WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 243: GIẢ PHƯỢNG HƯ HOÀNG. (1)

Chương 243: GIẢ PHƯỢNG HƯ HOÀNG. (1)


Sáng sớm ngày hôm sau, một nhóm ba người bước lên về lại Ngũ độc giáo, Khúc Phi Yên không nhịn được nói ra.

-Chung Linh tỷ tỷ, bình thường nhìn thấy tỷ tỷ là một tiểu cô nương dáng vẻ ngây ngô, nhưng tiếng rên rỉ thì liêu người, thân ta là nữ nhân, nghe qua cũng còn có chút kềm lòng không được.

Khúc Phi Yên trong khóe mắt chất chứa đầy vẻ trêu chọc.

-Hừ, ta cũng không nghĩ tới ngươi thường ngày thì to gan lớn mật như vậy, kết quả tối qua đến lúc mấu chốt, thì rên rầm rì nho nhỏ ngượng ngùng giống như là một hoàng hoa tiểu khuê nữ vậy.

Chung Linh bị Khúc Phi Yên trêu ghẹo xâu hổ không thể tìm một cái lỗ để chui vào, lập tức phản bác.

-Thì ta vốn là hoàng hoa tiểu khuê nữ mà.

Lúc này Khúc Phi Yên lại khôi phục trở lại thành một hình tượng tiểu yêu nữ ma giáo quen thuộc, Chung Linh ở trước mặt nàng không thể nào chiếm được lợi thế.

…………………………………………………………………………………………..

Tống Thanh Thư ở bên cạnh hai nàng thì vui cười hớn hở nghe hai cô nương xinh đẹp cãi nhau, trong lòng suy nghĩ: "Liên Hoa Đại Sĩ nói không ngoa, tối hôm qua có từ trên thân thể của hai nàng thu được Thuần âm chi khí quả nhiên ít ỏi, đối với chân khí bản thân cũng không có tăng lên bao nhiêu."

-Tống công tử, mỗi lần làm xong “ chuyện “ đó, thì liền ngồi lên an vị luyện công, làm cho muội thấy giống như là thân thể của mình chỉ để cho Tống công tử phát tiết vậy..

Khúc Phi Yên vốn là chỉ là nói đùa giỡn, nhưng chẳng biết vì sao khi nói lên sự thật như vậy, thì thấy thương tâm, vành mắt đều ửng đỏ.

Dù là da mặt Tống Thanh Thư so với tường thành còn dày hơn, hắn cũng không chịu được câu nói ai oán như vậy, vội vã bồi lễ nói:

-Là ta không được, chỉ lo luyện công, quên đi cảm thụ các ngươi, vậy để buổi tối nay ta dạy cho các ngươi một bộ Minh vương quấn giao với những tư thế da thịt dán vào nhau, khí tức tương giao, sẽ không đến nỗi để cho các ngươi cảm thấy bị lạnh nhạt.

-Ai buổi tối lại muốn cùng vơi Tống công tử luyện…cái gì Minh vương quấn giao...

Khúc Phi Yên có chút ngượng ngùng, đột nhiên mặt lộ vẻ lo âu nói:

-Tống công tử đang luyện cái gì gọi là Hoan Lạc thiền pháp, vừa nghe tên thì biết chính là công phu hạ lưu, lúc về Trung Nguyên tuyệt đối đừng có tiết lộ cho ngoại giới biết, chứ không sẽ bị giang hồ biến thành kẻ địch….

-Danh tự này rất hạ lưu sao?

Tống Thanh Thư sững sờ, quay đầu nhìn Chung Linh:

-Chung Linh …các ngươi đã từng hưởng thụ qua, môn công pháp này thật sự rất hạ lưu sao?

-Đương nhiên là hạ lưu rồi…!

Chung Linh nói như chặt đinh chém sắt:

-Ưm..nó có nhiều tư thế ngượng ngùng như vậy, muội không tin là trước đây Tống đại ca đã biết được..

Tống Thanh Thư vẻ mặt xấu hổ, trong lòng suy nghĩ: “Vẫn đúng là oan uổng Hoan Lạc thiện pháp. ..”

………………………………………………………………………………………

-Nơi này không khí trong lành, chung quanh hoang sơ, phóng tầm mắt nhìn chu vi trăm dặm cũng không có người ở, hay là chúng ta lại tiếp tục luyện Hoan Lạc Thiện pháp ?

Đi trên con đường hơn nữa ngày , Tống Thanh Thư dừng lại chậm rãi xoay người, cười khà khà nhìn hai nàng.

Liếc mắt nhìn bầu trời xanh thẳm, Chung Linh kinh hô:

-Tống đại ca, bây giờ đang vẫn là ban ngày đó…

-Ban ngày thì làm sao, có ai lập ra quy tắc ban ngày thì không thể làm chuyện đó?

Tống Thanh Thư mặt dày nói.

-Tống công tử…ban ngày không tốt để luyện...

Khúc Phi Yên ở một bên nhu nhược nhắc nhở.

-Các ngươi suy nghĩ thật xấu xa, ban ngày trong lành như thế, ta chỉ muốn từ bỏ sự ràng buộc, cùng nhau ôm ấp hưởng thụ khí tức thiên nhiên.

Tống Thanh Thư nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu.

-Từ bỏ ràng buộc? Nói thẳng ra là không phải muốn thoát sạch y phục của chúng ta sao?

Khúc Phi Yên thấp giọng lầu bầu nói.

-Khúc Phi Yên… ngươi là một nữ nhân quá thông minh đó cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì nha, vậy thì ta phải bắt đầu trước từ ngươi rồi.

Nói xong Tống Thanh Thư liền nhào tới, một tiếng thét chói tai vang đến tận mây xanh.

……………………………………………………………………………………..

Sau một lúc thì Khúc Phi Yên vẻ mặt quyến rũ, ánh mắt như là câu dẫn Tống Thanh Thư, cái miệng nhỏ nhắn mở ra còn chưa kịp nói chuyện thì Tống Thanh Thư đã chờ không kịp, dương vật bắt đầu đưa vào âm đạo nàng cuồng động, theo bản năng Khúc Phi Yên hẩy lên cái mông lên nghênh tiếp.

……………………………………………………………………………………….

-A...... thật thoải mái...... thích a...... um….sâu vào một chút.

Khúc Phi Yên rên rỉ, hai chân cuốn lấy vòng eo Tống Thanh Thư, lắc lư cái mông, bên trong hoa tâm lại truyền đến hấp lực thật lớn, Khúc Phi Yên ngâm xướng thanh âm, tấu vang một khúc tình mê chi nhạc, chấn triệt vùng hoang dã, xa xa vầng thái dương đã ẩn nấp vào tầng mây dày, giống như ngượng ngùng khi nhìn thấy bọn họ ba người đang thâu hoan …

Chung Linh đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, hai chân của nàng hơi hơi run run, một cỗ nhiệt lưu chảy ra đã làm ướt hết cái tiểu nội khố, bụng như lửa nóng châm xao động tâm trí, nàng cũng biết rằng mình sẽ sắp giống như Khúc Phi Yên, tình nguyện mặc cho nam nhân khi dễ tàn sát bừa bãi trên thân thể mình, dương vật Tống Thanh Thư mãnh liệt va chạm một lúc thì đột ngột Khúc Phi Yên ngửa đầu la hét một tiếng, thân mình nàng run run vài cái rồi trầm xuống dưới.

-Chung Linh tỷ tỷ, mau tới… muội muội không được ..

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….

Lúc này bên dưới hạ thể của Chung Linh, cửa âm đạo đã cực kỳ như một tên khất cái đói khát, miệng nhỏ mở ra nhìn thấy sắp được có ăn, lại nhíu vào rồi trào ra thêm vài giọt chất lỏng ..

Một hồi quần vũ qua đi, Chung Linh rên lên.

-Tống đại ca… đại lực dùng sức….đi.....

Nghe nàng nói như vậy, Tống Thanh Thư cũng không khách sáo, hắn nâng một chân nàng giơ cao, hung hăng đem cây côn thịt đâm vào thật sâu sâu, tiếng rên rỉ của Chung Linh dần dần rối loạn, hiển nhiên cũng đã đến hỏa hầu, triền miên thêm một chút thì một làn nhiệt lưu âm tinh từ miệng tử cung Chung Linh trào ra toàn thân nàng không ngừng phát run, nói không ra hết thoải mái thỏa mãn…

………………………………………………………………………………………..

Một đường , vừa đi vừa nghỉ vừa giao hoan, ba người cuối cùng rồi cũng đã về đến Ngũ Độc Giáo...

-Xem ngươi sắc mặt hồng hào tươi sáng, nói vậy thì nội thương có thể đã khỏi hẳn, chúc mừng ngươi.

Đông Phương Mộ Tuyết nằm nghiêng ở trên ghế điện thủ, từ tốn nói.

-Trong giọng nói không hề có thành ý…

Tống Thanh Thư lắc đầu, trong miệng chậc chậc vang vọng.

-Hừ…nữ đồ đệ ta yêu mến nhất cũng đã bị ngươi lừa gạt cùng giường, ta không tìm ngươi tính sổ đó là do giao tình dĩ trước kia, đừng có được voi đòi tiên a.

Đông Phương Mộ Tuyết liếc mắt nhìn Khúc Phi Yên đang bên cạnh, thấy đuôi lông mày nàng nồng đậm xuân tình, thì liền hiểu rõ.

-Sư phụ….

Lần này gặp lại Đông Phương Mộ Tuyết, Khúc Phi Yên thần sắc phức tạp, khi nghe sư phụ từ trong miệng nói ra câu nhẹ như mây gió này, Khúc Phi Yên chỉ cảm thấy rất là khó chịu.

- Khúc Phi Yên, ngươi lui xuống trước, đợi lát nữa đến phòng của ta, có chuyện muốn hỏi ngươi…

Khúc Phi Yên ngẩng đầu nhìn Tống Thanh Thư, rồi mới gật đầu:

-Tuân mệnh, đệ tử xin cáo lui.

-Lam Phượng Hoàng, ngươi khoản đãi chu đáo Chung Linh cô nương, đem tuyệt học Ngũ Độc Giáo từng chiêu truyền thụ cho nàng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.