"A Nguyệt, hình như bên kia đang có trận đấu đối kháng, lại còn chưa bắt đầu."
Bên ngoài đấu trường số 11, hai cô gái trẻ đang sóng bước trên con đường phía ngoài đấu trường.
Xuyên qua ô lưới cách ly, hai người đột nhiên bị thu hút bởi động tĩnh của sủng thú vừa được triệu hồi bên trong.
Họ vô thức nhìn qua, vừa vặn trông thấy Băng Giáp Thú và Thực Thiết Thú vừa mới ra sân.
"Người kia... là Trần Khải?"
Cô gái được bạn gọi là A Nguyệt rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tướng mạo của nam sinh mặc đồng phục và con sủng thú.
"Cậu quen cậu ta hả? À phải rồi nhỉ, hình như cậu ta đang mặc đồng phục học sinh của trường các cậu mà."
"Ừm, cậu ta là bạn học của tớ, thực lực cực kỳ lợi hại..."
"So với cậu thì ai lợi hại hơn?"
"Đương nhiên là tớ không thể bằng rồi, mà trong lớp bạn bè cùng trang lứa, cũng chẳng mấy ai có thể lợi hại hơn cậu ta..." Trang Nguyệt lập tức đáp lời: "Băng Giáp Thú của cậu ta đã đạt đến cấp 6, các kỹ năng chủng tộc như băng liệt trảo và giáp băng đã rất điêu luyện."
"Ồ ồ, không ngờ cậu ta lại là học bá đấy, vậy cậu có biết đối thủ của cậu ta là ai không? Sủng thú là Thực Thiết Thú à, giống của cậu nhỉ."
"Tớ không biết, nhưng dựa trên kinh nghiệm nuôi Thực Thiết Thú của tớ, thì cấp độ trưởng thành của con Thực Thiết Thú kia chắc chắn nhỏ hơn cấp 6... Có lẽ nó sẽ thua.
Trừ khi nó có kỹ năng ngạnh hóa cấp thành thục, nếu không sẽ rất khó để phá vỡ băng giáp, mà Thực Thiết Thú còn là một kẻ lười biếng điển hình… Thực Thiết Thú ở cấp độ trưởng thành này, phần lớn chỉ có thể có kỹ năng ngạnh hóa ở cấp độ nhập môn mà thôi."
Trang Nguyệt cảm thán, bất lực thở dài, chỉ có những người có khế ước với Thực Thiết Thú mới hiểu được việc huấn luyện Thực Thiết Thú đau khổ nhường nào!
Nếu có thể được chọn lại, cô nàng sẽ không bao giờ chọn Thực Thiết Thú chỉ vì sự đáng yêu của nó, loại sủng thú này quá lười!!!
Bản thân Trần Khải cũng có nhận định giống như hai người qua đường này.
Nói chung, trong những Thực Thiết Thú có cấp độ trưởng thành tương đương, rất rất ít con có thể luyện được kỹ năng ngạnh hóa đến mức thành thục, ít nhất thì trong đám bạn học của cậu ta không hề có.
Mà cho dù có đạt đến cấp độ thành thục, thì cũng chưa chắc có thể đấu lại được Băng Giáp Thú, dù sao thì hai kỹ năng chủng tộc Bằng Giáp Thú của cậu ta cũng đã luyện tới cấp độ thành thục rồi!
Tuy rằng tư chất tổng thể của Thực Thiết Thú trưởng thành mạnh hơn so với Băng Giáp Thú trưởng thành, nhưng đó là sau khi trưởng thành, Thực Thiết Thú này hiển nhiên vẫn là một con non!
"Băng Giáp Thú, băng liệt trảo!"
Ngự Thú Sư và sủng thú khế ước có thể đối thoại với nhau bằng tâm trí, tương tự như thần giao cách cảm. Vừa mới bắt đầu, Trần Khải đã lệnh cho Băng Giáp Thú chủ động tấn công.
Soạt!!!
Băng Giáp Thú đột nhiên bùng nổ, cơ thể băng lam lao về phía Thập Nhất, đồng thời, móng vuốt ở bàn chân trước của nó tràn ngập băng sương, khí lạnh quanh quẩn, tất cả những nơi nó giẫm qua đều bị đóng băng, phủ một lớp sương trắng.
Ngay sau đó, nó lập tức nhảy lên, vung những móng băng sắc nhọn của mình về phía không trung, xé toạc không khí, vọt đến hướng Thực Thiết Thú, khí thế vô cùng dũng mạnh.
"Bùng nổ hay lắm, bồi dưỡng rất tốt, không hổ là học sinh của trường trọng điểm."
Trọng tài Bạch Thạch đã nhận ra sức mạnh của con Băng Giáp Thú này không hề tầm thường.
"Ngạnh hóa."
Ở phía bên kia, Thời Vũ phát lệnh.
Mặc dù ngạnh hóa cấp độ tinh thông chắc chắn không yếu, nhưng dù sao cũng là trận đầu tiên, xưa giờ chưa có kinh nghiệm thực chiến, nên đối với Thời Vũ và Thập Nhất mà nói, cái gọi là "cầm chắc phần thắng trong tay" chỉ là bốc phét mà thôi.
Liệu cơ thể ngạnh hóa có thể chống đỡ được đòn tấn công của đối thủ không?
Liệu đòn công kích ngạnh hóa có thể phá vỡ lớp giáp băng của đối thủ không?
Hiện tại, Thời Vũ và Thập Nhất vẫn chưa xác định được, mục đích của lần thực chiến này thực ra cũng là vì đánh giá thực lực của bản thân mà thôi.
Không thể phủ định, "huấn luyện trụy lạc" chính là một cách huấn luyện rất tốt.
Ngoài việc kết thúc bằng một cú va đập thân mật ra, thì bản thân quá trình rơi xuống cũng là một bài tập tôi luyện tinh thần cho Thập Nhất.
Rõ ràng biết rằng chẳng mấy chốc nó sẽ phải hứng một cú va đập rất mạnh, nhưng nó vẫn có dũng khí nhảy xuống, sử dụng năng lực của mình một cách nhuần nhuyễn trên không, không dưỡng thành ý chí kiên định mới lạ.
Bởi vậy, khi đối diện với móng vuốt của Băng Giáp Thú, tố chất tâm lý của Thập Nhất tốt đến kinh ngạc, Thái Sơn sụp đổ ngay trước mắt mà chẳng thèm biến sắc, trực tiếp kích hoạt ngạnh hóa một cách vững vàng và nhanh chóng!
Ngạnh hóa cấp độ tinh thông, tốc độ phóng thích cực nhanh, gần như chỉ cần Thập Nhất muốn, kim quang sẽ bao phủ toàn thân ngay lập tức!
Phần lông đen óng phát ra ánh sáng thâm thúy của kim loại màu đen, phần lông trắng, cứng lại như khối bạc sáng chói, Thập Nhất "gào~" một tiếng, toàn thân lập tức vũ trang!
Cạch!!!
Giây tiếp theo, băng liệt trảo của Băng Giáp Thú đụng phải cơ thể ngạnh hóa của Thập Nhất.
Chỉ trong vòng một giây ngắn ngủi, những tinh thể băng phía trên chân trước của Băng Giáp Thú đã bị gãy nát, lập tức vỡ vụn như vừa đụng phải thứ gì đó cực kỳ cứng rắn.
Cùng lúc đó, cơn đau xé lòng truyền từ bàn chân trước xộc lên tận óc Băng Giáp Thú.
"Phản kích."
Trong chớp nhoáng, Tiểu Thập Nhất nhìn đối thủ của mình.
Sau khi cảm nhận được sức mạnh tấn công của đối thủ, trong lòng nó chỉ cảm thấy ngỡ ngàng.
Bởi vì sức mạnh của đòn tấn công này… có vẻ như không mạnh bằng lúc nó luyện tập.
Nghe thấy mệnh lệnh của Thời Vũ, ánh mắt của Thập Nhất lập tức sáng quắc, cảm giác ngỡ ngàng vừa rồi cũng biến mất.
Sự biến hóa trong một giây này khiến Trần Khải và Băng Giáp Thú không ngờ tới, lập tức biến sắc.
Băng khải!
Trần Khải truyền lệnh, vẻ mặt khá bối rối.
"Vù~" Băng Giáp Thú không phụ kỳ vọng, sử dụng thành công băng khải. Lớp vảy băng lam trên cơ thể nó càng thêm lấp lánh, tựa như pha lê, đồng thời, tuôn ra một luồng khí lạnh.
Ngoài lớp vảy cứng cáp hơn và năng lượng tuôn ra, băng giáp còn có công dụng đóng băng đối thủ khi tiếp xúc.
Tuy nhiên.
Khi tay gấu của Thập Nhất tát vào Băng Giáp Thú, chỉ nghe "rắc" một tiếng, lớp giáp bằng băng như biến thành tờ giấy rách, lớp băng ngoài cùng cũng giống như tinh thể băng trên móng vuốt trước đó, đều bị đập nát, nhanh chóng sụp đổ, ngay sau đó, lớp băng khải vừa tạo thành trên cơ thể Thực Thiết Thú cũng điên cuồng vỡ nát dưới một lực tác động cực lớn.
Ầm!
Dưới sức mạnh to lớn ấy, gần như chỉ trong nháy mắt, Băng Giáp Thú đã bị Thập Nhất tát cho 1 phát bay thẳng ra ngoài, bay xa tận mấy mét, sau đó lăn cù cù trên mặt đất thêm mấy mét, cuối cùng mới dừng lại.
Sau một hồi đối đầu, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đột nhiên trầm mặc.
Nhìn thấy cảnh này, trái tim Trần Khải như ngừng đập, hai mắt tối sầm.
Với tư cách là Ngự Thú Sư của Băng Giáp Thú, cậu ta có thể cảm nhận được, Băng Giáp Thú vừa rồi chỉ hứng đúng 1 đòn, tát phát gục luôn, trực tiếp KO!
Chuyện này, chuyện này là không khoa học!
Một Băng Giáp Thú mà cậu ta bồi dưỡng không chút khuyết điểm, cứ như vậy mà thua???
Làm sao có thể!!!
Lúc này, trái tim Thời Vũ cũng ngừng đập nốt.
Bởi vì biểu hiện đối kháng thực chiến của ngạnh hóa cấp tinh thông vừa rồi, hình như là quá mạnh, nếu biết trước rằng chỉ cần phát huy như bình thường là được rồi, thì hắn đã không dùng thức ăn để kích thích tinh thần chiến đấu của Thập Nhất rồi.
Thế, trận này hẳn là kết thúc rồi nhỉ... Hình như chiến đấu ngang sức như thế này vẫn chưa nhằm nhò gì, xem ra, nếu muốn nghiệm chứng thêm thực lực thì phải tiến thêm một bước... Phải tìm một đối thủ mạnh hơn mới được.
"Kết, kết thúc rồi sao?"
Ngay cả trọng tài Bạch Thạch cũng phải sững sờ, anh ta dụi dụi mắt mấy lần, rồi lại há hốc mồm.
Chuyện gì vừa xảy ra thế nhỉ... Anh ta nhìn Thực Thiết Thú vô cùng mạnh mẽ và hung bạo, cảm thấy khác xa so với vẻ ngây thơ theo đánh giá ban đầu của anh ta, chẳng hề thua kém sức mạnh của những Thực Thiết Thú trưởng thành gì cả!!!
Chuyện này....
“Ngạnh hóa cấp độ tinh thông?” Bạch Thạch và Ngự Thú Sư Thực Thiết Thú Trang Nguyệt bên ngoài lưới cách ly đều há mồm kinh ngạc.
Bọn họ nghẹn họng, chết lặng, chưa bao giờ ngờ rằng một Thực Thiết Thú với mức trưởng thành cấp 5, tuổi nhỏ mà lại phát triển kỹ năng ngạnh hóa đến cấp độ này.
"Cậu bạn học bá của cậu hình như thua rồi nhỉ..."
“Xin lỗi, tớ nhận nhầm người, cậu ta không phải bạn học của tớ.” Sau khi trầm mặc lúc lâu, Trang Nguyệt đáp.
Nắm trong tay một Thực Thiết Thú cấp 5 nhưng lại có kỹ năng ngạnh hóa ở cấp tinh thông, chuyện này quả thực không hợp lẽ thường chút nào.
Thiên phú thế này cũng quá mạnh... Có lẽ Ngự Thú Sư kia chính là một Ngự Thú Sư cấp cao đang ẩn mình để bồi dưỡng sủng thú mới, nhỉ?
Nếu không thì hẳn là phú nhị đại, ngự nhị đại, có thức ăn dinh dưỡng đẳng cấp và phương pháp huấn luyện đặc biệt.
Nhìn vẻ mặt của Trần Khải là đủ biết, Thời Vũ và Thập Nhất mạnh mẽ đến mức nào, lúc này Trang Nguyệt chỉ hy vọng cậu bạn học bá vô cùng nổi tiếng trong trường có thể chịu được áp lực này.
Trần Khải lúc này chỉ muốn ói ra máu, không hiểu tại sao mình lại đâm đầu đi tìm đối thủ ở một nơi như vậy.
Thực Thiết Thú này... Cả cái người Ngự Thú Sư này, so với những đối thủ mà cậu ta từng tiếp xúc, hoàn toàn khác xa.
Thua thì thua đi, nhưng mấu chốt là trận chiến như thế này không hề có tác dụng rèn luyện gì cả, một chút cũng không có, mới chạm mặt đã cạp đất mà ăn rồi... Chết tiệt, rốt cuộc thì con Thực Thiết Thú này được bồi dưỡng kiểu gì vậy?
Đáng giận nhất là, khi Trần Khải liếc mắt nhìn về phía Thực Thiết Thú, thì Thập Nhất lúc này lại bất giác bật cười, nụ cười chói lóa đến mức như thể hung hăng thọc một đao vô lòng Trần Khải vậy, cậu ta hối hận rồi, quả nhiên trường học vẫn là nơi thích hợp với cậu ta nhất, xã hội này toàn là thứ quái vật gì đâu, có chút hoài nghi nhân sinh.
Thập Nhất: (O^~^O) Khà khà khà, các người đã bao giờ tiếp xúc thân mật với tấm thép vào lúc 4h sáng đâu mà biết chứ, hứ!?
Lúc này, Thời Vũ, Trần Khải và những người xung quanh, mỗi người mang một loại cảm xúc khác nhau, nhưng kẻ hạnh phúc nhất chắc chắn là Thập Nhất.
Vì nó đã cứu được bữa tối của mình nha! Giữ được bữa tối chính là một chiến thắng cực lớn! Chuyện này còn hạnh phúc hơn cả chuyện giành được chiến thắng trong trận chiến ấy.