Một bóng người bước ra khỏi tòa nhà ký túc xá và đi thẳng đến bệnh xá.
Ở các căn cứ chăn nuôi sủng thú, việc những con thú ẩu đả là chuyện thường xảy ra, tình huống người chăn nuôi bị thương là chuyện thỉnh thoảng xảy ra.
Vì vậy, hầu hết các căn cứ chăn nuôi chính quy đều sẽ trang bị bệnh xá.
Bệnh xá ở đây không để ý tới đối tượng chữa trị, cả người và sủng thú đều có thể điều trị, hơn nữa phương pháp chữa trị cũng rất đơn giản... ở thời đại của thần thú, đương nhiên sẽ sử dụng sủng thú có năng lực chữa trị rồi.
Sau khi nhanh chóng đến trạm xá, Thời Vũ nhìn thấy bác sĩ trực đang ngồi trên ghế xử lý tài liệu.
“Bị làm sao?” Nhìn thấy có người tới, cô ngẩng đầu lên hỏi.
"Bác sĩ, hình như cổ tay tôi bị trật rồi.
Tôi lo nó sẽ ảnh hưởng đến công việc ngày mai..."
Thời Vũ bước tới đưa tay ra, bàn tay hơi sưng vẫn còn run rẩy.
“Để tôi xem.” Mặt nữ bác sĩ không chút cảm xúc liếc nhìn cổ tay Thời Vũ.
Qua trang phục có thể đoán được Thời Vũ là thực tập sinh chăn nuôi ở đây, một học sinh mới ra trường.
Thường thì những nhân viên kiểu này thường gặp tai nạn nhiều nhất, cô ấy đã quen với điều đó.
“Tôi sẽ xử lý đơn giản cho cậu.” Nói xong, cô nhỏ giọng đọc gì đó.
Trong một giây tiếp theo, Thời Vũ chỉ cảm thấy nhiệt độ đột ngột giảm xuống, một luồng gió mỏng xuất hiện.
Cùng lúc đó, bên cạnh cô, một mảng ánh sáng màu trắng xanh khổng lồ nhấp nháy như bản đồ sao xuất hiện trên không trung, đối mặt với Thời Vũ.
Ngay sau đó, bản đồ sao tạo ra những gợn sóng như nước, một đám hoa bồ công anh trắng nổi lên.
Quả cầu bồ công anh màu trắng to hơn lòng bàn tay của Thời Vũ, không có rễ, sau khi được nữ bác sĩ triệu hồi, nó đã trực tiếp rơi xuống mu bàn tay hắn.
“Sẽ sớm lành thôi.” Nữ bác sĩ nói.
Khi cô ấy nói xong, quả cầu bồ công anh trắng lấp lánh ánh sáng trắng mờ ảo, phủ lên mu bàn tay Thời Vũ.
Trong một khoảnh khắc, dưới ánh sáng, Thời Vũ cảm thấy được chữa lành.
Trật tay là thật nhưng không nghiêm trọng lắm, chính hắn đã tự gây ra trên đường tới đây, lúc trước có hơi đau một chút nhưng giờ thì khỏi hẳn rồi.
Nội tâm Thời Vũ kêu lên hai chữ ‘thần kỳ’.
Thảo nào các vị thực tập đều nói bệnh xá của căn cứ chăn nuôi quả thật rất xịn sò.
Sự tồn tại của những sinh vật siêu phàm không phải chỉ để tấn công hay gây hại, chẳng hạn như lĩnh vực y tế, chúng hoàn toàn có thể giúp ích cho con người.
Sau khi điều trị xong, quả cầu bồ công anh màu trắng bay khỏi tay Thời Vũ.
Cùng lúc đó.
Trong đầu Thời Vũ, cuốn sách ảnh bằng đá đã mở ra trang thứ ba.
Xuất hiện hình ảnh của cây bồ công anh trắng, một loài sủng thú dạng thực vật với cấp độ chủng tộc trung bình.
[Kỹ năng] : Lành lặn cấp tốc
[Cấp độ kỹ năng] : Trung cấp
[Giới thiệu] : Năng lực chữa trị hệ Mộc, có thể đẩy nhanh tốc độ chữa lành vết thương thông thường.
