WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 326: AI THẢI BỔ AI? (1)

Chương 326: AI THẢI BỔ AI? (1)


-Vận công để chữa thương thì phải cởi sạch y phục, chứ nếu bất cẩn một chút, thì dã tràng xe cát.

Tống Thanh Thư biểu hiện khá là quái lạ.

Chu A Cửu lẳng lặng nhìn theo hắn, tựa như muốn biết được ý nghĩ trong lòng của hắn, quá một lúc lâu, khẽ thở dài:

-Ta có chút hối hận vì đã cứu ngươi…

Tống Thanh Thư áy náy với ánh mắt nàng, lẳng lặng chờ nàng nói tiếp.

Quả nhiên, Chu A Cửu ngượng ngùng tiếp tục nói:

-Vậy lát nữa ngươi hãy che đôi mắt mình lại đi..

Nàng còn có quá nhiều việc chưa có làm xong, tuy rằng ngượng ngùng xấu hổ, thế nhưng phong thái hoàng tộc khiến cho nàng rất nhanh điều chỉnh tốt tâm tình, bình tĩnh tiếp nhận hiện thực này.

-Nếu có che kín đôi mắt tại hạ cũng vô dụng thôi.

Tống Thanh Thư lắc đầu.

-Ngươi không che mắt lại?

Chu A Cửu thay đổi sắc mặt.

-Không phải,

Tống Thanh Thư cười khổ nói,

-Bởi vì hiện tại trong cơ thể tại hạ đã không còn chân khí của Thần Chiếu kinh, lần trước bị Trương Vô Kỵ bức ép rơi xuống vực sâu, dẫn đến trong cơ thể âm dương nhị khí mất cân đối, lại thêm một lần nữa luyện một loại nội công khác, luồng chân khí mới này đã xóa đi chân khí Thần Chiếu kinh tồn tại trong người.

Chu A Cửu thấy ngực mình thắt lại, khóe miệng rỉ một vệt máu, hận hận nhìn hắn:

-Ngươi cố tình trêu đùa ta sao?

- Cũng không phải, tại hạ nhắc đến Thần Chiếu kinh trước đó chỉ là để cho công chúai chậm rãi thích ứng, miễn cho công chúa khi nghe được phương pháp chân chính cứu mạng thì sẽ trở mặt. Tống Thanh Thư đáp.

-Chân chính phương pháp, là sao?

Chu A Cửu tò mò nhìn hắn.

-Tại hạ tu luyện lại từ đầu là loại công pháp có tên gọi là Hoan Hỉ Thiện Pháp, dựa vào kiến thức từng trãi của Cửu công chúa, có thể biết được lai lịch của nó.

Tống Thanh Thư nói thẳng ra thì không tiện, dù sao môn công phu này nói ra trước mặt một nữ nhân thì quả là có chút hạ lưu..

-Hoan Hỉ Thiện Pháp?

Chu A Cửu quả nhiên biến sắc,

-Công phu đê tiện thải bổ âm khí hạ lưu kia?

- Hoan Hỉ Thiện Pháp thực chất là một môn tương tự võ công Song Tu, mà không phải Thái Bổ võ công , còn hạ lưu hay không hạ lưu, cái này là dựa theo đạo lý của người thấy đúng thì nó đúng, thấy sai thì nó sai…

Tống Thanh Thư đành phãi diễn giải.

-Ngươi nói cùng ta công phu này để làm cái gì?

Chu A Cửu quay đầu đi, không muốn nghe hắn tiếp tục nói.

-Hoan Hỉ Thiện Pháp có tác dụng cực kỳ kỳ diệu, sau khi tại hạ luyện môn võ công này, luồng chân khí Hoan Hỉ Thiện Pháp tựa như nuốt chửng hai luồng chân khí Cửu Âm chân khí cùng với Thần Chiếu chân khí, bởi vậy bên trong cũng có đặc tính của hai loại chân khí này, nhưng chỉ là không thể chữa như Thần Chiếu kinh trước đây là thông qua bên ngoài cơ thể vận công chữa thương.

Tống Thanh Thư đáp.

-Vậy muốn chữa thương thì phải làm sao?

Trong lòng Chu A Cửu đã đoán được mấy phần.

Tống Thanh Thư có chút lúng túng,

-Chỉ có thông qua nam nữ kết hợp thì tại hạ mới có thể đem Hoan Hỉ chân khí truyền vào bên trong cơ thể của công chúa, chữa trị nội thương..

Chu A Cửu cũng đã đoán trước như vậy, những vẫn biến sắc, lạnh lùng nhìn hắn:

-Có phải là ngươi muốn chiếm tiện nghi của ta?

Tống Thanh Thư nghiêm mặt nói:

- Tại hạ nếu đối với Cửu công chúa có ý định, thì sẽ quang minh chính đại theo đuổi công chúa, không đến phải dùng thủ đoạn bỉ ổi như thế, huống chi không những công chúa còn là bằng hữu, mà lại còn mấy lần đã cứu tại hạ..

Nghe xong hắn nói, Chu A Cửu thở dài:

-Ngươi để ta suy nghĩ lại…

-Cửu công chúa, bây giờ thương thế đang trầm trọng, nếu như cứu trị trễ, e rằng dù có đại la kim tiên cũng cứu không được.

Tống Thanh Thư không hề nói dối, hắn có thể nhận ra được khí tức của Chu A Cửu càng lúc càng yếu.

-Việc quan hệ đến danh tiết của ta, làm sao hối thúc được chứ..

Chu A Cửu lườm hắn nói.

