Nếu không vì khảo cổ thì hắn đã không treo, giờ đã hình thành bóng ma tâm lý.
Vốn dĩ... ngay từ lúc đầu đã là như vậy.
Thế nhưng, những gì đối phương nói lại khiến Thời Vũ hơi để tâm.
Tính cả mình, toàn bộ Đông Hoàng Cổ Quốc vậy mà chỉ có 11 người có thể lắng nghe âm thanh của lịch sử?
Hiếm hơn cả Ngự Thú Sư truyền kỳ, hiếm hơn cả vật tổ thủ hộ thần?
Hắn nhìn về phía Thập Nhất đang lấp ló sau gốc cây, không ngờ quốc bảo bây giờ lại là chính mình.
Nhưng tại sao lại là con số 11 nữa chứ? Mình với con số 11 này có duyên đáo để.
Thời Vũ tạm thời quăng mấy cái suy nghĩ vô bổ này đi, tập trung nghĩ tới việc, nếu mình đã hiếm có khó tìm như thế, thì theo lý thuyết, nếu mình gia nhập tổ chức này, đãi ngộ sẽ rất tốt, đúng không?
Bây giờ lộ thì cũng lộ rồi, đối phương cũng đã tìm tới cửa, lại còn chân thành mời mọc như thế, cũng nên tìm hiểu kĩ một chút xem sao.
"Vậy, chị muốn mời tôi tham gia cái gì... ở đâu? Phúc lợi thế nào?"
Thời Vũ im lặng một hồi, sau đó ngập ngừng hỏi.
Lục Thanh Y cười nói: "Phúc lợi đương nhiên là rất tốt. Cho dù trở thành Ngự Thú Sư cấp truyền kỳ, thì cũng sẽ không có đãi ngộ phúc lợi tốt như vậy. Về cơ bản mà nói, sau khi trở thành một thành viên chính thức của tổ chức, địa vị của cậu sẽ cao hơn Ngự Thú Sư truyền kỳ.
Muốn khám phá di tích gì đó, còn có thể xin một lượng tài nguyên kếch xù, tìm một Ngự Thú Sư truyền kỳ làm vệ sĩ."
Thời Vũ khẽ há hốc.
Hội trưởng Hiệp hội Ngự Thú Sư thành phố Băng Nguyên chỉ là một đại sư đỉnh cấp, còn chưa đạt đến cấp bậc truyền kỳ.
Cấp độ truyền kỳ, chính là cấp bậc siêu cấp có khả năng "ngự" các sinh vật cấp bá chủ, đa số đều đảm nhiệm các vị trí quan trọng trong các thành phố cấp 1!
Nơi mà đối phương muốn mời hắn gia nhập, lợi hại như vậy sao?
Mà cũng phải thôi... dù gì thì cũng như đối phương đã nói, những người nắm giữ loại thiên phú này đều là những nhân tài cao cấp.
Ngay cả một tân thủ như mình mà còn vô tình triệu hồi một bí cảnh, tạo được giá trị lớn thế kia, thì bản lĩnh của những nhân sĩ chuyên nghiệp phải tầm cỡ thế nào chứ.
Điều này nghe có vẻ như... có vẻ như gia nhập sẽ không lỗ?
Có một tổ chức mát tay như vậy để dựa lưng, khác gì một bước lên mây đâu.
"Kiếp trước bị khảo cổ quật chết, kiếp này phất lên từ khảo cổ"?
Tâm tư Thời Vũ khẽ nhúc nhích, bởi vì lợi ích mà đối phương cho quá nhiều.
Từ một Ngự Thú Sư không chuyên nghiệp thất nghiệp, mượn nợ để mua sủng thú, trực tiếp thăng lên trở thành đại lão cấp truyền kỳ, nghe có vẻ hấp dẫn.
"Nếu tôi tham gia, thì cần thực hiện nghĩa vụ gì?"
"Hầu như là không có, cơ cấu của tổ chức rất đơn giản, mọi người đều có thể tự do hành động, tự do lựa chọn nhiệm vụ, không hề cưỡng chế."
Lục Thanh Y nhìn trời, mặc dù nói là vậy nhưng những Ngự Thú Sư có loại thiên phú như vậy, nào có ai sống nhàn hạ đâu.
Bất cứ khi nào có thông tin mới về sự xuất hiện của các di tích thần thoại, những người có thể lắng nghe âm thanh của lịch sử đều là người đầu tiên xông lên, lao vào hỗ trợ thăm dò hoặc trở thành trưởng nhóm thám hiểm.
Dù sao thì những người yên ổn cũng sẽ không bao giờ thức tỉnh cái loại năng lực đặc biệt này.
"Không có??"
Thời Vũ sững người, lỏng lẻo vậy à?
Nói cách khác, chỉ cần bo bo giữ lấy mình, không tự tìm đường chết, thì kể cả sau khi gia nhập, cũng không cần phải đến bất kỳ nơi nguy hiểm nào để chấp hành nhiệm vụ?
Ngược lại, nếu muốn tự tìm đường chết, có nhu cầu thì vẫn có thể xin được một lượng lớn tài nguyên, vệ sĩ và tư liệu sao?
Tâm tư Thời Vũ lại nhúc nhích.
"Vậy, tên của tổ chức là gì?"
"Cục an ninh điều tra chiến lược và hỗ trợ di tích quốc gia, căn cứ theo số hiệu, còn có thể gọi là cục 11. Cậu có thể hiểu rằng nhân sự của tổ chức này là những nhân viên đặc biệt trong lĩnh vực khảo cổ, tổ chức này chính là một bộ phận đặc biệt chuyên xử lý các di tích đặc biệt quan trọng."
Lại là 11!
Thời Vũ đã quen rồi, nên có thể bỏ qua chuyện cái tên.
Sau khi Lục Thanh Y nói xong, Thời Vũ lại chìm trong suy nghĩ, tên của tổ chức nghe có vẻ rất cao to bề thế, vậy, mình có nên gia nhập không nhỉ?
Hỏi nhiều như vậy, đối phương cũng đã tìm tới cửa, thiên phú của hắn lại đặc biệt như vậy, xem ra nếu không gia nhập thì rất khó để giải quyết hậu quả một cách triệt để được.
"Đã như thế thì, tôi sẽ gia nhập."
Cuối cùng thì Thời Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm, gia nhập thôi mà, có gì đâu!
Nếu tự do không bị hạn chế, thì suy cho cùng, có tự tìm đường chết hay không là tùy thuộc vào chính mình, chỉ cần mình làm việc cẩn thận một chút là được.
Hắn sẽ không thừa nhận rằng hắn muốn quay trở lại nghề cũ đâu.
"Tiến sĩ Lục, chị cũng là thành viên của cục 11 à?"
"Ừm, trước mắt, tính cả tôi và cậu thì cục 11 có tổng cộng 11 người. Hoan nghênh cậu tham gia. Từ hôm nay, cậu sẽ là thành viên dự bị của cục 11."
Lục Thanh Y lần thứ hai lộ ra nụ cười mỉm, như thể câu trả lời chắc chắn của Thời Vũ đã khiến cô rất hài lòng.
Lĩnh vực này có quá ít nhân tài, mỗi lần khám phá di tích, cô luôn cảm thấy không đủ tay để làm.
Mà bây giờ, sau khi tự tay đào ra được một người mới, Lục Thanh Y cảm thấy, đợi đến lúc Thời Vũ thành thục, cô sẽ có thêm một công cụ người để dùng.
Là người có ít kinh nghiệm nhất trong cục 11, cô rất muốn có một công cụ người để sử dụng, chứ không phải suốt ngày chạy vặt theo chân lão sư như một công cụ người.
“Dự bị?” Lục Thanh Y bên kia vừa dứt lời, Thời Vũ đột nhiên cảm thấy mình bị lừa rồi.
Đối phương nói chuyện hồi lâu, phúc lợi gì đó dường như đều là của thành viên chính thức.
"Đúng, dự bị, mọi thành viên mới gia nhập cục 11 đều phải vượt qua một cuộc đánh giá, đậu đánh giá xong mới có thể trở thành thành viên chính thức."
"Tôi..." Thời Vũ hối hận nhưng câu nói tiếp theo của đối phương lại khiến Thời Vũ gật đầu cái rụp.
"Ngoài ra, thực lực và năng lực hiện tại của cậu quá yếu. Tổ chức sẽ cung cấp cho cậu 10 triệu làm vốn khởi đầu. Nhiệm vụ đầu tiên của cậu là phải mau chóng thành thục. Ít nhất cũng phải trở thành một Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, đồng thời, tiếp nhận học tập kiến thức khảo cổ học theo hệ thống."
"Không thành vấn đề, tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Chừng nào tiền sẽ tới tay tôi?"
Hiển nhiên, so với những phúc lợi đãi ngộ gì đó của Ngự Thú Sư truyền kỳ, thì 10 triệu tiền mặt có sức hấp dẫn đối với Thời Vũ bây giờ hơn.
Với số tiền này, hắn cần gì phải bồi dưỡng Thanh Miên Trùng nữa chứ!
Tằm tằm, tạm biệt, mày tự do rồi!
“Ngày mai.” Lục Thanh Y nói.
"Ngày mai, giấy chứng nhận và tiền của cậu sẽ được chuyển đến. Nhắc nhở một chút, nếu không phải là tình huống đặc biệt, thì tôi đề nghị cậu không nên tiết lộ thân phận thành viên của cục 11 của mình. Nếu không, một số nhân viên gián điệp nước ngoài sẽ phiền cậu đến nổ não. À đúng rồi, hiện chỉ có cục 11 là biết rõ mối liên hệ giữa cậu và chuyện di tích Bình Thành giáng lâm mà thôi. Từ nay về sau, trước khi cậu trở thành thành viên chính thức, tôi sẽ là người liên hệ giữa cậu và tổ chức. Trên đây, là tất cả những gì tôi muốn nói."
Thời Vũ gật đầu, yên tâm đi, hắn không phải là kẻ huênh hoang.
Cả nước chỉ có 11 người có thiên phú như vậy... là một nhân tài quan trọng có thể phá giải bí mật của di tích, chắc chắn sẽ rất dễ bị để mắt tới, mà chưa kể, hiện tại hắn còn yếu như sên.
"Quên nói với cậu chuyện quan trọng nhất, nhiệm vụ đánh giá của cậu chính là điều tra chân tướng lịch sử của thành phố Băng Nguyên. Không có giới hạn thời gian. Sau khi thành công, cậu có thể trở thành thành viên chính thức. Trước đây, tôi đã từng thăm dò qua di tích Băng Long ở núi tuyết. Tuy nhiên, do thiếu thông tin mấu chốt nên tôi không thể phá giải cơ quan ở đây, lần này lại có thêm di tích Băng Nguyên vì cậu mà xuất hiện, có lẽ, cậu mới là người phá giải cuối cùng."
Cho dù có thiên phú lắng nghe âm thanh của lịch sử đi chăng nữa, thì không phải cái gì cũng nghe được, phải có “thời cơ” nhất định mới có thể nghe được vết tích của lịch sử.
Bản thân Lục Thanh Y đã thất bại nhưng Thời Vũ lại thành công.
Sau khi điều tra, Lục Thanh Y cũng có thể hiểu được rằng, dù sao thì Thời Vũ cũng là người bản địa của Băng Nguyên, việc lần này hắn có thể nghe thấy âm thanh lịch sử cũng là chuyện hoàn toàn bình thường.
Khát vọng nắm bắt được chân tướng Băng Nguyên của Thời Vũ chắc chắn sẽ sâu đậm hơn cô. Nhiệm vụ đánh giá này cứ như là được thiết kế riêng cho Thời Vũ vậy.
“Để tôi điều tra chân tướng lịch sử của thành phố Băng Nguyên?” Thời Vũ hỏi: “Nhưng mà, liệu tôi có thể tiếp xúc với bí cảnh vừa giáng lâm đó không???”
"Có thể, bí cảnh này là một loại di tích đặc biệt. Cho dù cậu không sử dụng tư cách thành viên của cục 11, thì xác suất có thể tiến vào bên trong vẫn rất cao. Về phần làm gì tiếp theo, đó cũng là một phần nằm trong đánh giá của cậu."
Lục Thanh Y nói: "Cuối cùng, với tư cách là người tiến cử của cậu, cá nhân tôi sẽ tặng cậu một món quà."
Để Thời Vũ nhanh chóng thành thục, sớm ngày trở thành trợ thủ của mình, cô định thanh toán lương tăng ca trước cho hắn.
"Tiền thì tôi nghĩ tạm thời cậu không cần nữa. Vậy thì, bí tịch kỹ năng mà Thực Thiết Thú của cậu có thể sử dụng, phương pháp tiến hóa đặc biệt của Thanh Miên Trùng, con non của chủng tộc sủng thú cao cấp, cậu muốn cái nào?"