắc chắn phải điều tra mỗi một người kết thù với Ngưu Tinh.
Tránh để bị lộ, túi Hồ Thiên của Ngưu Tinh đã giấu ở chốn hoang vu bên ngoài.
Không ngoài dự liệu của Lục Khiêm, sẩm tối, Đan phòng truyền tới tiếng gõ cửa.
“Lão gia! Thôi chấp sự của Lăng Ba Lâu tới thăm.” Mạc Sầu gõ cửa khẽ nói.