Nghe vậy Tống Thanh Thư cũng không dám giục nữa, vì không muốn ảnh hưởng đến tâm tư nàng, hắn lẳng lặng ngồi dưới đất nhắm đả tọa.

Quá thời gian một nén nhang, Chu A Cửu giọng nói truyền đến:

-Ngươi... ngươi …chữa trị đi…

Tống Thanh Thư mở mắt ra, Chu A Cửu ánh mắt kiên định không còn nữa, trên da thịt trắng nõn cũng nhiễm một tầng đỏ ửng, nhìn trên giường mỹ nhân lẳng lặng nằm, Tống Thanh Thư thầm than, nếu như có lựa chọn, chính hắn cũng không nghĩ là nhanh như thế lại được kết hợp thân thể xác thịt với nàng, tình cảm giữa hai người còn rất đạm bạc sơ sài, ngày hôm nay mình làm như vậy, khó tránh khỏi có hiềm nghi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn…

-Cửu công chúa… y phục trên người là tự mình thoát hay là tại hạ giúp công chúa?

Chu A Cửu nghe được Tống Thanh Thư hỏi, trong lòng hận không thể một quyền đánh vào trên mặt hắn, tức giận trả lời:

-Tùy ngươi!

-Vậy tại hạ đến đây ….

Tống Thanh Thư đến ngồi ở mép giường, bàn tay từ từ hướng về nàng nơi cổ vạt áo tới gần, Chu A Cửu hai mắt nhắm nghiền, đôi lông mi dài khẽ run.

-Khoan đã!

Khi những đầu ngón tay Tống Thanh Thư vừa chạm tới cổ áo nàng, Chu A Cửu đột nhiên mở mắt ra.

-Hả?

Tống Thanh Thư còn tưởng rằng nàng đổi ý, lúc này nếu như nàng không đồng ý, chính hắn cũng không thể cưỡng ép để cứu nàng được.

-Đem đôi mắt của ta che lại đi..

Chu A Cửu c mở miệng nói làm cho Tống Thanh Thư sững sờ.

-Tại sao?

Tống Thanh Thư buột miệng hỏi.

-Ngươi không cần biết.

Chu A Cửu nghiêng đầu sang chỗ khác, không nhìn hắn nữa.

-Vậy cũng được…

Tống Thanh Thư ánh mắt liếc nhìn chung quanh, nhìn xuống bên hông nàng đai lưng bằng tơ lục, tính chất mềm mại, độ rộng cũng vừa vặn thích hợp che mắt, liền đưa tay ra giật lấy đầu sợi. ..

Đưa tay tới bên hông lại bị Chu A Cửu theo bản năng chặn lại, Tống Thanh Thư biết trong tâm trí nàng vẫn còn giãy dụa, nên chặn lại bàn tay nàng, hắn nhẹ nhàng kéo một cái, liền đem đai lưng của nàng cỡi ra, Chu A Cửu cả người cứng đờ, thở dài một hơi, rốt cục nhận mệnh mà nhắm hai mắt lại.

Bởi vì mất đi sợi đai lưng ràng buộc, y phục trên người Chu A Cửu như đóa hoa sen nở tràn ra, Tống Thanh Thư đưa tay đưa đến trong cổ áo nàng, chạm tới da thịt mềm mại trơn nhẵn, rõ ràng thấy được thân thể Chu A Cửu run lên.

Có điều đã đến mức độ này, Tống Thanh Thư cũng không làm Liễu Hạ Huệ, bàn tay từ từ di động, Chu A Cửu hô hấp càng ngày càng gấp rút, hai bầu vú không ngừng chập trùng cực kỳ mê người, nhưng Tống Thanh Thư lo lắng thương thế của nàng tăng lên, vội vàng đem hoan hỉ chân khí truyền vào trong cơ thể nàng, quả nhiên thân thể của nàng chậm rãi mềm nhũn ra.

Bàn tay luồn sau gáy của nàng, tuy rằng bị khăn lụa che khuất đôi mắt, thế nhưng vẻ thanh lệ vẫn không mảy may mất đi, mũi ngọc tinh xảo cùng, đôi môi anh đào trên khuôn mặt không một tỳ vết…

Nhìn đôi môi mọng của nàng nàng hơi hé mở lóng lánh ướt át ánh sáng lộng lẫy, Tống Thanh Thư cảm thấy cổ họng khô nóng, liều lĩnh đưa miệng mình hôn tới.

-Um..um…...

Chu A Cửu bị bất ngờ không kịp đề phòng, hàm răng trắng đều thất thủ, bị đầu lưỡi của hắn tiến nhanh vào khoang miệng, vừa mới bắt đầu thì phản kháng một hồi, nhưng rất nhanh nghĩ tới chung quy là do mình lựa chọn, cuối cùng thì đầu lưỡi của nàng đáp lại quấn cuộng với lưỡi của Tống Thanh Thư

Lo lắng thương thế nàng có biến, Tống Thanh Thư quyết định mau chóng cứu nàng, vì lẽ đó liền thôi thúc toàn bộ chân khí Hoan Hỉ, khí tức kích thích tính dục của nữ nhân cũng tăng cao nồng nặc, nghe được từ yết hầu nàng truyền đến tiếng “ um..um..” ngọt ngào, Tống Thanh Thư biết thời cơ đã gần đủ rồi, hai tay hắn liền tách ra y phục trên trên người nàng, lộ ra thân thể trắng mịn mềm mại,

Cảm nhận được động tác nam nhân trên người mình, Chu A Cửu trong lòng nổi lên cảm giác khác thường, ngượng ngùng trong bóng tối , cũng vui may là che đậy hai mắt, chứ không thì nàng qua lúng túng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.