Giao Long trong Thức Hải nhảy nhót trong sông Hoàng Tuyền, ánh mắt sáng ngời, đồng tử màu vàng kim hiện ra cảm xúc vui sướng vô cùng.
Bản tính của rồng là chiếm đoạt, chiếm hữu hoàn toàn.
Một khi tiến vào loại trạng thái này, Giao Long trước đó chán nản lập tức trở nên vui sướng không gì sánh được.
Trong quá trình vận công, Lục Khiêm phát hiện bản tính của rồng không chỉ ảnh hưởng tới hắn.
Đồng thời từ trong ra ngoài mà ảnh hưởng tới cả người hợp thể với hắn.
Vận công một ngày hai đêm, đan dược đã ăn mấy viên.
Cuối cùng, một cơn chấn động truyền khắp động phủ.
Mạc Sầu tấn cấp Luyện Khí rồi.
Trong lều, nhìn nữ tử sau khi vận công vẫn yêu diễm động lòng người, Lục Khiêm cười nói:
“Chúc mừng tấn cấp Luyện Khí, nếu như muốn về nhà, lát nữa có thể trở về thăm người nhà.”
Mạc Sầu tóc tai tán loạn, nghe vậy thì quỳ lạy: “Nô tỳ bây giờ là người của lão gia rồi, không còn bất kỳ dây dưa tới người nhà nữa.”
Đây chính là một tác dụng khác của bản tính của rồng, so với hiệu quả của Chu Sa Chú Ấn thì dễ sử dụng hơn nhiều.
Có lẽ đây chính là cái gọi là Vương Bá chi khí.
Có điều, Vương Bá chi khí này nam nhân chắc không có tác dụng gì.
Trong lòng Lục Khiêm không có bao nhiêu tà niệm, tâm cảnh tu hành tới mức độ nhất định thì rất thờ ơ với một vài thứ.
Trạng thái tốt nhất của Âm Dương chi đạo chính là thân có dục mà tâm vô dục.
Đối với hắn mà nói chỉ là tu hành mà thôi, giống như chuyện bình thường ăn cơm uống nước thôi.
Không giống với những người khác cầu như khát hoặc tránh như tà.
“Ba bốn tháng tiến vào Luyện Khí, cũng coi như tàm tạm rồi, đứng dậy đi.”
Dù sao ngày ngày tu hành Âm Dương với hắn, hấp thụ không biết bao nhiêu tinh khí của Ngư Long.
Bây giờ Luyện Khí thành công, sau này vận công chắc có thể theo kịp bước chân của hắn rồi.
Dưới sự hầu hạ của Mạc Sầu hắn đã mặc xong quần áo.
Sau khi quen được người khác hầu hạ, Lục Khiêm cảm thấy hắn càng ngày càng lười, quần áo cũng không muốn tự mình mặc.
Sau đó nửa tháng, lại tiến vào trong tiết tấu tu luyện.
Dùng đan, Luyện Thể, vận công...
Tổng cộng đã ăn năm viên Huyết Tinh Yêu đan.
Một ngày sau, vận công kết thúc.
Lục Khiêm đứng ở trước gương, trong gương Thái Âm Kim Đồng hơi phát sáng, vầng trăng khuyết đen xì ở trong đồng tử đã rõ hơn rất nhiều.
Lần này khắc độ của Luyện Huyết pháp đăng tăng lên một ít, điều quan trọng nhất là hai môn pháp thuật Thái Âm Kim Đồng và Ất Mộc Tinh Lôi đều đạt tới tiểu thành.
Thái Âm Kim Đồng có thể nhìn tám phương, nhìn thấu sự vận chuyển của địa khí.
Bây giờ nhìn càng rõ hơn, một ánh mắt thì có thể nhìn thấu chỗ yếu nhất của trận pháp của động phủ này.
Ất Mộc Tinh Lôi có thể giải phóng hai đạo lôi điện.
Coi như là sự tiến bộ rất lớn, không lâu nữa thì chắc có thể Huyết Hóa Quanh Thân.
Ngày hôm sau, Lục Khiêm cưỡi Bộ Lãng Thú, đạp trên con đường nước, đi tới Lăng Ba Lâu.
Lần này là đi giao đồ, Ngưu Tinh chết rồi, đồ chỉ đành giao cho người khác.
“Ngư Long đạo hữu, từ tít đằng xa đã ngửi thấy mùi đan dược, đoán ngay là ngươi.”
Thôi Sơn mặt mày hung ác vừa giây trước đang nổi giận với đạo đồng, ngay giây sau thì nở nụ cười với Lục Khiêm.
“Bái kiến Thôi đạo hữu.”
Lục Khiêm sớm đã rõ tính tình của người này.
Thôi Sơn khinh thường những người khác, một khi lộ ra giá trị có thể kết giao, người này sẽ trở nên thân thiện hòa ái.
Không thể nói giả tạo, chỉ có thể nói là trước đây không có tư cách bước vào vòng giao lưu của người ta.
Thôi Sơn nhận lấy đan dược, mỉm cười nói: “Ngư Long đạo hữu, đại hội sứ giả tháng sau, ngươi cũng nằm trong danh sách, đạo hữu rất được xem trọng đấy.”
“Đại hội sứ giả sao?” Lục Khiêm có hơi nghi hoặc.
Thôi Sơn giải thích: “Đại hội sứ giả là đại hội do Hà Bá sứ giả Bạch y Thần Nhân tổ chức, nếu giành được Sắc Thủy Kim điệp thì sẽ có được cơ hội tiến vào Thủy Nhãn.”
“Chấp sự có thể nói chi tiết không? Tại hạ có hơi không hiểu cho lắm.”
“Nói đơn giản lại, chính là một đám người tranh đoạt một lô Kim điệp, có được Kim điệp thì có thể tiến vào Thủy Nhãn, khám phá Minh Hà bí phủ.”
“Minh Hà bí phủ sao?” Lục Khiêm lập tức có tinh thần hẳn, cố kìm nén tâm trạng vui sướng.
Khoảng thời gian trước hắn có được Minh Hà bí đồ, vì nó mà gánh mấy thông báo treo thưởng trên lưng.
Thế nhưng mãi vẫn không tìm thấy được manh mối.
Nếu hai thế lực đã xem trọng nó như thế, còn phát thông báo treo thưởng hậu hĩnh, nhất định có chỗ đặc biệt của nó.
Hôm nay biết được tin tức của Minh Hà bí phủ, làm sao không cảm thấy kích động được chứ.
Dù sao chủ nhân Thiên Hà của Minh Hà bí phủ, năm đó là bá chủ của một thế hệ, truyền thừa để lại, chắc chắn không đơn giản.