WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Căn Cứ Nông Học Số Chín

Chương 19: Bệnh sương mai (2)

Chương 19: Bệnh sương mai (2)
"Chu Thiên Lý, viện trường của Căn cứ nông học số chín."

Hà Nguyệt Sinh giải thích cho hai người ở bên cạnh, "Ông ấy cũng là nghiên cứu viên, nhưng ông ấy từ Căn cứ số hai thăng chức lên."

"Căn cứ số hai?" Đồng Đồng kinh ngạc, "Vậy ông ấy..."

Hà Nguyệt Sinh gật đầu: "Là cán bộ chăn nuôi, từ nhỏ ông ấy đã tự giải quyết các vấn đề về chăn nuôi động vật, cho nên được trực tiếp thăng chức lên nghiên cứu viên trung ương, sau đó được cử đến Căn cứ nông học số chín."

Triệu Ly Nông đứng bên cạnh nghe, nhớ lại tư liệu được tìm thấy ở trên quang não. Căn cứ số hai phụ trách chăn nuối gia súc gia cầm, tỷ suất động vật dị biến thấp hơn thực vật rất nhiều, tỉ lệ tử vong cũng thấp hơn, nhưng phúc lợi cũng giống với thợ trồng trọt, cán bộ trồng trọt, không ít người muốn đến chỗ này.

Tuy nhiên nếu muốn học chuyên ngành chăn nuôi, tham gia kỳ thi phải đạt điểm cao, sức khỏe phải tốt, hàng năm rất nhiều người bị loại. Một điểm nữa, địa vị của cán bộ chăn nuôi địa vị không cao bằng cán bộ trồng trọt, quyền lên tiếng ở Căn cứ trung ương cũng thấp hơn.

Lúc bọn họ đang tán gẫu chuyện phiếm, trên bục Chu Thiên Lý đã mời La Phiên Tuyết đi ra, đi theo cô ta còn có một nhánh thủ vệ đội, đứng ở hai bên đằng sau cô ta khoảng hai mét.

Đám đông đột nhiên im lặng, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người ở phía sau La Phiên Tuyết.

"Kìa, Diệp Trường Minh kìa!"

Triệu Ly Nông đứng ở hàng trước, rõ ràng nghe thấy ở phía sau có người hô lên một tiếng như vậy.

Trên bục người đó vẫn mang mũ giáp đen, khăn che mặt, một thân đồng phục tác chiến của thủ vệ đội, không thấy rõ mặt, chỉ có thể nhìn thấy vóc người của đối phương thon dài, vai rộng eo hẹp.

Rõ ràng không nhìn thấy được gì nhưng có thể cảm nhận được sức mạnh bộc phát mà hắn mang đến.

"Không hổ là nghiên cứu viên thiên tài trẻ nhất của Căn cứ trung ương, lại có được Diệp Trường Minh làm thủ vệ giả cho mình."

"Tôi nhớ hình như Diệp Trường Minh chỉ tiếp nhận những nhiệm vụ quan trọng thôi."

"La Phiên Tuyết cũng đủ quan trọng."

"Năm đó Diệp Trường Minh mới 19 tuổi một thân một mình bảo vệ che chở tư liệu ra khỏi Uyên đảo, mấy năm qua lại hoàn thành nhiều nhiệm vụ càn quét cấp S, thật cmn trâu thật."

"Càn quét nhiệm vụ là cái gì?" Triệu Ly Nông thấp giọng hỏi Hà Nguyệt Sinh.

Hà Nguyệt Sinh một bên đang ở trong nhóm chat vèo vèo gửi tin tán gẫu, vừa nói: "Căn cứ trung ương có rất nhiều người, những năm đã lên kế hoạch mở rộng ra thêm bên ngoài, chuẩn bị dọn dẹp ra nơi ở mới. Nhưng nơi ở phù hợp không thể có thực vật dị biến, vì thế chúng cần phải được loại bỏ vì thế mới có mấy nhiệm vụ này."

Như vậy... Triệu Ly Nông nhìn về người thanh niên ở trên bục, nhớ tới lúc đối phương đối phó trạch tất dị biến động tác gọn gàng, đúng thật là rất lợi hại.

Chắc bởi vì bị cô nhìn chăm chú quá lâu, người thanh niên trên bục nhướng mi lên, ánh mắt sắc bén quét tới trong nháy, nhưng tầm mắt Triệu Ly Nông đã dời sang người La Phiên Tuyết, vẫn chưa biết ánh mắt đối phương đang nhìn về cô.

Triệu Ly Nông ngẩng đầu nhìn La Phiên Tuyết trên bục, cô muốn biết được trình độ của nghiên cứu viên ở thế giới này.

"Nguồn gốc thực vật dị biến không rõ ràng, nhưng trải qua mấy chục năm nghiên cứu, chỉ cần chúng ta để cho thực vật sinh bệnh, giảm bớt sâu bệnh, tỷ lệ dị biến sẽ giảm mạnh." La Phiên Tuyết nhìn về phía sinh viên nông học trên quảng trường, biểu hiện nghiêm túc, "Lần này tôi đến đây cũng không phải là giảng bài mà chỉ muốn cùng tất cả giao lưu thảo luận, tôi từ trước đến giờ cho rằng cùng nhau giao lưu mới có thể tiến bộ được."

Nghiên cứu viên Căn cứ trung ương đều muốn đem tất cả thành quả nghiên cứu của mình giấu đi, chỉ dạy cho những người của họ, mặc dù dạy học cũng có thù lao, hành động này La Phiên Tuyết chắc sẽ bị hơn phân nửa nghiên cứu viên nghị luận.

Cũng bởi vậy, tinh thần của sinh viên nông học bên trong quảng trường đang bị chấn động mạnh, vì thế không thấy có quá nhiều người giơ tay xung phong.

La Phiên Tuyết đứng ở trên bục, tùy ý chọn một sinh viên nông học đang giơ tay lên: "Cô gái mặc áo hồng này nhé."

Sinh viên mặc áo hồng đứng lên, cô ta là sinh viên năm bốn, năm nay sẽ tốt nghiệp, vốn thành tích rất tốt, có hy vọng trở thành cán bộ trồng trọt, nhưng cây bồ đào đang trồng xảy ra vấn đề, mắt thấy thành tích tốt nghiệp chỉ có thể miễn cưỡng mới hợp lệ, không nghĩ tới lại có dịp nghiên cứu viên đến thảo luận.

Sắc mặt nữ sinh viên kích động, thậm chí đôi mắt đã đỏ một vòng, cô ta nắm chặt micro như nắm lấy một tia hy vọng: "Mấy cây bồ đào tôi trồng năm đầu tiên ra trái rất tốt, thế nhưng tháng bảy năm ngoái lại xảy ra vấn đề, số lượng lớn lá bị khô héo và rụng, hoa không thể phát triển bình thường, trước đó rõ ràng tôi đã phun thuốc lưu huỳnh..."

Dựa theo quy định của căn cứ, cây trồng bị bệnh phải tiêu hủy ngay lập tức, nhưng sau khi thu hoạch thì thành tích cũng sẽ không còn, phải trồng lại.

Bởi vì liên quan việc sinh viên tốt nghiệp, căn cứ đưa ra một cái lựa chọn khác, có thể không tiêu hủy, nhưng sinh viên cần thanh toán lượng lớn điểm để thuê thủ vệ đội trông coi, một khi dị biến lập tức thanh trừ. Nữ sinh áo hồng chọn biện pháp phía sau, cô ta đem số điểm tích lũy mấy năm qua toàn bộ mời thủ vệ đội.

"Bệnh trạng phát bệnh sơ kỳ như thế nào?" La Phiên Tuyết hỏi cô ta, "Cô có lưu giữ ảnh hay không?"

"Có, có!" Nữ sinh áo hồng mở quang não ra, lập tức có bức ảnh trên màn hình, trên quảng trường tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.

Triệu Ly Nông ngẩng đầu nhìn những bức hình kia cùng với ngày chụp ở phía dư góc phải ảnh.

Lá cây thời kỳ phát bệnh ban đầu có vết rất mờ, đường biên không rõ ràng, có tình trạng như bị úng nước, trong mấy bức ảnh ở phía sau, vị trí vết bệnh lại chuyển sang màu xanh nhạt, mặt kia còn có sương mai màu trắng, cuối cùng lại biến thành màu trắng xám, vết bệnh không ngừng ngừng lan rộng, có màu vàng xanh, sau lại chuyển thành màu nâu đỏ, giống như bị lửa đốt, cuối cùng thì rụng xuống.

Sau khi xem xong tất cả các bức ảnh, trong lòng Triệu Ly Nông hiện lên ba chữ. —— bệnh sương mai.

Trong quảng trường rõ ràng chật ních người, nhưng giờ khắc này yên tĩnh đến mức chỉ có tiếng hít thở gấp gáp của nữ sinh áo hồng truyền ra từ microphone. Tất cả các sinh viên nông học, đều có thể cảm động lây.

Bọn họ bỏ ra rất nhiều sức lực và tinh thần, mỗi ngày phải đối mặt với sự nguy hiểm đến tính mạng khi trồng trọt, quay đầu lại thì thấy công sức đã dã tràng xe cát, có lúc so với cái chết còn khó chịu hơn.

"Đây là bệnh sương mai." La Phiên Tuyết cau mày nói, "Tháng thứ bảy là thời kỳ phát bệnh, trước khi phát bệnh cần phun dung dịch Bordeaux (dung dịch Boóc đô), hiện tại cô có thể thử sử dụng dung dịch đồng sunfast, nó có thể phòng chống bệnh sương mai."

"Có thật không? Cám ơn, cám ơn cô." Âm thanh nghẹn ngào của nữ sinh áo hồng qua microphone truyền tới trong tai của từng người trong quảng trường.

Cô ta thật vất vả xoay xở cho đến khi tốt nghiệp, không thể bị trì trệ ở đây, bây giờ rốt cục có phương pháp giải quyết. Khi nữ sinh áo hồng trả lại microphone, trong quảng trường tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

Triệu Ly Nông cụp mắt nhìn xuống đất, kỳ thật La Phiên Tuyết có câu nói chưa chính xác lắm. Thời kỳ phát bệnh sương mai của cây bồ đào có liên quan đến khu vực trồng, cũng không phải nhất thiết vào tháng bảy, có những vùng tháng năm đã bắt đầu phát bệnh.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.