Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 144: CUỘC GIAO ĐẤU VÔ TIỀN KHOÁNG HẬU. (2)

Chương 144: CUỘC GIAO ĐẤU VÔ TIỀN KHOÁNG HẬU. (2)


Đông Phương Bất Bại hai tay tiếp tục run lên, kim châm giờ đã đan xen lẫn với những miếng ngói lưu ly trên nóc cung điện bắn về phía Phong Thanh Dương, mái ngói ngợp trời rất nhanh che kín lấp thân hình của Phong Thanh Dương.

Đa Long nhìn thấy thì vui mừng, đang muốn cùng Tống Thanh Thư nói chuyện, nhưng trên nóc nhà truyền đến một trận nổ vang “ xoạt..xoạt..”, quay đầu lại nhìn tới, chỉ thấy từ trong mấy chục tia kiếm khí sắc bén bắn nhanh ra chém vụn tất cả các miếng ngói lưu ly..

Đông Phương Bất Bại chỉ có ý định dùng ngói lưu ly gây trở ngại tầm mắt của Phong Thanh Dương trong chốc lát, nhân cơ hội nghiêng người bay lên quanh thân Phong Thanh Dương xuất chiêu công tới.

Phong Thanh Dương một chiêu không sơ ý, rơi vào thế bị động, nhưng vẫn không hoảng loạn, bốc lên kiếm quyết từng chiêu hóa giải thế tiến công đối phương.

Phong Thanh Dương động tác cũng rất nhanh, chỉ tiếc là Đông Phương Bất Bại tốc độ còn nhanh hơn, do tiên cơ đã mất, nên Phong Thanh Dương vẫn không có cách nào chuyển từ thế phòng thủ sang chủ động tiến công.

-Tại sao Phong thái sư thúc động tác chậm như thế, mà lại có thể hóa giải thế công kích rất nhanh của Đông Phương Bất Bại ?

Trong mắt Hạ Thanh Thanh, Đông Phương Bất Bại tốc độ đã đến cực hạn, ngay cả huyết ảnh cũng đều không nhìn thấy rõ; nhưng mỗi một chiêu mỗi một thức của Phong Thanh Dương thì thong dong cũng đến cực hạn, trái lại nàng có thể thấy rất rõ ràng.

- Bởi vì hai người công lực quá cao, quay cuồng đánh tứ phía mới làm cho Viên phu nhân sinh ra ảo giác như vậy, thật sự thì Phong tiền bối ra chiêu cũng nhanh tương đương . . .

Tống Thanh Thư quay đầu giải thích, đột nhiên chú ý tới Lý Nguyên Chỉ thì đang ngẩn người hồn vía như lên mây, cũng không có xem hai đại cao thủ đang quyết đấu, hắn liền mỉm cười nói:

-Lý tiểu thư, ngươi không phải vẫn nằng nặc cầu ta mang ngươi đến xem trận đấu này sao? Tại sao hiện tại không có nhìn xem, phải biết trận quyết đấu này một khi bỏ qua, thì đừng có mong bao giờ có thể gặp lại.. . ."

Đang nói, một loại linh cảm giác chợt ập đến làm cho nụ cười Tống Thanh Thư im bặt đi, một ý nghĩ đáng sợ chợt đến.

Vào lúc này, Đa Long lại tiến tới, thấp giọng nói:

-Tống huynh đệ, hai người bọn họ giờ lại rơi vào thế giằng co, ngươi nếu ra tay, tất có thể quyết định được cuộc chiến. . .

Tống Thanh Thư vung tay lên, ngăn lại Đa Long đang tiếp tục nói, nhìn thấy rõ ràng Lý Nguyên Chỉ đang lo lắng mông lung, lại nghĩ tới vẻ mặt quái lạ của các đệ tử các bang phái ở giãng vỏ trường Niêm Can Xử kia, hắn tự lẩm bẩm:

"Hán tử mập, đạo nhân cụt một tay, huynh đệ dong bào thai, gã gù. . ."

-Nguy rồi!

Tống Thanh Thư bây giờ mới nhớ tới những người kia là ai, chẳng qua là bởi vì trong thời hiện đại hắn lại rất không thích nguyên tác Thư Kiếm Ân Cừu Lục, nên đối với nhân vật ở bên trong cũng nhớ rỏ, vây giờ mới nhớ đến những người kia rõ ràng chính là các đương gia của Hồng Hoa hội.

Tên mập Triệu Bán Sơn, cụt một tay là Vô Trần đạo nhân, song bào thai là Hách Chi, Bá Chi huynh đệ, gã gù là Chương Tiến. . . hình tượng trong đầu hắn những nhân vật này càng ngày càng rõ ràng…

Hắn vội vã dùng khinh công Đạp Sa Vô Ngân, hướng về Càn Thanh môn chạy đến, bây giờ Đông Phương Bất Bại cùng Phong Thanh Dương đang quyết đấu cũng không có tâm tư để nhìn nữa, một vừa chạy vừa hận:

" Chính mình nhất thời bất cẩn, không có hoài nghi, đem bọn họ mang vào trong cung. Hồng Hoa hội làm ra cái gì gọi là phản Thanh phục Minh! Nếu như Khang Hi bị bọn họ làm thịt, chính tay hắn dẫn bọn họ tiến cung, chắc chắn là cũng sẽ bị Thanh đình cho là đồng đảng, khắp thiên hạ truy nã truy sát…con bà nó…”

Lý Nguyên Chỉ thấy Tống Thanh Thư hướng về thâm cung chạy đi, liền hoàn toàn biến sắc, cũng vận lên khinh công đuổi theo.

Nhìn hai người bất chợt rời đi, Hạ Thanh Thanh như rơi vào trong đám sương mù, quay đầu lại nhìn trên điện hai người đang quyết đấu, do dự một chút, cuối cùng vẫn là đứng yên tại chỗ.

Đa Long thấy Tống Thanh Thư không có để ý tới mình, trong lòng một cơn tức giận dâng lên, nhưng khi thấy Tống Thanh Thư biến sắc vội vàng phóng người về phía Càn Thanh môn chạy đi, trong lòng gã hồi hộp, vội vã hỏi tên đội trưởng đội thị vệ:

-Ngày hôm nay, tốp nào phụ trách bảo vệ hoàng thượng?"

-Bẩm Đa đại nhân, là Triệu Tề Hiền và Trương Khang Niên ..

Thị vệ vội vã trả lời.

-Chỉ có đội của hai người bọn họ thôi sao?

Đa Long cả kinh hỏi.

-Vì để phòng bị kinh thành bị cao thủ nhập cung quấy rối, hoàng thượn ra lệnh phần lớn ngự tiền thị vệ đều được phái đến các khu vực phụ cận Tử Cấm thành phụ trách.

Tên đội trưởng thị vệ nhỏ giọng đáp.

Đa Long sợ hãi:

-Hoàng thượng làm như vậy là quá mạo hiểm.

-Đa đại nhân không cần phải lo lắng…

Tên đội trưởng thị vệ mỉm cười nói.

-Chúng ta bảo vệ ngoại vi như tấm lưới sắt, một con ruồi đều không bay lọt vào được, thì hoàng thượng làm gì có nguy hiểm từ đâu tới, huống chi nghe nói kề cận hoàng thượng còn có một cao thủ tuyệt thế vẫn ở trong bóng tối bảo vệ."

- Cao thủ tuyệt thế cái con mẹ người…

Đa Long không biết sự tồn tại của Quỳ Hoa lão tổ nên nói tiếp:

-Lão tử là tổng quản ngự tiền thị vệ, làm sao mà không biết còn có cao thủ nào sắp xếp ở cạnh hoàng thượng? Nguy rồi, các ngươi theo ta đi cứu giá….

Đa Long càng nghĩ càng sợ, kéo theo thủ hạ hướng về Càn Thanh môn chạy đi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch