WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 318: CHẾT KHÔNG NHẮM MẮT. (2)

Chương 318: CHẾT KHÔNG NHẮM MẮT. (2)


-Nữ nhi của ta… phụ thân đã báo thù được cho ngươi rồi… ha ha ha ha...

Sấu Đầu Đà dù cho vào lúc này, cũng không có đem thân phận công chúa Kiến Ninh gọi ra, dù chính mình đang cao hứng vô cùng, không cần thiết để người trong thiên hạ biết nàng không phải là cành vàng lá ngọc, mà chỉ là một đứa con hoang.

Chính vào lúc này, Ngọc Chân Tử cùng Trương Triệu Trọng đã song song phóng tới, Sấu Đầu Đà cũng không chống tả, tức khắc bị trường kiếm đâm xuyên vào cơ thể, có điều hắn lại lộ ra một nụ cười vì tia tâm nguyện đã hoàn thành, từ lúc nghe tin công chúa Kiến Ninh bị Phúc Khang An làm hại, Sấu Đầu Đà đã có dự định cùng với Phúc Khang An đồng quy vu tận để trả thù rồi.

Nhìn Phúc Khang An chết không nhắm mắt, đám cao thủ của Bảo Vương một rơi xuống hầm băng, dồn dập rút đao ra chém Sấu Đầu Đà thành thịt nát xương tan, nhưng vẫn không hết hận, cuối cùng tất cả đều quay đầu lại nhìn Tô Thuyên.

Tô Thuyên cũng không ngờ đột nhiên nổi lên biến cố như thế này, còn không hiểu rõ nhi nữ của Sấu Đầu Đà là ai, liền thấy các cao thủ Bảo Vương phủ hung tợn nhìn mình, có chút sởn cả tóc gáy:

- Các ngươi muốn làm gì….?

-Giết ngươi, báo thù cho đại soái!

Không biết là ai hô lên, người của Bảo Vương phủ bao vây lại, Ngọc Chân Tử cùng Trương Triệu Trọng tuy rằng hiểu được nếu bắt sống được Tô Thuyên Giáo Chủ phu nhân của Thần Long Đảo thì lợi ích sẽ to lớn hơn, nhưng tình huống trước mắt cũng không cách nào ngăn cản mọi người được, trong lúc dầu sôi lửa bỏng, đột nhiên một người áo đen phóng vào, chỗ hắn lướt qua không một ai đỡ nổi một hiệp, Ngọc Chân Tử Trương Triệu Trọng nhảy ra đón đòn, cũng bị đối phương một chiêu đánh ép văng ra, mọi người ngơ ngác thất sắc, chỉ có trơ mắt nhìn người áo đen ôm lấy Tô Thuyên biến mất ở xa xa.

………………………………………………………………………………………….

Lại nói đến Mã Xuân Hoa ở trong Bảo thân vương phủ, trước ngực đã trở nên mềm nhuyễn không còn như trước kia bị đè nặng như tảng đá nữa dưới thủ pháp của Tống Thanh Thư, lúc này hắn đang xoa bóp nhào nặn bên dưới, bị Tống Thanh Thư trêu đùa suốt gần nữa canh giờ, rốt cục chủ động hơi mở ra hai chân, dưới thủ pháp xoa bóp lưu thông huyết mạch này, nàng đã bị kích tình mênh mông, trong lòng của Mã Xuân Hoa run lên, cảm giác được cái loại cảm giác mê loạn kỳ quái này, càng tăng thêm không thể ức chế, nàng đang hoảng sợ vì không biết phải làm sao thì đột nhiên Tống Thanh Thư dừng tay lại..

-Cảm tạ tiên sinh….

Cảm giác được đối phương tay vẫn cứ để lại ở trên bẹn đùi mình, Mã Xuân Hoa nói ra câu nói này cảm thấy cả người không dễ chịu cùng với ngượng ngùng xấu hổ không chịu nỗi.

Tống Thanh Thư mỉm cười cợt, đưa tay thu lại, đưa đôi tay tới trong chậu rửa sạch, tiếp nhận nha hoàn đưa tới khăn mặt lau qua,

-Vốn là phải cần xoa bóp thêm hơn canh giờ nữa, có điều nhũ tuyến đã thông ra gần hết, lão phu cũng đã lưu thông đại đa số huyết mạch rồi, nếu phu nhân thấy cũng trong người vẫn còn chưa có dễ chịu, thì cứ để cho nha hoàn dựa theo phương pháp vừa rồi của lão phu mà tiếp tục xoa bóp theo như vậy nhé..

Tống Thanh Thư thấy thời gian Phúc Khang An đi đã đủ rồi, nên muốn vội vã đi gặp Viên phu nhân, đương nhiên không còn hứng thú ở lại chỗ này tiếp tục thay Mã Xuân Hoa xoa bóp.

Mã Xuân Hoa gật đầu, quay đầu dặn dò nha hoàn,

-Tiểu Đào, ngươi mang tiên sinh đi ra ngoài, chiêu đãi thật tốt nhé.

-Bẩm vâng..

Nha hoàn tên gọi Tiểu Đào gật đầu,

-Tiên sinh xin mời đi theo nô tỳ.

Tống Thanh Thư liếc mắt ra hiệu Chu A Cửu, cầm lấy hòm thuốc đi theo phía sau nha hoàn ra bên ngoài.

-Tiểu Đào, vị tiên sinh này đã chữa khỏi bệnh cho phu nhân rồi sao?

Cửa vừa mở ra, tên thị vệ gác cửa nhìn thấy, hơi thắc mắc là nghe nói chữa bệnh hai canh giờ mới xong, mà sao lại nhanh như vậy?

-Ưm.. gần xong rồi, phu nhân dặn dò ta khoản đãi bọn họ.

Tiểu Đào đáp.

Thị vệ đôi mắt chuyển động, liền vội vàng nói:

-Vừa rồi đại soái có dặn dò, bảo chúng ta dẫn họ đến sương phòng chiêu đãi, Tiểu Đào hay là cô nương quay vào trong phòng chiếu cố phu nhân đi, phu nhân đang bệnh lúc nào cũng cần người kề cận.

Tiểu Đào thấy tên thị vệ nói cũng đúng,

-Vậy cũng tốt, giao người cho các ngươi, tuyệt đối đừng thất lễ với họ.

-Chúng ta biết rồi.

Mấy tên thị vệ liếc mắt nhìn nhau..

Tống Thanh Thư lạnh nhạt, cũng không nói toạc ra, yên lặng đi theo phía sau mấy tên thị vệ, khi đến một con đường cùng vắngn lặng không người, bên một chỗ hoa viên, mấy tên thị vệ ngừng lại.

-Đây là nơi nào?

Tống Thanh Thư hỏi.

-Khà khà…nơi này là nơi táng thân...

Lời còn chưa dứt, mấy tên thị vệ đã rút đao ra chém ngay.

Ngay lập tức thân hình Tống Thanh Thư biến mất, còn Chu A Cửu từ tấm phướng " Chuyên trị nghi nan tạp chứng" dưới đáy rút thanh kiếm ra, hàn quang lóe lên, mấy tên thị vệ liền đi đời nhà ma.

Tống Thanh Thư thở dài một hơi,

-Đi thôi, tìm Viên phu nhân..

Dọc trên đường bọn họ bắt một nha hoàn hỏi nơi ở của vị Trắc phúc tấn mới của Vương phủ, xong rồi Tống Thanh Thư điểm huyệt đem nha hoàn giấu ở giả trong mé sau hòn giả sơn..

Dựa theo nha hoàn chỉ điểm, hai người một đường che giấu hành tung, rốt cuộc cũng tìm được tiểu viện chỗ ở của Hạ Thanh Thanh.

-May là bên trong nơi đây không có đề phòng nghiêm ngặt như bên Bảo Vương phủ.

Chu A Cửu vui mừng nói.

Hai người lo lắng kinh động hạ nhân, không dám trực tiếp đẩy cửa lớn, mà là vận lên khinh công phóng lên bên trên, quan sát tình hình bên trong.

Giữa sân bên trên chiếc ghế đá đang ngồi một bóng người uyển chuyển, tư thái thướt tha, da thịt trắng như tuyết, chiếu rọi càng lộ vẻ quyến rũ yêu kiều, sáng rực rỡ ..

-Viên phu nhân..

Tống Thanh Thư vươn mình rơi xuống, rơi xuống trước người nàng, vẻ mặt khá là phức tạp.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.