Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cẩm Y Dạ Hành

Chương 518: Minh tranh ám đấu (2)

Chương 518: Minh tranh ám đấu (2)


Hắn đang lái hướng Mỗ Sơn đảo, chỗ này ở vào một cái đảo nhỏ giữa hồ Sào hồ, cũng là một cái đảo nhỏ lớn nhất trong Sào hồ. Xa xa nhìn lại, trên đảo cây rừng thanh thủy tươi tốt, như thanh loa nổi trên nước, nghiễm nhiên là một khối ốc đảo tám trăm dặm trên Sào hồ. Càng gần, có thể nhìn thấy đỉnh núi xây có cổ tháp, giác đình. Dưới đảo, vạn khoảnh sóng lớn, buồm như dệt, núi xa bóng màu xanh lam, tựa như một bức họa quyền “Nhất xuất đào nguyên lộ trung lưu biệt hữu thiên…”

Kim Hoa công chúa cùng Mính Nhi quận chúa sóng vai đứng ở trên bến tàu, nhìn thuyền lớn nơi xa.

Công chúa Kim Hoa là chi trưởng Du thị, lại là công chúa Thái tổ hoàng đế chính miệng ngự phong, đồng thời lại là nữ tính, nàng không đến nghênh đón mà là đợi Phụ Quốc Công Dương Húc đi bái kiến cũng không mất lễ nghi, nhưng mà kỳ quái là, nàng hôm nay lại đích thân ra nghênh đón, cái này khiến cho người của Du thị gia tộc phần lớn có chút kinh ngạc, nhưng mà mọi người cũng không có quá nhiều suy nghĩ, ở bọn họ nhìn ra, cái này đại khái là mặt mũi tiểu quận chúa Trung Sơn vương phủ.

Ở cái niên đại lục quân làm chủ này, thế lực Từ gia ở trong quân so với Du gia càng lớn, hôm nay trưởng nữ Từ gia lại làm hoàng hậu, địa vị Từ gia như mặt trời giữa trưa, mặt mũi Phụ Quốc Công Dương Húc có thể không cho, mặt mũi Từ Diệu Cẩm lại không thể không cho.

Thuyền ở bến tàu dựa vào bờ rồi, đáp ván cầu xong, Hạ Tầm đi xuống chiến thuyền, công chúa Kim Hoa lập tức dẫn mọi người đi lên nghênh đón, mỉm cười nói: “Vị này chính là Phụ Quốc Công? Qua nhiên tuổi trẻ có triển vọng, một đường khổ cực rồi”.

Tuy chưa từng gặp mặt, vừa thấy điệu bộ này, Hạ Tầm cũng hiểu được vị trước mắt này chính là gia chủ Du thị, vội vàng mỉm cười trả lễ nói: “Chính là Dương Húc, làm phiền công chúa điện hạ đích thân nghênh đón.”

Nói xong, Hạ Tầm rất nhanh quét mắt nhìn Minh Nhi, Mính Nhi hướng phía hắn nhẹ nhàng nở nụ cười.

Cái đảo này bốn mặt toàn nước, là đại bản doanh Du gia, lên đảo này, Mính Nhi muốn tùy thời hướng bên ngoài thông truyền tin tức liền không có khả năng, cho nên Hạ Tầm một cái nhìn này, chính là đang hỏi thăm hiệu quả ngoại gia phu nhân, Minh Nhi hướng phía hắn nhẹ nhàng cười, lòng Hạ Tầm liền yên tâm, bắt đầu ở dưới sự giới thiệu của công chúa Kim Hoa, cùng tộc lão tông thân các phòng của Du thị nhất nhất hàn huyện.

Nhân số Du gia rất nhiều, Hạ Tầm nhất thời cũng không nhớ được bao nhiêu, chỉ đem chi thứ hai mấy nhân vật chủ yếu nhớ kĩ, ngược lại mục tiêu của hắn ở chi trưởng, chi thứ hai chi thứ ba chỉ là công cụ của hắn, cho nên cũng không quá để tâm. Hàn huyện đã xong, công chúa Kim Hoa liền dẫn Hạ Tầm vào trại lớn của thủy quân, ở trong trại sớm đã bày ra tiệc chiêu đãi, chỉ đợi Hạ Tầm vừa đến, liền truyền món ăn mở tiệc, vì hắn tẩy trần.

Trên tiệc này mĩ vị đều là tam trân của Sào hồ, tam tiên Trường Giang, cúc hoa ngân ngư, sào hồ hà giải, sào hồ bạch hà cùng với thì ngư, đao ngư, hà đồn là tam tiên Trường Giang này, món ăn vị ngon, mười phần ngon miệng. Rượu cũng là tự nhà Du gia ủ, không có tên gì, nhưng vị rượu thuần hậu, rất hợp khẩu vị Hạ Tầm.

“Thủy quân Du gia, nổi tiếng thiên hạ”.

Qua ba tuần rượu, món ăn qua năm vị, Hạ Tầm bắt đầu tiến vào vấn đề chính: “Các vị chắc hẳn cũng biết, triều đình tiêu diệt Oa, là bị tổn hại rồi, vì thế còn ầm ĩ ra một cọc đùn đẩy qua vu cáo gièm pha bẩn thỉu. Hoàng thượng mười phần tức giận… Dương mỗ chủ động xin đi đánh giặc, lại đánh giặc Oa, hướng phía bạn bè trong quân xin chỉ giáo quân đội có thể đánh, bọn họ đề cử thủy quân số một chính là Du gia Sào hồ.

Ha ha, thanh danh thủy quân Du gia truyền xa, Đại Minh ta có thể có ngày nay, công lao Du gia không thể bỏ qua. Vừa rồi công chúa điện hạ nói, Dương mỗ lần này đến là vì tuyển tướng điều binh, đó là một câu nói khách khí của công chúa, mọi người cũng không nên tin là thật. Dựa theo ta nhìn, Du gia tùy tiện phái ra một đội thủy quân, đều có thể đánh cho giặc Oa hoa rơi nước chảy rồi. Ta sở dĩ chạy đến Sào hồ, không phải vì tuyển tướng, mà là từ kính trọng đối với Du gia”.

Người Du gia tuy ngạo mạn, nhưng nghe trong phen lời nói này của Hạ Tầm, người Du gia nghe xong liền có chút vui vẻ, Du Chính Long nói: “Phụ Quốc Công khách khí rồi, Du gia ta sau khi nhận được thánh chỉ, cũng từng thương lượng qua một phen, nhưng mà trước mắt còn chưa quyết định do ai xuất binh.

Quốc Công đã đến rồi, lại đối với Du gia ta biết tường tận, không biết Quốc Công hợp ý một lộ nhân mã nào đây?”

Một lời này, người Du gia toàn bộ đều dựng lỗ tai lên, lòng hiếu thắng mọi người đều có, nội bộ Du gia tuy tranh đi tranh lại, đều muốn chiếm cái thượng phong, bọn họ cũng rất muốn biết, người ngoài là cách nhìn thế nào.

Hạ Tầm ha ha cười nói: “Theo chỗ Dương mỗ biết, hạm đội một mạch nhà Quắc Quốc Công này dốc lòng đổi mới, kiên quyết cải cách, rất có tình cảnh; hạm đội một mạch nhà Nam An hầu này là trụ cột vững vàng của Du gia, hạm đội là khổng lồ nhất, chính là một

đội quân uy vũ; một mạch nhà Việt Tung hầu này thì là một hạm đội xuất chiến nhiều nhất từ lúc Đại Minh ta dựng nước đến nay, bình định, tiêu diệt giặc cướp, quét thủy khấu, kinh nghiệm đánh trận là phong phú nhất. Có thể nói, ba hạm đội đều có sở trường, thật muốn là để cho Dương mỗ đến chọn, còn thật có chút chọn lựa không xuống đây. Rốt cuộc phái một hạm đội nào đi cùng Dương mỗ cùng tiêu diệt Oa, ta xem… vẫn là mời các vị trưởng bối Du gia cùng công chúa điện hạ thương nghị quyết định đi, Dương mỗ ai cũng hoan nghênh!”

Kim Hoa công chúa liếc con rể một cái, một mực ngồi ở nơi đó lẳng lặng không lên tiếng Lý Dật Phong liền nâng chén mỉm cười nói: “Nói đến ba hạm đội này của Du gia ta, Quốc Công đánh giá mười phần đúng trọng tâm. Hạm đội của Chính Long và hạm đội của Chính Ưng có sở trường nào, Quốc Công là trong lòng hiểu rõ. Nhưng mà Dật Phong được mẹ vợ phó thác, tự quản lí hạm đội của mình từ trước đến nay, làm các loại thay đổi, chỉ sợ Quốc Công cũng là chỉ biết có thay đổi mà không biết tường tận nó, Quốc Công đã đến rồi, sao không trước tiên xem xem hạm đội này của ta, nếu là Quốc Công cảm thấy có một chỗ dùng được, Lý Dật Phong ngược lại mong muốn xin đi đánh giặc một trận, cùng Quốc Công sóng vai ngăn địch, càn quét giặc Oa”.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch