Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 235: CỨU HAY LÀ KHÔNG CỨU? (1)

Chương 235: CỨU HAY LÀ KHÔNG CỨU? (1)


Tống Thanh Thư trong mơ mơ màng màng, từ trước đến giờ chưa bao giờ lại cảm thấy giọng nói của nữ nhân sẽ êm tai dễ nghe như vậy, hắn có quá nhiều lời muốn nói, nhưng lời nói ra thì bị nghẹn nơi cổ họng, nên chỉ nghe thành tiếng gầm nhẹ không rỏ lời..

- Khúc Phi Yên, Tống đại ca làm sao vậy?

Chung Linh sợ sệt, nắm chặt bàn tay Khúc Phi Yên.

-Công tử dường như đã bị trúng…xuân dược.

Khúc Phi Yên hàm răng cắn chặt, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ:

-Bên trong Ninh Mã Tự đang che giấu muốn chuyện gì, lại hạ độc công tử bằng chi dược.

-Cái gì

" Chung Linh đã từng trúng qua Âm Dương hòa hợp tán bá đạo, trong lòng nàng cực kỳ căm hận loại dược vật dạng như thế này.

Lúc này một giọng nói già nua kỳ ảo tự xa xa truyền đến:

-Hừ…hai con ếch nhỏ ngồi dưới đáy giếng nói lung tung, không nhận biết được Diệu Pháp Phật Môn, hắn dáng dấp bị như vậy là bởi vì tu luyện mật tông Hoan Lạc thiền pháp .

-Đến tột cùng là người nào mà giả thần giả quỷ, trêu đùa bản cô nương?

Khúc Phi Yên nhìn chung quanh, không nhìn thấy bất kỳ ai khác, kinh hãi không thôi, xiết chặt trong tay Hắc Huyết thần châm thêm mấy phần.

- Khúc Phi Yên, cái gì là Hoan Lạc thiền pháp a?

Chung Linh kéo ống tay áo Khúc Phi Yên, lặng lẽ hỏi.

- Nghe qua cái tên này liền biết không phải là cái thứ gì tốt.

Khúc Phi Yên đỏ mặt gắt một cái, ngẩng đầu hô tiếp:

- Là người ở phương nào, mau xuất hiện ra đi.

-Đừng có quan tâm ta là ai, trước tiên hãy quan tâm đến tính mạng tình lang đi. Hắn mới nhập môn Hoan Lạc thiền pháp, trong vòng một canh giờ, nếu không có nữ nhân cùng giao phôí, sẽ bị dục hỏa đốt người mà chết.

-Tình lang?

Nhìn Tống Thanh Thư da thịt đã bắt đầu đỏ ửng, mặt Khúc Phi Yên biến ảo không ngừng, nàng tức hận dậm chân:

-Hắn không phải là tình lang, chúng ta không có quan hệ gì với hắn!

-Ủa?

Truyền đến một tiếng tiếng ngạc nhiên, không nhẹ nhàng như trước:

-Các ngươi nếu không phải là tình lang, vì sao các ngươi lại cùng hắn đến nơi này nếu không có tình đối với hắn, tại sao cô nam quả nữ, ngàn dặm xa xôi cùng hắn đến Thổ Phồn làm gì?

-Chúng ta chỉ được người ủy thác, hộ tống hắn đến đây tìm cách trị thương, chính hắn trước đó cũng cũng không biết mình muốn học công pháp tên gọi là gì.

Khúc Phi Yên lúc này rất tức giận.

Trong không gian trầm mặc một lúc lâu, rồi tiếp tục nói:

-Chuyện đến nước này, cũng không có cách nào, chính các ngươi tự quyết định đi, là nhìn hắn bị dục hỏa đốt người mà chết, hay là liều mình cứu hắn. Ta cũng không để ý tới nữa, tất cả đều do số mệnh an bài.

Nguyên lai Hoan Lạc thiền pháp khi nhập môn thì rất dễ, mới đầu mặc dù sẽ có dục hỏa đốt người cực điểm nguy hiểm, nhưng nguy hiểm này thật sự cũng không phải là gì nếu có nữ nhân cùng phối ngẫu, lúc này vô tình Tống Thanh Thư đang rơi vào cảnh giới vô cùng hung hiểm.

-Này, ngươi đừng bỏ đi a….

Thấy không gian rơi vào vắng lặng, Khúc Phi Yên lo lắng kêu lên, nhưng vắng lặng không lời nào đáp lại.

- Khúc Phi Yên …chúng ta phải làm sao bây giờ đây?

Nhìn Tống Thanh Thư ngồi ở trên giường thân thể đỏ như tôm luộc, kinh ngạc trợn to đôi mắt nhìn, Chung Linh cảm thấy trong lòng khó chịu cực kỳ.

-Ta làm sao biết được!

Khúc Phi Yên bực bội trả lời;

-Chúng ta lập tức hạ sơn, còn ngươi thì về Đại Lý quên đi chuyện này.

-Như vậy làm sao được, Tống đại ca nếu không có cái gì đó, thì chẳng phải là sẽ chết sao?

