WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Căn Cứ Nông Học Số Chín

Chương 45: Thu hoạch thiên ma (2)

Chương 45: Thu hoạch thiên ma (2)


Triệu Ly Nông và ba người cùng phòng đi chung với nhau, bắt đầu đào thiên ma đen đỏ.

Trên núi ngoại trừ rong rêu, toàn bộ đều là thiên ma đen đỏ, mọi người đều tản ra, bắt đầu đào từ phía chân núi đào lên trên.

Củ thiên ma là giai đoạn cuối phát triển, hoa màu vàng nhạt hoặc màu vàng, là cây thân thảo sống ký sinh lâu năm, bình thường cao chừng 60~100cm, chủ trị đau đầu chóng mặt.

Thiên ma đen đỏ tốt hơn so với thiên ma xanh thông thường.

Những củ nhỏ thì dùng tay kéo ra, nhưng càng có nhiều thiên ma chỉ có thể khom lưng đào, Triệu Ly Nông dùng tay cẩn thận cào bùn đất ra, mãi đến khi đào thấy thiên ma thân củ thì nhặt lên bỏ vào túi vải ở bên hông.

Đào thiên ma không thể dùng cuốc, bởi vì nếu không khống chế được sức mạnh sẽ làm hỏng củ, cách tốt nhất là dùng ngón tay.

Những người khác cũng không dám thả lỏng lười biếng, liều mạng dùng ngón tay đào củ thiên ma.

Mùa này, mặc dù chỉ mới tám, chín giờ sáng, mặt trời đã chói nắng khiến cho người ta không mở mắt nổi, huống chi bọn họ phải phơi nắng để làm việc.

Triệu Ly Nông đứng thẳng dậy, vươn vai lau mồ hôi trên mặt, sau đó mới tiếp tục cúi đầu đào thiên ma.

Suốt ba tiếng đồng hồ, nhiều người như thế cũng chỉ đào được đến giữa sườn núi, cũng may đã nhét đầy túi vải bên hông.

"Sắp đến giờ rồi, chuẩn bị xuống núi." Thợ trồng trọt của Căn cứ số năm cầm loa hô to.

Hơn hai trăm người bắt đầu đứng lên lần lượt trở về.

Dưới chân núi không có nước rửa tay, Triệu Ly Nông cũng giống như những người khác, ngồi trên xe buýt với một đôi bàn tay lấm lem bùn đất.

Trên đường trở về, đột nhiên trời thay đổi đột ngột, ngay sau đó mưa ập xuống xối xả.

"Cũng may là chúng ta đã trở về." Cô gái nhỏ ngồi sát bên phía cửa sổ, mỏ to mắt nhìn ra ngoài cảm thán, sau đó cô ấy mở cửa sổ ra, vươn tay ra mặc cho nước mưa giội rửa lớp bùn đất trên tay mình.

Chỉ là gió quá lớn, rất nhanh nước mưa đã lất phất bị thổi tới, tạt vào ướt mặt của cô.

Người ở lối đi bên cạnh nhìn sang cũng không thấy vui vẻ gì, mắng: "Cô làm gì vậy? Nước bẩn đều thổi vào đây!"

"Thật xin lỗi." Cô gái nhỏ vội vã kéo lên cửa sổ, nhưng tay cô vẫn chưa rửa sạch sẽ, nước bùn vẫn còn đang nhỏ xuống, cô do dự một hồi, chỉ có thể lau vào trên người.

Người phụ nữ có nốt ruồi đen ngồi cùng hàng với Triệu Ly Nông, tay cô ấy cẩn thận móc ra một chiếc khăn tay màu trắng đã ố vàng một góc từ trong túi áo ra, đứng dậy đưa cho cô gái nhỏ phía trước: "Lau mặt chút đi, nếu không lát nữa sẽ bị cảm mạo."

"Cảm ơn chị." Cô gái nhỏ lau xong, cảm kích nói: “Trở về em sẽ giặt sạch trả cho chị nhé."

"Không có chuyện gì đây, cứ để chị giặt là được." Người phụ nữ có nốt ruồi đen cười hàm hậu, lại cẩn thật nhét khăn tay vào trong túi: “Chiếc khăn này là của con gái chị đưa cho, nó nhỏ hơn em vài tuổi, cũng nhỏ nhắn gầy gò."

Khi bọn họ trở về ăn cơm hộp xong, mưa cũng đã tạnh, nhưng khi bọn họ xuống lầu chuẩn bị ra ngoài, mưa lại bắt đầu mưa.

Cuối cùng thợ trồng trọt thống nhất đem áo mưa ra phát cho mọi người, chờ sau khi mọi người đã mặc xong đang hoàng thì lại vội vã chạy lên núi.

Trời mưa sẽ ảnh hưởng đến chất lượng của thiên ma, những năm trước thu hoạch đều xem trước thời tiết có tốt hay không, năm nay cũng không ngoại lệ, chỉ là cơn mưa này đến bất chợt, là chuyện ngoài ý muốn, nên cần phải trước buổi chiều phải đem toàn bộ thiên ma ở trên núi thu hoạch xong.

Dưới cơn mưa nặng hạt, mọi người lại lần nữa lên núi đào thiên ma.

Tuy rằng tầm nhìn mơ đi không ít, nhưng dựa vào nước mưa làm ẩm, đất đã mềm đi không ít, cũng rất dễ đào, nhưng cần phải cẩn thận trơn trợt.

Cảm giác bị mưa tạt vào mặt không thoải mái chút nào, giống như có mảnh thủy tinh nhỏ bị vỡ đập vào mặt, mặc dù có mặc áo mưa, Triệu Ly Nông cũng cảm giác cả người tựa hồ bị ngâm vào nước, có chút dính dính.

Cô đào được một củ thiên ma rồi bỏ vào trong túi vải, túi đã dính nước mưa nên trở nên nặng trĩu.

Giữa lúc Triệu Ly Nông cúi đầu và đang định tiếp tục đào thêm một củ thiên ma nữa, dư quang của cô đột nhiên nhìn thấy trên núi xuất hiện một cây thiên ma màu vàng trắng giao nhau, là cây giống thiên ma nhưng nhìn rất giống đầu rắn.

Cô dừng lại một chút, trên núi thiên ma hầu như đã nở hoa, cho nên mới tuyển người đến đào, làm sao còn có cây giống thiên ma?

Triệu Ly Nông đứng thẳng dậy, xuyên qua màn mưa xối xả nhìn chu vi xung quanh, ánh mắt cứng đờ, chẳng biết lúc nào, hai bên trái phải đều xuất hiện những cây giống thiên ma.

Những cây giống thiên ma này nhô ra lại bị làn mưa làm cho nhòe đi, cực kỳ giống như những đầu rắn ẩn nấp mai phục ở trong bụi cỏ.

Sau gáy Triệu Ly Nông cảm thấy ớn lạnh, nhanh chóng cảnh báo với mọi người xung quanh: "Có thực vật dị biến!"

Cô cố ý cao giọng, gây náo động ở trong mưa, thợ trồng trọt nghe vậy, lập tức gọi thủ vệ đội đến.

Mấy thủ vệ đội vội vàng chạy tới: "Ở đâu?"

Triệu Ly Nông chỉ vào cây giống thiên ma đang nhô ra: "Ở kia."

Những thợ trồng trọt gần đó chạy tới nhìn thấy cây giống thiên ma thấp bé và bất động: "..."

"Không cần chạy, đây là cây giống thiên ma." Thợ trồng trọt cau mày: “Không phải thực vật dị biến."

Triệu Ly Nông chỉ vào một nơi khác đã bị đào lên: "Chỗ đó lại có cây giống thiên ma mọc lên."

Thợ trồng trọt quay đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy một cây giống thiên ma lẻ loi đứng trơ trọi trên núi, ngay chỗ đã bị đào bới ngổn ngang.

—— ở trong mưa nó có vẻ rất kỳ dị.

Mặc dù không nhìn thấy nó sinh trưởng nhanh chóng, cũng đủ khiến người ta ớn lạnh.

Sắc mặt của thợ trồng trọt đột nhiên thay đội, vẻ mặt cực kỳ khó coi, cầm lấy cái loa đồng hét lớn: "Tất cả mọi người mau đi xuống."

Một tiếng kêu này, khiến cho tất cả mọi người ngay lập tức quay người lại.

Mưa quá lớn, một số người quá lo lắng, trượt chân ngã chổng vó, thậm chí trực tiếp lộn nhào.

Khi bọn họ chạy xuống, toàn bộ ngọn núi càng ngày càng có nhiều cây giống thiên ma xông ra, lít nha lít nhích như đầu rắn ngóc lên, khiến cả da đầu người ta tê dại.

Rõ ràng chỉ là một loài thực vật, nhưng lại khiến cho tất cả mọi người sinh ra một loại cảm giác, những cây giống thiên ma này đang nhìn chằm chằm vào mình.

Cuối cùng cũng có người thuận lợi chạy xuống núi.

Thủ vệ đội ở dưới chân núi luôn trong tình trạng báo động, sẵn sàng tấn công vào thực vật dị biến.

Người ở giữa sườn núi nhìn những người đã chạy xuống núi, đều thở phào nhẹ nhõm, hy vọng đang ở ngay trước mắt.

Tuy nhiên, dị biến vào thời khắc này liền phát sinh.

Vô số cây giống thiên ma lần lượt từ dưới đất trồi lên trên, giống như gốc măng tăng trưởng vào mùa xuân!

Triệu Ly Nông tận mắt chứng kiến chân của người trước mặt bị cuống của cây thiên ma đâm trúng, hướng lên đâm sang vai, sau đó cuống hoa phát nổ lại đâm xuyên qua đầu của người đó.

Những người phía sau điên cuồng đi đường vòng, cố gắng lao xuống núi.

Thủ vệ đội dưới chân núi đã bắt đầu xông lên, thủ vệ đội cũng không ngừng bắn súng khắp xung quanh.

Chỉ là cuống của cây thiên ma quá nhỏ... Mặc dù dị biến, củ dường như đã cao hơn nhưng đường kính vẫn chỉ có 3~4. 5cm như ban đầu.

Thủ vệ đội không chỉ bắn không trúng, thậm chí có nguy cơ bắn trúng vào con người.

Mưa càng ngày càng lớn, trong lúc súng bắn ra, tiếng la hét rít gào than khóc không ngừng vang lên, nhấn chìm cả thế giới vào địa ngục u ám.

Triệu Ly Nông đã sớm ném chiếc túi vải chứa thiên ma trên người đi, áo mưa và mũ cũng bị thổi bay lệch nghiêng trên vai, cô chạy không ngừng nghỉ, trong khoang miệng nếm được một mùi gỉ sắt.

"A!" Đột nhiên có âm thanh quen thuộc từ bên trái truyền đến.

Xuyên qua tầm nhìn hơi mơ hồ, Triệu Ly Nông nhìn thấy cô gái nhỏ cùng phòng.

Cô ấy đang tuyệt vọng nằm sấp trên sườn núi, đầu cúi xống, mấy lần cố gắng muốn đứng dậy nhưng núi quá trơn và dốc nên thất bại.

Triệu Ly Nông nghiến răng, dừng lại và lao sang bên trái, tóm chặt áo mưa sau gáy cô gái, dùng sức nâng người cô ấy lên.

Cô gái nhỏ dường như rất sợ hãi, bị đóng băng ngay tại chỗ.

"Chạy đi!" Triệu Ly Nông đẩy cô gái nhỏ còn đang đứng ngây người.

Người phụ nữ có nốt ruồi đen từ phía sau chạy tới kéo cô gái nhỏ qua một bên, quay đầu đối mặt với Triệu Ly Nông nói: "Này, bên kia có ít thiên ma!"

Bên dưới ngọn núi, thủ vệ đội nổ súng liên tục dày đặc để tạo ra khoảng trống cho người ở phía trên núi chạy xuống. Một nhóm người nhanh chóng chạy xuống khoảng trống đó.

Lúc này, Triệu Ly Nông đã phát hiện ra điều gì, đột nhiên nghiêng người, một cây giống thiên ma vọt tới tựa hồ gần sát với lỗ tai của cô mà lướt qua.

Hô hấp của cô hơi ngưng trệ, nhưng may mắn cô đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục chạy xuống phía dưới.

Người phụ nữ có nốt ruồi đen lôi kéo cô gái nhỏ chạy đã gần đến chân núi, nhưng một cây giống thiên ma lại trồi lên ngay trước mặt của cô gái nhỏ.

Triệu Ly Nông nhướn hàng mi dài ướt át, xuyên qua màn mưa mà nhìn, mọi thứ dường như đã chậm lại.

Cô gái nhỏ hét lên và tóm lấy người phụ nữ có nốt ruồi đen, đẩy cô ấy đến phía cây giống thiên ma, còn mình thì lảo đảo chạy xuống núi, trốn đến phía sau thủ vệ đội, cuối cùng quỳ sụp xuống đường, suy sụp mà khóc lớn.

Giống cây thiên ma trồi lên khi nãy đã phình to cao hơn con người, không làm tổn đến người phụ nữ có nốt ruồi đen, nhưng do cô bị đẩy ngã xuống đất, chỗ đó có một đám cây giống thiên ma đang ẩn nấp đang nóng lòng muốn thử trở thành cây thiên ma to lớn.

Chỉ trong vài giây mà thôi, người phụ nữ có nốt ruồi đen bị mấy chục cây giống thiên ma trồi lên trên mặt đất đâm xuyên qua, cả cơ thể cô ấy bị nhấc bổng lên trên không theo đám cây giống thiên ma đang cao tăng vọt.

Tứ chi cô giang rộng, không nơi nào trên cơ thể cô ấy không bị cây giống thiên ma đâm xuyên qua và cố định lại, máu nhỏ xuống trộn lẫn vào nước mưa.

Trước khi chết, chắc cô ấy không cũng không hiểu tại sao.

Triệu Ly Nông chạy xuống một cách máy móc, khi đi nang qua người phụ nữ có nốt ruồi đen đã chết bị nâng lên không trung, cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, lại không còn nhìn thấy đôi mắt mệt mỏi nhưng hàm hậu của cô ấy nữa.

Bởi vì đôi mắt của người phụ nữ có nốt ruồi sớm đã bị cây giống thiên ma đâm xuyên qua chiếm giữ.

Mưa vẫn đang rơi, máu chảy xuống sườn núi thấm vào trong bùn đất, tiếng súng vẫn còn đang quanh quẩn.

Có thứ gì đó rơi xuống, Triệu Ly Nông đưa tay giữ lấy, ngẩn ra.

Là khăn tay.

--:- một chiếc khăn tay trắng ố vàng và nhuốm đầy vết máu.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.