[Trạng thái] : Không có đối tượng giảng dạy.
Lần này đã sao chép thành công một kỹ năng chữa trị cực kỳ hiếm, cực kỳ giá trị và thông dụng!
Bồ công anh trắng không chỉ sử dụng kỹ năng, mà khi chữa trị, nõ cũng đã chạm vào hắn đúng như dự liệu.
Các bác sĩ trong bệnh xá của căn cứ chăn nuôi đều là Ngự Thú Sư và đều đã ký khế ước với những sủng thú có kỹ năng chữa trị quý hiếm. Trước đó, cũng có những nhân viên khác đến đây để điều trị vết thương do tai nạn, vì vậy Thời Vũ đã sớm nghĩ ra phương pháp này để cố gắng sao chép kỹ năng chữa bệnh cho sủng thú.
Tuy nhiên, Thời Vũ cảm thấy mình vẫn còn quá nóng vội, thời gian thực tập vẫn còn ba tháng, có thể còn nhiều cơ hội khác trong tương lai, nên không cần quá hấp tấp.
“Không còn chuyện gì nữa chứ?” Nữ bác sĩ nhìn Thời Vũ sau khi thu hồi sủng thú về.
"Mà, anh có hơi ‘chuyện bé xé ra to’ rồi. Bạch Bồ Anh nói đó chỉ là một vết thương nhỏ."
Vừa nãy vẻ mặt Thời Vũ vô cùng phong phú, làm cô tưởng vết thương vô cùng nghiêm trọng...
Tuy nhiên, nếu cơ thể có vấn đề, vẫn đúng là nên đi tìm bác sĩ để điều trị kịp thời.
Cô đã từng chứng kiến nhiều Ngự Thú Sư và sủng thú không để ý đến vết thương nhỏ, tích lũy lâu ngày, cuối cùng chúng sẽ trở thành vấn đề nghiêm trọng.
Thời Vũ:...
Xin lỗi chứ, vết thương nhỏ xíu này cũng đủ để hắn đấu tranh tâm lý rất nhiều rồi.
"Lần sau tôi sẽ cẩn thận hơn, cám ơn cô."
Thời Vũ vội vàng cúi đầu cảm ơn nhưng đồng thời cũng vì cảm thấy xấu hổ, dù sao cũng đã làm chậm trễ công việc của người khác, ngày mai mua chút đồ ăn mà sủng thú thực vật thích đến cảm ơn mới được...
Sử dụng năng lực chữa trị để chữa lành vết thương, đây chính là phương pháp điều trị trong bệnh xá của căn cứ chăn nuôi sủng thú.
Ngay cả đối với vết thương nhỏ, các bác sĩ ở đây đều thích sử dụng sủng thú để chữa trị, nguyên nhân rất đơn giản, trị liệu nhiều lần cũng là phương pháp gia tăng trình độ sử dụng kỹ năng của sủng thú.
Học một kỹ năng không có nghĩa là có thể sử dụng nó một cách thành thạo mà thường phải thực hành nhiều lần để biến kỹ năng đó thành của riêng.
Do đó, cách dạy của sách kỹ năng chính là sử dụng kỹ năng lặp đi lặp lại, thực ra là một loại BUG, tương đương với việc đẩy nhanh hiệu quả huấn luyện của sủng thú.
...
Thông qua bệnh xá của căn cứ chăn nuôi, Thời Vũ đã thành công đạt được kỹ năng chữa bệnh hiếm có, tâm trạng của hắn lúc này rất tốt.
Sau khi từ bệnh xá trở về ký túc xá, Thời Vũ tắm rửa và nằm lên giường.
Trước khi đi ngủ, hắn bắt đầu mong chờ ngày mình trở thành Ngự Thú Sư thật sự.
Sau khi trở thành một Ngự Thú Sư, đường đi nhất định sẽ nhiều hơn.
Đặc biệt, nếu có thể vượt qua kỳ đánh giá Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, thì ngoại trừ việc hoàn thành một phần nhỏ nghĩa vụ hắn sẽ không phải làm bất cứ việc nào khác. Hiệp hội Ngự Thú Sư cũng sẽ phát hành tiền hàng tháng, đây gần như là một bước nhảy vọt về đẳng cấp.
"Ký khế ước với ngự thú sẽ thành Ngự Thú Sư học việc."
"Ngự Thú Sư học việc, sau khi năng lực của ngự thú ban đầu đạt đến một tiêu chuẩn nhất định, sẽ có thể tham gia đánh giá thống nhất của Hiệp hội Ngự Thú Sư."
"Vượt qua đánh giá, sẽ chính thức trở thành Ngự Thú Sư chuyên nghiệp."
Thời Vũ nghĩ thầm trong bụng, không biết với cuốn sách ảnh kỹ năng này, sẽ mất bao lâu để hắn từ thực tập đến Ngự Thú Sư chính thức đây...
Hắn sở hữu một cuốn sách kỹ năng, đương nhiên là có một lợi thế lớn trong việc bồi dưỡng sủng thú.
18 tuổi cũng là độ tuổi tốt nhất để trở thành một Ngự Thú Sư.
Nghĩ đến đó, Thời Vũ lăn ra ngủ.
...
Sau một ngày xuyên việt, Thời Vũ cố gắng thích nghi với thế giới mới.
Đồng thời, xác định mục tiêu tiếp theo.
Sáng sớm hôm sau, Thời Vũ dậy sớm và bắt đầu một ngày làm việc mới.
Hơn nữa, hắn còn dành thời gian để mua một món quà cảm ơn vị bác sĩ đã giúp hắn chữa trị vết thương ngày hôm qua.
Sau khi điều chỉnh tâm lý và kìm nén mong muốn nhanh chóng trở thành một Ngự Thú Sư xuống, Thời Vũ bắt đầu từ từ hòa nhập vào thế giới này.
Trong nháy mắt, ba tháng trôi qua, kỳ thực tập sắp kết thúc, Thời Vũ rốt cục cũng có thể đi nhận sủng thú của mình.
Với sự thuận tiện trong công việc, hắn đã sao chép thành công và đưa vào sách thêm hai kỹ năng trong giai đoạn vừa qua.
Đầu tiên là kỹ năng trung cấp "siêu thị lực", đến từ sủng thú thuộc chủng tộc siêu cấp cao cấp phòng hệ, Thanh Bối Ưng (đại bàng lưng xanh), cũng chính là nhóm sủng thú tuần tra trên bầu trời căn cứ chăn nuôi.
Siêu thị lực, đúng như tên gọi, nó được sử dụng để cường hóa các kỹ năng thị giác.
Thị lực của đại bàng vốn đã tốt, thị lực của những sinh vật thức tỉnh kỹ năng siêu thị lực càng hoàn hảo hơn. Không chỉ nhìn xa vào ban đêm mà còn có thể nhìn thấu ảo ảnh thông thường, tầm mắt càng xa, động tác của đối phương sẽ chậm hơn vài lần trong mắt chúng.
Mặc dù có vẻ như nó không thể trực tiếp hình thành sức mạnh chiến đấu nhưng giới hạn tối đa là cực kỳ cao và công năng có thể được sử dụng rộng rãi. Mỗi thành phố đều nuôi sủng thú có kỹ năng thị giác để trinh sát và tuần tra.
Thật tiếc vì điều này vẫn còn chút chênh lệch so với khả năng nâng cao nhận thức của năm giác quan trong lòng Thời Vũ... nếu không tìm thấy đối tượng phù hợp vật ai cần nó làm gì.
Nhưng kỹ năng này cũng tốt, nếu Thực Thiết Thú có thể học được thứ này, ý thức chiến đấu chắc chắn sẽ tăng lên một chút.
Kỹ năng thứ hai là "giấc ngủ tuyệt đối".
Đến từ sủng thú tuyệt vời ở cấp độ chủng tộc cao, Thụy Ma (quỷ ngủ).
Thụy Ma là một sủng thú thuộc hệ Tử linh, chỉ có hai kỹ năng chủng tộc là "sóng thôi miên" và "giấc ngủ tuyệt đối".
Hiển nhiên Thụy Ma này cũng là một sủng thú của một chăn nuôi viên nào đó.
Đối phương thường sử dụng kỹ năng "sóng thôi miên" để làm cho một số sủng thú ngủ yên, đây là một kỹ năng bổ trợ rất tốt.
Còn "giấc ngủ tuyệt đối" là kỹ năng dùng cho bản thân, sau khi sử dụng có thể đi vào trạng thái ngủ sâu và thực hiện hồi phục thể lực siêu tốc, đó là một loại kỹ năng hồi phục.
Rất ít sủng thú có thể thành thạo kỹ năng giấc ngủ tuyệt đối nhưng hẳn là có thể sử dụng cho Thực Thiết Thú tham ngủ chứ?
Thời Vũ đã sao chép kỹ năng này vì hắn đang suy nghĩ về việc liệu mình có thể tự cung tự cấp trong tương lai hay không...
Sau khi trở thành Ngự Thú Sư, muốn sủng thú mau trưởng thành thì phải huấn luyện nó.
Nhưng huấn luyện kiểu này sẽ tiêu tốn năng lượng thể chất của sủng thú, sủng thú sẽ mệt và cần được nghỉ ngơi.
Nói chung, trong trường hợp này, Ngự Thú Sư có thể tăng tốc độ hồi phục thể chất của nó bằng cách triệu hồi sủng thú đến không gian ngự thú nhưng cách này sẽ khiến Ngự Thú Sư tiêu hao rất nhiều.
Nếu dư dả một chút, có thể mua một số loại thực phẩm bổ sung dinh dưỡng.
Nhưng Thời Vũ thì khác, điều mà hắn nghĩ là nếu sủng thú của mình có thể học cách "giấc ngủ tuyệt đối" thì chúng sẽ có thể phục hồi thể lực với tốc độ cao... vừa tiết kiệm được không tiền bạc và công sức, ngược lại Thực Thiết Thú cũng rất thích ngủ, ngủ thế nào mà chẳng là ngủ.
Ngay cả khi bị thương trong quá trình huấn luyện, cũng có thể không cần đến bệnh viện hay mua thuốc, bởi hắn có thể dạy cho sủng thú kỹ năng chữa trị "lành lặn cấp tốc", để cho sủng thú có thể tự chữa trị.
Như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều tiền...
Hắn quả là một thiên tài.
Tất nhiên, Thời Vũ sao chép những kỹ năng này chắc chắn không phải là cố gắng lười biếng... mà thuần túy là vì cuộc sống ép buộc.
Mình tin Thực Thiết Thú chưa gặp mặt kia sẽ hiểu cho hắn, nhà chúng ta quá nghèo.
Đối với cả hai kỹ năng, Thời Vũ đã tốn rất nhiều công sức để sao chép chúng như khi lén lút học kỹ năng chữa trị cấp tốc.
Nhưng tại sao chỉ có hai... bởi vì sau khi 5 kỹ năng được đưa vào sách ảnh, nó dường như đã đạt đến giới hạn.
Điều này khiến Thời Vũ buồn bực muốn chết.
Mặc dù hắn thực sự đã đoán sẽ có một giới hạn nhưng năm cái thì thật sự quá ít.
Cũng may là hắn không vội sao chép các kỹ năng cấp thấp, nếu không hắn đã mất nửa thanh máu rồi.
Hiện tại, giới hạn số kỹ năng trong sách là năm...
Để thêm trang mới, Thời Vũ đoán rằng mình phải khai phá thêm một số thiên phú ngự thú đặc biệt, nâng đẳng cấp Ngự Thú Sư của mình lên mới được.
Phương pháp để Ngự Thú Sư cải thiện khả năng của mình thực ra rất đơn giản.
Đó là liên tục củng cố, biến đổi và mở rộng không gian ngự thú của chính mình thông qua thiền định.
Không gian ngự thú càng vững chắc, cấp độ sủng thú có thể ký khế ước càng cao, khả năng khống chế ngự thú càng lớn.
Môi trường trong không gian ngự thú càng tốt thì sủng thú càng phát triển nhanh hơn.
Diện tích không gian ngự thú càng lớn, Ngự Thú Sư có thể khế ước càng nhiều.
Ngự Thú Sư có thể chọn lọc phát triển không gian ngự thú theo định vị của riêng mình, không phải cả ba tuyến đường đều cần phải được hoàn thiện.
Với việc nâng cấp không gian ngự thú, thiên phú ngự thú đặc biệt đi kèm cũng sẽ được cường hóa.