Không học thì không biết, học rồi mới phát hiện môn đạo bên trong.
Muốn chế dược thì đầu tiên phải nắm thật chắc trạng thái và tính chất của dược liệu, danh mục này có từng xấp từng xấp cực dày.
Tuy nhiên cũng phải có pháp thuật chuyên môn để phụ trách bảo toàn dược liệu, ngược lại tiết kiệm được nhiều công sức.
Tiếp theo chính là chế dược.
Hình thức của dược tễ gồm có thuốc miếng, thuốc dạng hơi sương, thuốc viên, thuốc bột, thuốc dạng cao, thuốc dạng nước.
Trong quá trình chế dược, làm thế nào để giữ được dược lực, giảm hao tổn đến mức thấp nhất chính là một môn học cao thâm.
Chế dược không siêu phàm như luyện đan, nhưng cũng không phải muốn nhập môn là nhập môn.
Luyện dược sư chia làm ba phẩm, sơ trung cao.
Đạt được thuật chế dược sơ phẩm tiểu thành thì có thể chế tác thuốc canh, thuốc bột, thuốc viên một cách thuần thục; xác suất thành công phải hơn ba thành, dược liệu hao tổn phải dưới bốn thành, dược tính thì trên sáu thành. Như vậy là có thể trở thành luyện dược sư sơ phẩm.
Trong tĩnh thất, Lục Khiêm khép hờ hai mắt hít vào thở ra, hấp thu Thông U Hoàng Tuyền.
Quanh người hắn lởn vởn một cỗ sương đen nhàn nhạt, sương đen giống như con rắn nhỏ linh động di chuyển ở bên cạnh.
Một cỗ khí tức âm trầm rét lạnh tỏa khắp bốn phương, không gian yên tĩnh.
Mây đen sương đen làm nổi bật sắc mặt trắng nhợt của Lục Khiêm, trông rất quỷ mị.
Bỗng nhiên Lục Khiêm mở mắt, hoàng mang lóe lên rồi biến mất, chân khí màu vàng từ dưới đan điền bắn lên tới bàn tay.
Sàn nhà được trải một tầng sương trắng mờ nhạt.
Hắn cảm ứng chiếc gương vàng trong đầu:
Thông U Thổ Nạp pháp (đại thành: 701/1000)
Thuật chế thuốc sơ phẩm (tiểu thành: 18/1000)
Âm Hồn Chiết Chỉ thuật (đại thành: 26/500)
Âm Sát Thanh Lân Hóa Xà pháp (tiểu thành: 12/300)
Lục Diễm Độc Hỏa thuật (đại thành: 14/100)
Hỏa quyết (đại thành 100/100)
Liễm Tức thuật (tiểu thành: 3/50)
Hắn đã tu luyện Thổ Nạp pháp đến đại thành.
Hai môn pháp công kích Chiết Chỉ, Độc Hỏa cũng bước vào đại thành.
Mặc dù Hóa Xà pháp chỉ đạt tiểu thành nhưng uy lực tăng mạnh, một lần hắn có thể gọi được mười đầu rắn.
Thuật luyện đan sơ phẩm đạt tiểu thành có nghĩa là hắn đã bước một chân vào cảnh giới luyện đan sư sơ phẩm.
"Nửa năm đã đạt được sơ phẩm, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn thiên tài Yến Kiếm phong." Nội tâm Lục Khiêm hết sức mừng rỡ, ngay sau đó cảm thấy cả người mình hơi đau nhức.
"Thời gian qua đảm đương nhiều thứ, vừa luyện tập chế dược vừa tu luyện pháp thuật khác, vì để tăng nhanh tiến độ bước vào Luyện Khí, mình đã dốc hết vốn liếng."
Đạo đồng Bính bài làm ba ngày, được nghỉ một ngày, thời gian tu luyện vốn dĩ không đủ.
Cũng may hắn có dược tễ duy trì, năng lực mới không bị rơi xuống.
Tiền tháng được đạo quán phát cho đã bị hạng ngạch nguyên liệu của Dược phòng ép khô, chẳng còn dư được bao nhiêu.
Tính ra hắn nhập môn cũng gần tám tháng rồi, chỉ còn bốn tháng nữa thôi, nếu vẫn không thể tiến vào Luyện Khí thì sẽ bị cướp đoạt bối phận, biếm thành nô bộc.
"Tuy có gương vàng trợ giúp nhưng chính mình cũng phải tự cố gắng." Lục Khiêm nghĩ thầm.
Không thể nhắm mắt làm liều được, xem ra hắn vẫn phải ra ngoài lịch luyện một phen.
Lục Khiêm tiện tay thu thập một chút vật liệu, chỉ dựa vào tí hạn ngạch sư môn phát cho thì vẫn chưa đủ.
Ngày hôm sau Lục Khiêm đi vào Dược phòng, nói với Lý Độ: "Huyền Độ đạo trưởng, tại hạ muốn xuống núi hái thuốc."
"Hửm?" Lý Độ nhướng mày: "Tiến độ tu hành thế nào rồi? Phải toàn tâm toàn ý tu luyện cho tốt đấy."
Đạo đồng không được tự tiện rời khỏi cương vị, trừ khi được quản sự cho phép.
"Tại hạ đã hiểu rõ Quy Giáp Dâm Dương Hoắc Bổ Hư hoàn, gần đây tu hành gặp phải bình cảnh nên muốn đi lịch luyện, mong đạo trưởng thành toàn."
Lý Độ nghe vậy quay đầu lại nói: "Quy Giáp Bổ Hư hoàn tuy là dược tễ của đạo đồng nhưng độ khó khi luyện chế cũng không thấp, ngươi nắm được rồi à? Cũng được thôi, trước tiên ngươi biểu diễn một lần đã."
Lục Khiêm đi đến trước bàn làm việc, nâng cái nồi đất lớn chừng bàn tay lên, thôi động chân nguyên, một đạo hỏa diễm đỏ sẫm phun ra.
Hắn bỏ mai rùa đã chuẩn bị sẵn vào nồi.
Một cỗ lực lượng vô hình làm mai rùa lộn nhào bên trong.
Thời gian không sai một li, hỏa hầu không tăng cũng không giảm.
Lục Khiêm vung tay phải làm cho các loại nguyên liệu lăng không bay lên, sau đó chúng tự động lơ lửng tiến đến từng món dụng cụ phù hợp, hoặc xào hoặc nấu.
Lý Độ nhìn rồi nhẹ nhàng gật đầu, xem ra nền tảng của hắn không tồi, vững vững vàng vàng, không rơi rớt lung tung.
Độ khó trong việc luyện chế Quy Giáp Dâm Dương Hoắc Bổ Hư hoàn nằm ở chỗ khống chế, phải điều khiển một lượt nhiều loại dụng cụ trong khi vẫn giữ được hỏa hầu ổn định.
Đồng thời còn phải chú ý trình tự lúc tăng thêm lửa.
Thủ pháp của Lục Khiêm nhìn rất non nớt nhưng không phạm bất kỳ sai lầm nào.