"Nếu đã đáp ứng liền đem viên thuốc này nuốt xuống." Nói xong trung niên nam tử lấy ra một viên thuốc màu đen bắn tới trước mặt Tiêu vương.
Tiêu vương cầm lấy viên thuốc liền có một mùi khó ngửi xộc vào khoang mũi, khiến cho dạ dày hắn cũng một trận quay cuồng.
"Đây là cái gì vậy" Tiêu Vương nhíu mày nói.
"Đây là Huyền Minh Cửu Nhật Đan, chỉ cần sau khi dùng thuốc này, cứ cách chín ngày ngươi lại phải dùng giải dược của chúng ta một lần, nếu không ngươi sẽ chết bất đắc kỳ tử vào ngày thứ chín" Trung niên nam tử giải thích.
"Các ngươi đây là có ý gì, các ngươi không tín nhiệm ta?" Tiêu vương lần nữa nhíu mày, nếu như hắn hiện tại dùng thuốc này mà nói, như vậy về sau mình sẽ hoàn toàn bị bọn họ khống chế.
Không cần lo lắng, dược hiệu của viên thuốc này của chúng ta cũng chỉ có 10 năm mà thôi, chỉ cần trong 10 năm này ngươi hảo hảo phối hợp với chúng ta, bồi thường tổn thất của chúng ta xong, như vậy chúng ta cũng sẽ rời đi, ngươi liền có thể tiếp tục làm quốc vương của ngươi.
"Vậy ta làm sao có thể tin tưởng các ngươi có mục đích gì khác hay không? Làm thế nào ngươi có thể đảm bảo rằng sau khi ngươi đạt được mục đích sẽ không qua cầu rút ván? Tiêu vương tiếp tục lo lắng hỏi.
Nam tử trung niên đã bắt đầu có chút khó chịu nói:
"Ngươi cảm thấy hiện tại ngươi có tư cách mặc cả với chúng ta sao? Ngươi bây giờ chỉ có hai con đường để chọn, con đường thứ nhất, uống thuốc phối hợp với cao thủ bên cạnh phụ thân ngươi, tạo cơ hội cho chúng ta ám sát phụ thân ngươi, để ngươi có thể sớm trở thành quốc vương, con đường thứ hai chính là ngươi có thể không uống viên thuốc này, nhưng ngươi bây giờ phải chết ở chỗ này!
Nói xong, trung niên nam tử cũng không nói gì nữa, mà là cứ như vậy nhìn nhìn chằm chằm vào Tiêu vương, chờ đợi Tiêu vương quyết định.
Tiêu vương cũng biết hiện tại đã không còn lựa chọn, vì thế cắn răng liền trực tiếp nuốt viên thuốc hôi thối này.
Xuất Thiết Thành, phủ thành chủ.
Lúc này Mặc Mặc cùng Mặc Thiên Kiêu đều đang ở trong phòng của mình cầm bản ghi chép kỹ năng cận chiến ám hệ mà Tiêu Minh sai Quách Úy chép cho bọn họ, tập trung tinh thần nghiên cứu.
Trưa hôm nay sau khi Mặc Chính Văn đáp ứng đi theo Tiêu Minh, Tiêu Minh liền sai Quách Úy chép quyển sách kỹ năng cho bọn họ.
Mặc dù Ám Ảnh nhất tộc bọn họ cũng có truyền thừa kỹ năng độc môn cường đại, nhưng bởi vì truyền thừa thiếu sót, dẫn đến kỹ năng lưu truyền đến nay của bọn họ cũng chỉ có mấy kỹ năng trước mắt.
Mà trong bản chép tiêu Minh đưa ra, kỹ năng đa dạng, ngay cả các loại kỹ năng phối hợp cùng kỹ xảo cũng có giải thích cực kỳ chi tiết, cho dù là kỹ năng tiềm hành bọn họ đã học được sau khi xem bản chép của Tiêu Minh, bọn họ đều lập tức phát hiện mình chỗ nào còn phải rèn luyện thêm.
Ngay cả kỹ năng không phải ám hệ độc môn, nhưng kỹ năng thích hợp cho thích khách sử dụng, Tiêu Minh cũng chép cho hắn không ít, ví dụ như [Bối Thứ] [ Quỷ Ảnh Bộ ] [Huyết Phách Nhất Kích].
Sau đó đợi đến khi Mặc Thiên Kiêu thành công đột phá đến Thiên Võ Cảnh sơ kỳ đi ra, Tiêu Minh lại cho hắn cùng Mặc Mặc mỗi người một năm kinh nghiệm đan, trợ giúp bọn họ đem một ít linh khí cùng dược hiệu lắng đọng trên thân thể nhiều năm tiêu hóa một chút.
Lần đầu tiên dùng một năm kinh nghiệm đan hiệu quả vẫn là khả quan như vậy.
Mặc Mặc tu vi trực tiếp từ nguyên bản Linh Võ cảnh sơ kỳ tăng lên đến Linh Võ Cảnh hậu kỳ.
Mà Mặc Thiên Kiêu mặc dù vừa mới đột phá đến Thiên Võ Cảnh sơ kỳ, nhưng phục dụng một năm kinh nghiệm đan sau đó vẫn như cũ lần thứ hai đột phá đến Thiên Võ Cảnh trung kỳ.
Cũng bởi vì nguyên nhân đây là lần đầu tiên phục dụng Kinh Nghiệm Đan, nếu không cho dù dùng hai viên một năm kinh nghiệm đan cũng chưa chắc có thể đến mức Thiên Võ Cảnh trung kỳ.
Về phần Mặc Chính Văn, bởi vì đây là phân thân, cũng chỉ có thể ăn cơm uống nước, nếu phục dụng đan dược đối với bản thể không có bất kỳ hiệu quả gì, cho nên cần chờ bản thể hắn đến rồi mới cho hắn.
Nhưng mặc dù vậy, tiêu Minh lần nữa bày ra những thứ này lại khiến Mặc Chính Văn kinh ngạc.
Đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảm thấy may mắn lúc ấy mình đáp ứng Tiêu Minh, nếu không thì hối hận cả đời, ngay từ đầu hắn còn tưởng rằng những thứ Tiêu Minh cho hắn xem đã là toàn bộ, nhưng thật không ngờ đó chỉ là phần nổi của tảng băng trôi.
Vì thế hóa thân Mặc Chính Văn liền tìm một chỗ yên tĩnh tiến vào trạng thái minh tưởng, mà bản thể tại Lục thông vương quốc bên kia cũng tỉnh lại, bắt đầu triệu tập tộc nhân Ám Ảnh nhất tộc cùng bọn họ tuyên bố chuyện quy thuận Tiêu Minh, sau đó chuẩn bị đến đêm cùng nhau chạy tới.
Mà Mặc Mặc cùng Mặc Thiên Kiêu cũng bình yên ở lại Xuất Thiết Thành sớm có cuộc sống tốt đẹp.
Mà Tiêu Minh bên này cũng kết thúc một buổi chiều cực khổ sửa đường, mang theo Tiểu Bảo sức cùng lực kiệt trở lại phủ thành chủ.
"Tiểu Bảo không tệ nha, hôm nay tốc độ sửa đường so với ngày hôm qua còn nhanh hơn, có tiến bộ nha." Tiêu Minh sờ sờ cái đầu lông xù của Tiểu Bảo nói.
"Ngao ô" Tiểu Bảo được Tiêu Minh khen ngợi rất vui vẻ đáp lại Tiêu Minh một cái.
Sau đó lại trở về tổ gấu của mình quay đầu ngủ.
Bình thường buổi tối Tiểu Bảo đều đi ngủ, buổi sáng đều là thời gian tự do chơi đùa, buổi chiều Tiêu Minh sẽ dẫn ku cậu đi ra ngoài sửa đường.
Như vậy chỗ tốt chính là, có thể đẩy nhanh quá trình sửa đường, đồng thời trữ lượng yêu lực của Tiểu Bảo cũng đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được đang tăng lên.
"Việc này thật đúng là nhất cử lưỡng tiện" Tiêu Minh trong lòng nghĩ đến.
"Điện hạ ngài đã trở về rồi, ta sẽ đi chuẩn bị cơm tối cho người." Lily thấy Tiêu Minh trở về, vội vàng tiến lên hỏi thăm, trên tay còn đang bưng một đống nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị sẵn.
"Ừm, Y Vân các nàng đã ăn chưa?" Tiêu Minh hỏi.
"Còn chưa đâu, các nàng nói phải chờ điện hạ trở về cùng ăn." Lily trả lời.
Được rồi, vậy ngươi mau đi chuẩn bị đi, đừng để bọn họ đói nữa.
Bởi vì lúc chiều để chiêu mộ được Ám Ảnh nhất tộc tốn một thời gian, liền dẫn đến nhiệm vụ sửa đường hôm nay cùng Tiểu Bảo bị trì hoãn, bình thường mặt trời còn chưa lặn là có thể trở về, hiện tại lại làm đến trễ như vậy.
Bất quá cũng may, Tiểu Bảo cũng có tiến bộ, có kinh nghiệm ngày hôm qua, hôm nay sửa đường càng thuận tay, tốc độ so với ngày hôm qua nhanh hơn không ít, hơn nữa bộ dạng cũng không nghiêm trọng như ngày hôm qua đứng còn không vững, nếu không tin tưởng cứ như vậy sửa thêm mấy tháng, Tiểu Bảo ngay cả thở cũng không thở nổi rồi.
Bên này Lily vừa đi, bên kia lại có một hạ nhân quỳ một gối trước mặt Tiêu Minh: "Đại nhân, bên ngoài có một thương nhân tên là Kim Thiển cầu kiến."
"Ồ? Là Hội trưởng Kim, mau mời vào. ”
Nghe được tên người này Tiêu Minh ánh mắt sáng ngời, kim hội trưởng phụ trách quản lý Đại Chu Vạn Bảo Thương Hội, lúc trước khi các vật tư khác toàn bộ đưa tới, Tiêu Minh còn cùng hắn đặt một đơn hàng khổng lồ, chính là muốn linh thạch, có bao nhiêu mua bấy nhiêu.
Mà Kim Thiển tự nhiên là rất cao hứng tiếp nhận, nói mình sẽ trực tiếp điều động quan hệ để cho các chi nhánh ở các thành phố lớn trong Đại Chu cùng với các chi nhánh của vạn bảo thương hội tại vương quốc khác đem linh thạch của bọn họ toàn bộ điều động tới.
Cũng chính là bởi vì như thế nửa tháng nay Tiêu Minh cũng chỉ là từ trên người thương nhân đi ngang qua mua linh thạch, không có đặc biệt chạy đến nơi khác mua.
Sau một thời gian ngắn, trong phòng khách.
Tiêu Minh và Kim Thiển ngồi đối mặt.
"Hội trưởng Kim, ta chờ ngươi thật cực khổ ah, một đám bộ hạ do thủ hạ của ta bồi dưỡng mỗi ngày thúc giục ta muốn linh thạch, bằng không bọn họ sẽ đình công." Tiêu Minh một phen nước mũi một phen nước mắt nói.
Động cơ tiêu minh thu thập linh thạch tự nhiên cần một lý do, mà lý do của Tiêu Minh chính là mình cần thông qua mua đại lượng linh thạch nhanh chóng bồi dưỡng thủ hạ của mình, dùng để ngăn cản thú triều mùa đông năm nay.
Mà sớm cũng nghe tin tức tiêu Minh ở thời gian trước tiêu diệt Hổ Đầu bang, tự nhiên cũng tin tưởng Tiêu Minh nói là thật.
Vì thế vẻ mặt áy náy nói, "Xin lỗi a, điện hạ, chủ yếu là quá trình làm thủ tục và vận chuyển của ta ở đây lãng phí không ít thời gian."
Vừa nói chuyện, đồng thời còn lấy ra một cái không gian giới chỉ đưa tới trước mặt Tiêu Minh cho Tiêu Minh xem qua.
Sau khi nhìn thấy chiếc nhẫn, Tiêu Minh cũng lười diễn, vội vàng tiếp nhận chiếc nhẫn kiểm tra số lượng bên trong.
Khi thần thức của Tiêu Minh dò xét được số lượng khổng lồ bên trong, cả người đều khiếp sợ tại chỗ.
Mà Kim Thiển thì cười tủm tỉm nói:
Ta lần này tổng cộng vì điện hạ thu thập được năm vạn khỏa hạ phẩm linh thạch, một vạn khỏa trung phẩm linh thạch, cùng với một ngàn khỏa thượng phẩm linh thạch, giá tiền ta cũng giúp ngài tính toán qua, nếu đánh giá 8% chiết khấu tổng cộng là hai ngàn vạn kim tệ.
Mà sau khi nghe được số lượng khổng lồ này, trong lòng Tiêu Minh lại cả kinh: