Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 4: Cuộc Sống Gian Nan (2)

Chương 4: Cuộc Sống Gian Nan (2)
Hai người vòng qua đường phố phồn hoa, đi gần một canh giờ, mới đến một khu cư ngụ lộ ra có chút hỗn độn. Đến nơi này, ngọn đèn dầu liền mờ nhạt hẳn.

Mạc Vô Kỵ từ xa đã thấy phòng tạp hóa hắn và Yên Nhi ở. Dù cho tiền thuê nhà tiện nghi hầu như chẳng khác nào không có, cũng không phải Yên Nhi và hắn có thể gánh vác. Hắn và Yên Nhi sở dĩ vẫn có thể ở nơi này, hiển nhiên có chủ nhà đồng tình ở trong đó. Nếu không, hắn và Yên Nhi e rằng ngay cả chỗ ngủ cũng không có.

"Ai u, Vương Thượng đã trở về, bổn đại gia mau nhường đường." Một thanh âm đột ngột cắt đứt mạch suy nghĩ của Mạc Vô Kỵ.

"Hồ Phi, ngươi tránh ra." Vốn Yên Nhi phía sau Mạc Vô Kỵ nửa bước cúi đầu bỗng nhiên tiến lên một bước, hệt như một con báo nhỏ tức giận, đem Mạc Vô Kỵ ngăn ở phía sau.

Mượn ngọn đèn mờ nhạt, Mạc Vô Kỵ thấy một thanh niên tóc chải chuốt bóng loáng. Miệng hắn nói là tránh đường, nhưng thực tế lại đứng giữa đường, căn bản không có chút ý tứ tránh ra.

"Yên Nhi muội tử, Hồ đại ca ta ngày hôm nay cố ý đi mua nửa cân thịt heo, đang chuẩn bị đưa cho muội. Muội đối với ta như vậy, ta có chút thương tâm a." Thanh niên nam tử tên Hồ Phi giơ giơ cái bao trong tay.

Mạc Vô Kỵ bụng đói kêu rột rột một tiếng. Yên Nhi vốn muốn Hồ Phi tránh ra, nhìn cái bao lá sen trong tay hắn, có chút do dự.

"Vậy được rồi, Hồ đại ca ta cùng muội cũng không phải người ngoài..." Hồ Phi đang nói, đã tiến tới, tay còn lại sờ về phía mu bàn tay Yên Nhi. Dù Yên Nhi trên mặt có một vết sẹo, bởi vì dinh dưỡng không tốt, vóc người không nẩy nở, vẫn không thể che hết dung nhan xinh đẹp của nàng.

Trong mắt Yên Nhi có chút giãy dụa. Nếu chỉ có một mình nàng, nàng căn bản không để ý đến Hồ Phi, nhưng hôm nay thiếu gia cả ngày chưa ăn gì, vừa rồi bụng đều kêu đói. Hơn nữa trong nhà ngay cả một hạt gạo cũng không có, hồi gia thì sao?

Mạc Vô Kỵ há có thể không biết suy nghĩ trong lòng Yên Nhi, hắn căn bản không đợi tay Hồ Phi chạm đến mu bàn tay Yên Nhi, đã nhấc chân đá một cái.

Hồ Phi căn bản không ngờ Mạc Vô Kỵ sẽ động thủ từ phía sau, bị Mạc Vô Kỵ một cước đá vào ngực.

Mạc Vô Kỵ liền cảm giác mình đạp trúng một khối thép đúc bình thường. Lực lượng cường đại phản chấn trở về, khiến hắn liên tiếp lùi lại mấy bước.

"Thiếu gia, ngài không sao chứ..." Yên Nhi vội vàng chạy tới, đỡ Mạc Vô Kỵ.

Mạc Vô Kỵ nhìn Hồ Phi chỉ bị hắn đạp lui một bước, trong lòng khiếp sợ không thôi. Thân thể hắn bây giờ xác thực rất suy yếu, nhưng không đến mức dưới tình huống đánh lén, còn không thể đánh ngã Hồ Phi. Lẽ nào Hồ Phi tên gia hỏa này biết võ?

"Ngươi muốn chết..." Hồ Phi không ngờ Mạc Tinh Hà vẫn mộng làm Quận Vương, nhu nhược không chịu nổi lại có dũng khí động thủ với hắn, nhất thời giận tím mặt. Tay hắn lướt qua thắt lưng, rút ra một thanh đao nhọn dài hai thước, xông về Mạc Vô Kỵ.

Những người đứng xem từ xa nhìn Hồ Phi nhằm phía Mạc Vô Kỵ, không ai tiến lên ngăn cản, thậm chí ngay cả lời cũng không nói.

"Hồ Phi, mau dừng tay. Giữa thanh thiên bạch nhật, ngươi dám hành hung?" Sắc mặt Yên Nhi vừa lo lắng vừa trắng bệch, nàng căn bản không chú ý đến bây giờ sắc trời đã tối.

"Ha ha, lão tử sớm muốn giết chết tên ngu ngốc này. Ngày hôm nay tên ngu ngốc này động thủ trước với ta, ta coi như là giết hắn, tối đa cũng chỉ bị phạt ít tiền thôi. Yên Nhi, ta đây là vì muốn tốt cho muội. Muội sau này sẽ được giải thoát, theo ta có ăn có mặc..." Hồ Phi hiển nhiên không có ý dừng tay.

Yên Nhi lo lắng vạn phần, không còn cách nào, chỉ có thể đem Mạc Vô Kỵ chắn ở phía sau.

Thời khắc này Mạc Vô Kỵ hoàn toàn tỉnh táo. Trong ấn tượng của hắn, Thừa Vũ Quốc đích xác có một điều luật như vậy. Bất kể đúng sai, dưới tình huống đối phương động thủ trước, giết đối phương, cũng chỉ bị tổn thất một chút tiền tài.

Hối hận đã không kịp. Mạc Vô Kỵ lần thứ hai kéo Yên Nhi sang một bên, tỉnh táo nhìn chằm chằm Hồ Phi nói: "Hồ Phi, ngày hôm nay ngươi dám động đến một sợi tóc của ta, ngươi sẽ chết rất khó coi."

Hồ Phi như nghe được trò hề buồn cười nhất, cười như điên nói: "Lão tử không dám động ngươi? Vậy ngươi mở mắt ra xem, lão tử có dám động ngươi hay không..."




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch