WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 289: QUÂN CỜ LẠC BĂNG.. (2)

Chương 289: QUÂN CỜ LẠC BĂNG.. (2)


-Ha ha…nếu Hồng Hoa Hội có bản lãnh này, thì đâu đến nỗi bị Hoằng Lịch truy sát bỏ chạy như chó mất chủ.

Tống Thanh Thư cười khan, biểu hiện rõ ràng là không tin.

Lạc Băng cũng biết không thể chỉ dựa vào một vài ba câu mà hắn liền đồng ý chạy đi giúp việc của mình, nàng do dự rồi nói rằng:

-Hoằng Lịch là người Hán……

-Phu nhân muốn nói hắn cùng với Trần tổng đà chủ là huynh đệ sao? Tại hạ không tin,

Tống Thanh Thư lắc đầu,

-Mãn Thanh đối với hoàng thất, thì thẩm tra huyết dịch cỡ nào nghiêm ngặt, cho dù nếu như bọn họ thật sự là huynh đệ, thì cũng chỉ có thể nói rõ Trần tổng đà chủ của Hồng Hoa Hội là người Mãn …

-Đương nhiên không phải như ngươi suy đoán..

Lạc Băng liền đem sáng sớm câu chuyện cố sự Vu Vạn Đình kể ra, thuật lại một lần.

-Tiền Chân Huyên?

Tống Thanh Thư vẻ mặt quái lạ…

-Ta biết Mãn Hán không thể nào thông hôn, Hoằng Lịch mang một nửa huyết mạch người Hán, nếu sự tình bị hoàng tộc Mãn Thanh biết được, cái chức tước Vương gia chắc chắn cũng không còn, cũng đúng theo tâm ý hoàng đế Khang Hi của ngươi..

Lạc Băng thấp thỏm nhìn Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư thì thầm nghĩ: “ Người của Hồng Hoa Hội đúng là một đám người đầu óc bị nhũn não, người cầm đầu có chút thông minh tài trí, nhưng cũng giới hạn ở tầm nhìn, làm chuyện đại sự đúng là vô ích, nếu Khang Hi biết được bí mật này truyền tin ra ngoài, ngoại trừ càng khiến cho Hoằng Lịch phản loạn sớm hơn, chứ không có bất cứ một ích lợi nào. Hoằng Lịch trong tay nắm mấy chục vạn đại quân, Hồng Hoa Hội lại ngây thơ cho rằng chỉ cần có một tội danh như thế, là có thể dùng một phong thánh chỉ là lấy được mạng già của Hoàng Lịch sao? “

-Nói miệng không bằng chứng, tại hạ cần chứng cứ.

Nếu là trước đây, Tống Thanh Thư sẽ xem thường đối với đề nghị của Lạc Băng, Hoằng Lịch cùng Khang Hi trường kỳ giằng co mới đúng theo ý đồ lợi ích của hắn, thế nhưng bây giờ hắn phải thay đổi chủ ý, hắn cần Khang Hi mau chóng trừng trị Hoằng Lịch, hơn nữa nếu có thể nắm giữ trong tay chứng cứ Hoằng Lịch là người Hán, thì hắn lại có thêm một phần ưu thế trong việc cứu lấy Hạ Thanh Thanh, có thêm một chút chắc chắn hơn.

-Vậy ngươi thay ta đem các huynh đệ Hồng Hoa Hội từ trong Bảo thân vương phủ cứu ra, ta đương nhiên sẽ đưa chứng cứ cho ngươi.

Lạc Băng không ngu, tiền trao thì cháo múc..

-Vừa rồi Văn phu nhân vất vả trốn chạy, nếu như tại hạ không đoán sai, nhất định là cao thủ Vương phủ đột nhiên tập kích nơi bí mật của các người, phu nhân vội vàng mà chạy, làm sao có khả năng kịp mang theo chứng cớ gì…

Tống Thanh Thư không tin, liền chụp lấy Lạc Băng, bàn tay để ở trên người nàng tìm tòi.

-Ngươi muốn làm gì?

Lạc Băng hoa dung thất sắc.

-Muốn lục soát trên người của phu nhân,

Tống Thanh Thư cười lạnh nói,

-Đừng nhúc nhích, toàn bộ thân thể của phu nhân có chỗ nào mà tại hạ chưa từng sờ qua?

Lạc Băng nghe xong quả nhiên không còn giãy dụa nữa, bàn tay của hắn luồn vào vạt áo của nàng lần mò trên dây lưng quần, khi bàn tay hắn lướt qua trên bụng, Lạc Băng hai bầu vú chập trùng kịch liệt, biểu hiện tâm tình của nàng thì không có bình tĩnh như vậy:

-Đồ vật chứng cứ trọng yếu như vậy, ta làm sao lại mang theo ở trên người, người Hồng Hoa Hội sớm đã đem cất giấu ở một nơi bí mật trước đó rồi.

Tống Thanh Thư rút tay ra từ bên trong vạt áo nàng ra,

-Tại hạ làm sao biết nếu Văn phu nhân đánh lừa thì sao? Lại nói, dựa theo vị trí của phu nhân trong Hồng Hoa Hội, tại hạ không cho là phu nhân có tư cách biết được bí mật này.

Lạc Băng đỏ mặt vịn giữ lại vạt áo:

-Ngươi có tin hay không thì tùy….!

Tống Thanh Thư nhìn chằm chằm nàng một lát, không nhìn thấy lộ ra sơ hở gì, đành gật đầu:

-Được, tạm thời tại hạ tin tưởng phu nhân, có điều trong thời gian này, phu nhân phải ở bên cạnh tại hạ, nếu tại hạ cứu được bọn họ, mà phu nhân không thể đem chứng cứ giao ra cho tại hạ... Hừ, đến thời điểm đó, đừng nói là phu quân Văn Thái Lai củ phu nhân, tất cả các đương gia còn lại của Hồng Hoa Hội tại hạ cũng sẽ giết không buông tha một ai..

Lạc Băng sắc mặt đỏ thốn như máu, có điều lúc này nàng cùng đường mạt lộ, phải gật đầu một cái:

-Được….

Mang Lạc Băng theo tới phụ cận Dịch Phương quán, Tống Thanh Thư dừng bước, cau mày nói:

-Chung quanh Dịch Phương quán nhất định có rất nhiều người của Bảo Vương phủ giám sát, mang phu nhân đi vào, nếu bị Hoằng Lịch phát hiện thì đại sự không ổn, trước tiên phu nhân cứ ở tạm chỗ này chờ tại hạ một chốc..

Nói xong hắn liền điểm huyệt đạo Lạc Băng, hướng về trong Dịch Phương quán đi đến.

Lạc Băng huyệt đạo bị điểm, cả người không thể di động mảy may, trong lòng tràn ngập hoảng sợ, nàng lo lắng bị quan binh đi ngang qua phát hiện, lại lo lắng nếu nếu có tiểu tặc nào đối với mình động chân động tay thì phải làm sao bây giờ?

Không biết quá bao lâu, Lạc Băng chờ đợi thời gian dài như cả năm canh, Tống Thanh Thư cuối cùng quảng quay trở lại trước mặt, không biết vì sao, vừa nhìn thấy nam nhân như ác ma này, Lạc Băng trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

-Phu nhân đem bộ y phục ngự tiền thị vệ thay đổi, sau đó hãy vào Dịch Phương quán, có thể che giấu được tai mắt một số người.

Tống Thanh Thư đem một bộ y phục ném tới trước mặt nàng, rồi giải huyệt đạo trên người nàng.

Lạc Băng nhìn quần áo trước mắt, cắn răng im lặng không lên tiếng.

-Tại sao phu nhân sao còn chưa thay đổi?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên.

-Ngươi xoay qua…chỗ khác..

Lạc Băng mím môi, hai gò má nổi lên đỏ ửng….



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.