Bất quá những năm này, kiến thức và tầm nhìn của Triệu Ly Nông thực sự phong phú lên rất nhiều. Trong lòng Triệu Ly Nông hơi động, nảy lên một loại suy đoán: ... chẳng lẽ ở thế giới đó cô đã chết sao?
...
Khi cây cà chua cao được nửa mét, hạt giống đậu bắp cùng dưa hấu đều đã nảy mầm, có vài chiếc lá chồi lên, thì lúc này cũng đã đến năm tháng. Nhiệt độ từ từ lên cao, một ít sinh viên nông học khi đến nông trường cũng bắt đầu mặc áo tay ngắn.
Triệu Ly Nông lấy một số cành cây khô, dựng giàn cho cà chua leo bên trong khu trồng, cho chúng có chỗ phát triển cố định ở các giai đoạn sau mà không bị đổ, phân xanh ủ được cũng đã bón cho cây, không bao lâu nữa, cây cà chua sẽ bắt đầu sinh trưởng nhanh chóng, đến thời điểm đó cần phải thực hiện tốt công việc tỉa hoa và lá của cây.
Nhân tiện, cô tận dụng đem vài cây dưa hấu cấy ghép giữa hai hàng cà chua, đậu bắp thì được gieo ở eo quần jean, còn chỗ ống quần và những nơi còn lại thì trồng rau xanh.
Đầy ắp, không còn chỗ nào trống.
Triệu Ly Nông còn muốn trồng nhiều thứ hơn, nhưng không còn không gian trống, chỉ có thể chờ đợi tích góp đủ điểm, đi thuê thêm đất hoặc nhà kính.
Bình khí xui xẻo: [Ngày hôm nay chị phải đi tháo thạch cao, em đến khu đông giúp chị cho gà ăn. ]
Cùng với tin nhắn còn có thêm 500 điểm thêm vào tài khoản.
Một tháng nay, Triệu Ly Nông hầu như mỗi ngày đều phải dành thời gian đi một chuyến đến lều 4-52 khu phía đông, cô giúp Ngụy Lệ làm việc.
Hai người cũng dần trở nên thân thiết.
Ngụy mỹ nhân tuy rằng rất xui xẻo, nhưng gia cảnh có vẻ rất tốt, cô ấy không để ý mỗi ngày phải chi ra 500 điểm, những việc không làm được trực tiếp giao cho Triệu Ly Nông.
Triệu Ly Nông cũng nhân cơ hội này biết được thức ăn cho gà được làm từ cái gì.: tất cả đều từ thực vật dị biến mà căn cứ trung ương đã thu thập được ở bên ngoài, nghiền nát rồi làm thức ăn.
Ngụy Lệ nói: "Những thực vật dị biến kia đều do viện nghiên cứu tìm ra, không có tính chất công kích, nhưng chúng không ngừng phát triển, sau khi được các nghiên cứu viên phối hợp nghiên cứu, động vật ăn vào sẽ không gây hại, cũng không có tác dụng phụ. Đúng rồi, Chu viện trưởng chính là người đã khởi xướng việc nghiên cứu phối hợp này đó."
"Thực vật dị biến không có tính chất công kích?" Triệu Ly Nông lần đầu tiên nghe nói, tất cả đều dồn chú ý trên thực vật: “Loại thực vật dị biến này có nhiều hay không?"
"Hình như cũng không nhiều." Ngụy Lệ đối với thực vật dị biến cũng không quá hiểu biết: “Căn cứ trung ương hàng năm đều phái quân đội định kỳ đi một số địa phương thu gặt những thực vật dị biến vô hại kia, dùng để cung cấp thức ăn cho chăn nuôi."
Ngay cả như nếu không có nhiều, nhưng thực vật dị biến sinh trưởng cấp tốc biến hóa cực đại cũng đủ cung cấp cho căn cứ sử dụng. Triệu Ly Nông suy đoán những thực vật dị biến này hoặc thuộc loại cao cấp, hoặc là số lượng rất nhiều, bằng không số lượng sản phẩm trên trang web của căn cứ trung ương sẽ không phong phú dồi dào như thế.
...
Dựa theo yêu cầu của Ngụy Lệ, Triệu Ly Nông đến lều nuôi gà để hoàn thành công việc, cô đang chuẩn bị đi về, đột nhiên lại nhận được tin nhắn của Ngụy Lệ.
Bình khí xui xẻo: [... Có thể mua đi căn tin mua giùm chị một bát cháo trắng, chút hoa quả hay không. Chị chuyển cho em 5000 điểm, còn lại tính chân chạy phí. ]
Triệu Ly Nông nhìn thấy tin nhắn này, theo bản năng hỏi tới: [Học tỷ, chị xảy ra chuyện gì à?]
Bình khí xui xẻo: [Thạch cao mới tháo được một nửa, đột nhiên chị thấy đau bụng, bác sĩ kiểm tra nói là bị đau ruột thừa, hiện tại chị vừa mới trên bàn mổ xuống :] ]
Ngụy Lệ nằm ở trên giường bệnh, một chân thạch cao còn chưa kịp tháo, buồn bực chọt chọt vào màn hình, cô ấy vốn nghĩ sau khi tháo xong thạch cao thì đi ăn cái gì đó, kết quả hiện tại chỉ có thể ăn thức ăn lỏng thanh đạm.
Triệu Ly Nông rất muốn an ủi vị học tỷ này, nhưng thực sự không biết nên nói cái gì, cuối cùng mịt mờ khuyên một câu: [Học tỷ, nếu không chị đổi biệt danh khác đi? ]
Bình khí xui xẻo: [À, em không hiểu đâu, đây là chị chỉ muốn phê pháp cái mệnh của mình thôi!]
Không để ý đến số điểm, Triệu Ly Nông lấy tốc độ nhanh nhất đi vào căn tin số một, mua cháo trắng và vài loại trái cây cho vị học tỷ xui xẻo này.
Đây cũng là lần đầu tiên cô tới căn tin số một, so với căn tin số hai, món ăn ở căn tin số một càng tinh tế phong phú, chất lượng càng tốt hơn, đương nhiên giá cả cũng nhiều điểm hơn.
Triệu Ly Nông chọn mua loại hoa quả thích hợp cho bệnh nhân, đem 5000 điểm mua hết, không để lại phí chạy vặt gì cả.
Cô mang theo những thứ này đi tới bệnh viện ở căn cứ, đến phòng bệnh một người tìm thấy được Ngụy Lệ.
Sắc mặt cô ấy tái nhợt, nằm dựa trên giường bệnh, một đôi mắt chờ mong đang đối diện với màn hình tivi, phát hiện cửa bị đẩy ra, quay đầu sang thấy là Triệu Ly Nông, hai mắt sáng lên: "Cháo... Chị muốn ăn cháo!"
Cô ấy đã sớm đói bụng!
Triệu Ly Nông bưng cháo trắng, kéo chiếc bàn nhỏ ra, đặt cháo lên bàn, hoa quả thì lại thuận tiện đặt trên đầu tủ giường.
Sợ Ngụy Lệ còn cần thêm chuyện gì, cô tạm thời không rời đi. Tầm mắt Triệu Ly Nông rơi trên màn hình tivi, bên trong đang truyền phát tin tức của căn cứ trung ương.
[Ngày 6 tháng 5, Căn cứ trung ương đã phái ra một nhánh quân đội đi về hướng Uyên đảo, tiêu diệt bảy gốc cây thực vật dị biến cấp A, thu lấy hạt giống của hai cây thực vật dị biến cấp A, tiếp nhận hạt giống vận chuyển vào phòng thí nghiệm của Viện nghiên cứu trung ương, do nghiên cứu viên Nghiêm Thắng Biến, nghiên cứu viên La Phiên Tuyết phối hợp cùng với các nghiên cứu viên khác nghiên cứu thực vật dị biến cấp A, chúng ta cùng chờ mong họ sẽ mang lại tin tức tốt cho căn cứ.]
Màn ảnh chiếu đến một cảnh khác, quân đội đứng chỉnh tề hai bên, vài người hộ tống nghiên cứu viên trên phi cơ xuống. Ở bên trong màn ảnh, Triệu Ly Nông nhận ra La Phiên Tuyết ở chính giữa , phía sau cô ta là hình ảnh mờ nhạt của người thanh niên, hẳn là thủ vệ giả Diệp Trường Minh. Cô nhìn thấy hắn đang cõng đường đao.
Có lẽ trở lại Căn cứ trung ương, rời xa thực vật dị biến, không cần phải lúc nào cũng cảnh giác đề phòng.
Diệp Trường Minh đưa tay kéo khăn che mặt màu đen xuống, lộ ra một khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng. Lúc này, màn ảnh bỗng nhiên chuyển trực diện lên người hắn.
Diệp Trường Minh tựa hồ như phát giác được, đôi mắt hẹp dài nâng lên, dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua, tựa như tất cả những người đang ngồi xem trước màn hình tivi đều bị làm cho ngạt thở.
---------
Xen vào phiếu tên sách, Tác giả có lời muốn nói:
Ngụy Lệ: Đứng hai chân: đứng một chân: ngồi xe lăn: nằm thẳng.