Chung Linh kinh hô.

-Hừ…nếu vậy thì chính ngươi hi sinh sự trong sạch thân thể của chính mình để cứu hắn đi? Còn ta thì không muốn.

Khúc Phi Yên lạnh lùng nói.

Từ trước giờ nàng vẫn thương thầm sư phụ Đông Phương Bất Bại, lần này tuy rằng Đông Phương Mộ Tuyết đem nàng tặng cho Tống Thanh Thư, nhưng Tống Thanh Thư lại không hiểu được ý tứ trong lời nói của sư phụ nàng, Khúc Phi Yên đương nhiên cũng dại gì nói trắng ra.

"Hừ, đây là chính là tự Tống công tử không mở miệng muốn ta bồi tiếp ngươi, nếu như sau này sư phụ hỏi đến, cũng không trách được gì ta…”

Nhìn trên giường Tống Thanh Thư đang ngồi xếp bằng, Khúc Phi Yên liên tục tự trấn an chính mình.

-Ta... ta...

Chung Linh gương mặt xấu hổ đỏ bừng, trong đầu nhưng nhớ tới Đoàn Dự, tuy rằng biết rõ hắn là ca ca của mình, nhưng nàng làm sao cũng không quên được hắn.

- Nhìn dáng vẻ của ngươi liền biết ngươi đã có người trong mộng, nữ nhân chúng ta quý giá nhất là sự trong trắng, tại sao lại có thể cho không đối với một nam nhân không có quan hệ gì? Đi thôi, miễn cho lát nữa nhìn thấy hắn thảm trạng, thì lại không yên lòng.

Khúc Phi Yên đưa tay ra, muốn kéo Chung Linh đi ra ngoài, nhưng Chung Linh vẫn không động đậy.

-Lẽ nào chúng ta đi…thì sẽ yên lòng sao?

Chung Linh cắn môi, mờ mịt hỏi.

-Chẳng lẽ thật sự ngươi phải cứu hắn? Nhưng trong lòng của ngươi...

Khúc Phi Yên kinh ngạc nhìn Chung Linh.

-Tạo hóa trêu người, thoáng cái quay đầu lại thì người trong mộng đã biến thành ca ca của ta, Tống đại ca đối với ta rất tốt, lần trước nội loạn tại Ngũ Độc Giáo, nếu không có hắn, ta đã bị Lam Phượng Hoàng lấy tội danh phản loạn đưa đến bên trong Linh Xà quật rồi, khi ấy Lam Phượng Hoàng dâng ta đưa cho hắn, đêm đó chúng ta cùng ở một phòng, hắn lại không có làm việc gì vượt qua ranh giới lễ giáo, đủ thấy đó là một người quân tử, bây giờ hắn gặp nạn, ta lại bỏ đi không quan tâm đến, ta rời khỏi đây thì dễ dàng rồi, nhưng nếu hắn có chuyện gì không may xảy ra, ta cả đời này sẽ không an lòng.

Chung Linh vừa bắt đầu còn có chút do dự, nói đến lúc thì đã kiên định.

-Đung là ngốc nghếch, cảm kích lại không phải là tình ái, ngươi không cần thiết phải hủy đi một đời hạnh phúc của mình a.

Khúc Phi Yên lo lắng nói.

-Ta đã từng mất đi hạnh phúc, nhưng ta tin rằng Tống đại ca nhất định sẽ đối với ta phụ trách, không hẳn là ta không có được một niềm hạnh phúc mới.

Chung Linh ngọt ngào nói.

-Ngươi cũng không phải là không biết, hắn đã có thê tử!

Trước đó, Khúc Phi Yên đã từng phụ trách nhiệm vụ do thám cho Nhật Nguyệt Thần Giáo, đối với tin tức trong chốn giang hồ, những chuyện xảy ra ít nhiều gì cũng biết được.

Khúc Phi Yên nhớ tới chưởng môn Chu Chỉ Nhược Nga Mi Phái phu quân tên gọi là Tống Thanh Thư, mà chuyện tình của Chu Chỉ Nhược cùng với Giáo Chủ Minh giáo Trương Vô Kỵ trước đó thiên hạ cũng đều biết. Hai nàng dọc trên đường đi tới Thổ Phồn, lúc buổi tối đi ngủ nằm cùng nhau tán gẫu cũng đã từng nhắc qua chuyện này.

-Hừ..thê tử của Tông đại ca lại không luyến ái hắn, ta không hẳn là không có cơ hội.

Chung Linh gượng cười nói.

-Nhưng hắn vẫn khổ luyến Chu Chỉ Nhược a.

Khúc Phi Yên nhìn nàng nói, hai người lúc trước còn cảm thán bề ngoài Tống Thanh Thư mặc dù có bộ dạng tham hoa háo sắc, nhưng trên thực tế cũng là một người si tình.

-Ưm…ngươi nói vậy cũng đúng…

Chung Linh ngẩn ngơ, có điều rất nhanh phản ứng lại:

-Cùng lắm thì ta làm tiểu thiếp, không phải có câu nói ‘ thê không bằng thiếp sao.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch