Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 208: DÁM LÀM GÌ? (1)

Chương 208: DÁM LÀM GÌ? (1)


-Chưa đánh qua, ai thắng ai làm sao biết được.

Đông Phương Mộ Tuyết cũng không tranh luận, nhìn qua người Tống Thanh Thư, cau mày nói:

-Aó của đệ cũng gần khô rồi, hãy lấy mặc vào đi.

-Tỷ tỳ giúp đệ vứt lại đi, đệ không tiện bước tới đó..

Thấy Đông Phương Mộ Tuyết hai tay cầm lấy mảnh áo ngoài bằng khoác trên người, lộ ra xương quai xanh tinh xảo trắng như tuyết, hai chân thon dài tinh tế, hắn cảm thấy toàn thân nàng mềm mại không xương, tuy rằng vẫn cách lớp vải lụa, vẫn cứ có thể rõ ràng cảm nhận được da thịt non mềm của nàng với hai bầu vú căng đẩy trên lồng ngực có vô hạn đàn hồi co dãn, Tống Thanh Thư chợt sinh ra ý xấu.

Đông Phương Mộ Tuyết cũng không có nghĩ đến việc Tống Thanh Thư đang muốn nhìn nàng buông tay đang nắm lấy cái áo choàng khoác, hy vọng mảnh vải có thể hay không lướt xuống, nếu nàng biết được ý đồ của hắn, e rằng một mũi Tú hoa châm sẽ phóng tới dạy cho hắn một bài học.

Tay phải nàng vẫn nắm bắt tơ lụa trên người, tay trái vươn ra về phía cái giá, vô ý đem bộ ngực đầy đặn vươn cao, không có cách hoàn toàn che giấu lại xuân sắc bên trong xinh đẹp tuyệt trần, bầu vú cao vót thánh khiết như là phá xuyên lớp lụa nhô ra, đường cong duyên dáng thật chặt hấp dẫn ánh mắt của Tống Thanh Thư, Đông Phương Mộ Tuyết lông mày nhíu lại, đột nhiên lạnh băng nói:

-Tiểu sắc lang, nhìn đủ chưa? Hiện giờ chỉ tạm thời miễn cưỡng xem là bằng hữu, thật ra giữa chúng ta chẳng tương xứng và cũng không có cái gì thích hợp, đừng tưởng là được tiện nghi rồi lại lấn tới.

Đông Phương Mộ Tuyết lườm hắn một cái, một luồng nhu kình đẩy cái áo đến trong tay Tống Thanh Thư.

- Xoay người, tỷ tỷ muốn mặc y phục vào…

-Um…

Tống Thanh Thư liền quay chuyển thân người, cũng cầm lấy cái áo mặc vào.

-Hừ…vẫn còn một món nợ tỷ tỷ còn chưa có tính sổ với đệ đấy.

Phía sau truyền đến giọng nói Đông Phương Mộ Tuyết.

-Tỷ tỷ cùng đệ có món nợ gì mà phải toán?

Tống Thanh Thư sửng sốt nói tiếp:

-Lần này nếu không có đệ, thì e rằng ty tỷ chạy trời không thoát khỏi nắng đấy…

-Xong rồi quay lại đi.

Đông Phương Mộ Tuyết sau khi mặc lại toàn bộ y phục, gằn giọng nói:

-Nếu không vì đệ, thì làm gì có chuyện tỷ tỷ cùng với Phong Thanh Dương quyết đấu? Đến nỗi bị Tiên Thiên kiếm khí gây nên thương tích, tổn thất lớn thực lực, nếu không phải vì vậy thì làm gì Trương Vô Kỵ có đủ bản lĩnh đánh lén tỷ tỷ hả?

- Phong Thanh Dương tìm gặp tỷ tỷ quyết đấu, thì mắc mớ gì đến đệ chứ?

Tống Thanh Thư chột dạ.

-Hừ….dám làm mà không dám chịu sao, người như đệ vậy mà còn dám nói ngông cuồng, là làm nam nhân của tỷ tỷ?

Đông Phương Mộ Tuyết khinh thường giễu cợt nói:

-Đừng tưởng rằng tỷ tỷ không biết chuyện của đệ cùng với Viên phu nhân kia ..

-Hả…tỷ tỷ làm sao biết tất cả mọi chuyện vậy?

Tống Thanh Thư ủ rủ, hắn nào biết là Đông Phương Mộ Tuyết sau khi rời khỏi kinh thời gian lại bị hắn trêu đùa một phen, lúc trở lại đỉnh Hắc Mộc nhai thì nuốt không trôi cái khẩu khí kia của hắn, liền phái thủ hạ âm thầm thăm dò tin tức của Tống Thanh Thư, giáo chúng Nhật Nguyệt Thần Giáo lên tới hàng ngàn, hàng vạn người, Ngũ Nhạc Kiếm Phái lại là đối tượng trọng điểm Nhật Nguyệt Thần Giáo chú ý đến, Tống Thanh Thư trước cùng với Hạ Thanh Thanh đến Hoa Sơn tìm gặp Phong Thanh Dương, làm sao mà giấu được ?

-Xem ra tiểu đệ đã có ý muốn đem người quả phụ đó thu vào ..

Đông Phương Mộ Tuyết đột nhiên hiếu kỳ hỏi tiếp:

-Phu quân của Hạ Thanh Thanh là do tỷ tỷ giết, nếu như một ngày nào đó... đệ thật sự trở thành nam nhân của tỷ tỷ, thì đệ sẽ xử lý như thế nào với mối quan hệ của hai chúng ta?

-Ưm…

Lần này Tống Thanh Thư thật sự bị kẹt ở giữa lúng túng nói:

-Không biết...

-Không biết sao?

Đông Phương Mộ Tuyết bực tức rồi lại thấy buồn cười:

-Đệ cái gì cũng đều chưa nghĩ ra, mà dám tính mở hậu cung?

-À….nghĩ nhiều như thế để làm gì? Trước tiên cứ thu vào tay rồi hãy tính…

Tống Thanh Thư tính khí hồ đồ lại nổi lên, liền trả lời ngang ngạnh.

-Được, có quyết đoán! Dám nói như vậy mới là một nam tử hán đại trượng phu.

Nghe được lời hắn, trái lại Đông Phương Mộ Tuyết mỉm cười thoáng qua, có điều rất nhanh liền biến mất không còn tăm tích:

-Còn chuyện Mật phi của hoàng đế Khang Hi và ngươi thì xảy ra chuyện gì?

Tống Thanh Thư lại lúng túng:

-Đêm đó đệ đánh lừa tỷ tỷ, nữ nhân kia không phải là Mật phi, mà là... Viên phu nhân.

-Viên phu nhân…?

Đông Phương Mộ Tuyết ngẩn ra, ngạc nhiên nói:

-Không ngờ ngày đó lại bị đệ đánh lừa... có điều người quả phụ kia thì phu quân vừa mới chết, mà lại đã cùng đệ ở chung trên giường... Qúa hồ đồ…đó là một nữ nhân không tốt, vui đùa là được rồi, tuyệt đối đừng để bản thân mình hỏm sâu vào.

Tống Thanh Thư biết nàng hiểu lầm, nhưng cũng không tiện giải thích, đành cười gượng thay cho trả lời.

-Để tỷ tỷ đi thăm dò tình huống chung quanh xem sao...

Đông Phương Mộ Tuyết nhìn thấy quần của hắn còn ướt nhẹp rồi nói.

Tống Thanh Thư biết nàng lấy lý do tránh mặt để cho hắn đem quần hong khô, nên hơi đỏ mặt ngượng ngùng ...

Khá lâu Đông Phương Mộ Tuyết nhẹ nhàng quay trở về, Tống Thanh Thư từ lâu đã mặc đầy đủ y phục, liền vội vàng hỏi:

-Như thế nào, có đường ra khỏi vực thẳm không?

Đông Phương Mộ Tuyết đến bên một tảng đá trơn bóng, ngồi xếp bằng xuống, chậm rãi đáp:

-Nơi này là một vực sâu, bốn phía đều là vách núi cheo leo, cũng may là không quá cao có lô nhô ra những gờ đá, ngày mai nếu thương thế chuyển biến tốt hơn một chút, tỷ dùng khinh công bay lên vấn đề cũng không khó lắm.

-À….thương thế của tỷ tỷ sao rồi?

-Trương Vô Kỵ không hổ là giáo chủ Minh giáo, võ công quả nhiên rất cao thâm, nếu như tỷ không bị thương trước đó, có muốn thắng hắn cũng không phải là chuyện dễ.

Đông Phương Mộ Tuyết nhận ra tình huống trong cơ thể mình, thần thái ngưng trọng nói tiếp:

-Ngày trước tỷ tỷ đã dùng toàn bộ công lực để ngăn chặn Tiên Thiên kiếm khí của Phong Thanh Dương, lần này lại suýt chút nữa bị Trương Vô Kỵ đánh tan toàn bộ chân khí, nên bây giờ không còn dư lực để áp chế thương thế, nội thương càng thêm nặng hơn, có thể trong vòng mười năm, tỷ tỷ vẫn chưa phục hồi lại được công lực như cũ.

-Mười năm?

Tống Thanh Thư kinh hãi kêu lên, nếu tin tức này truyền đi ra ngoài, Đông Phương Bất Bại mấy chục năm qua kết lấy thù hận vô số kể với nhân sĩ võ lâm, sợ rằng chưa tới một năm, thì nàng sẽ chết vào tay cừu nhân tìm đến, nên căm giận nói :

-Trương Vô Kỵ làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở Hắc Mộc nhai chứ?

-Minh giáo cùng Nhật Nguyệt thần giáo vốn là cùng đồng nguyên, tỷ tỷ có thể suy đoán ra được mục đích của hắn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch