Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 339: ĐỤNG ĐẾN ĐÔNG GIA. (2)

Chương 339: ĐỤNG ĐẾN ĐÔNG GIA. (2)


Đang muốn gõ cửa cầu kiến, đột nhiên phát hiện cửa lớn chỉ khép hờ, Tống Thanh Thư trong lòng cảm giác lo lắng: “ Chẳng lẽ bên trong gặp tặc? Có điều này giữa ban ngày ban mặt, chắc không đến nỗi ..”

Vội vã đẩy cửa hướng về bên trong nội đường chạy tới, từ xa xa đã nghe được tiếng ầm ĩ, Tống Thanh Thư đầu óc mơ hồ, liền đem thân hình ẩn giấu ở một nơi khuất vắng.

-Song Nhi thiếu phu nhân, Vi tước gia đã qua đời rồi, thiêu phu nhân tuổi còn niên hoa, chẳng lẽ muốn thủ quả cả đời sao?

Một nữ nhân trang phục sặc sỡ đẹp đẽ nói, dáng dấp kia vừa nhìn qua thì biết chính là môi bà ( bà mối ).

-Trương thẩm, ta nể thẩm là hàng xóm láng giềng, mới để thẩm đi vào nhà, nếu như còn nhắc đến sự tình mai mối, đừng trách ta không nghĩ đến ân tình ngày trước, người đâu, tiễn khách!

Song Nhi tức giận đến cả người run, lạnh giọng nói.

-Thiếu phu nhân sao không nghe qua là công tử nhà nào? Luận gia thế, công tử này không kém so với Vi tước gia, luận hình dạng, e rằng vượt qua Vi tước gia nhiều. .

Tống Thanh Thư thấy rõ tình huống, hơi nhướng mày, đến tột cùng là ai lớn mật như thế, Vi Tiểu Bảo vừa mới chết, liền đến đánh chủ ý trên người Song Nhi.

Hắng giọng một tiếng, Tống Thanh Thư từ bóng tối hiện thân, cười dài nói:

-Tại hạ cũng muốn biết đến tột cùng là hình dạng gia thế đại nhân vật nào mà so với Vi huynh đệ tốt hơn..

-Tống đại ca…?

Nhìn thấy Tống Thanh Thư, Song Nhi có vẻ vô cùng kinh hỉ, có điều không biết nghĩ đến chuyện gì, khuôn mặt lại ra điều khó xử.

-Thiếu phu nhân, đã lâu không gặp…

Tống Thanh Thư quan sát Song nhi, nàng vẫn như trước một thân y phục màu trắng, không hề có dấu vết trang điểm, ngay cả như vậy cũng khó nén được dung nhan xinh đẹp của nàng.

-Ta đã hiểu rồi, Song Nhi thiếu phu nhân vì sao đối với môi bà này xem thường, hóa ra là sớm đã có ý trung nhân.

Môi bà cười lạnh nói.

-Ngươi nói cái gì!

Hai nha hoàn Đào Hồng, Liễu Lục ở bên cạnh Song Nhi cùng nổi giận nói.

-Trước mắt đã thấy còn sợ người khác nói sao?

Môi bà khóe miệng lệch đi, nói lẩm bẩm, rõ ràng giọng nói thấp đi, nhưng cũng có thể vừa vặn để cho mọi người nghe được rõ ràng.

-Vị thẩm thẩm này, chẳng lẽ chưa từng nghe tới câu nói họa đến từ miệng mà ra sao?

Tống Thanh Thư đi tới bên người Song Nhi.

-Ôi….ta rất sợ, dưới chân thiên tử, chẳng lẽ nói cũng không cho nói?

Môi bà hai tay chống ở trên eo, không có vẻ sợ hãi chút nào.

Trong lòng kỳ quái vì sao môi bà này không có sợ hãi gì cả, Tống Thanh Thư đổi giọng hỏi:

-Thẩm thẩm vừa rồi nói vị công tử kia, đến tột cùng là người nào vậy, tại hạ cũng là hết sức tò mò.

-Cũng không sợ nói cho ngươi nghe,

Môi bà cười ha ha nói:

-Xem tiểu ca rất tuấn tú cũng thức thời, hãy nghe thẩm nói một câu, sớm một chút thoát thân rời đi, đừng để đắc tội với người không đắc tội được.

-Ô….

Tống Thanh Thư không tỏ rõ ý kiến, một bộ chờ môi bà tiếp tục nói.

Môi bà thấy hắn tỏ vẻ không sợ sệt gì vả, tức giận nói rằng:

-Xem ngươi mang quan phục, nói vậy cũng là nhà xuất thân phú quý, vậy ngươi có biết Bát đại tính của Mãn Thanh không?

-Bát đại tính?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên, trước đây trong lúc vô tình cũng có nghe các quan trong triều nhắc qua, bất quá khi đó hắn cũng không hề để ý.

-Không biết chứ gì?

Môi bà khinh bỉ liếc mắt nhìn hắn, trong lòng càng thêm nắm chắc phần thắng, ngay cả Bát đại tính cũng không biết, nếu có làm quan, thì cũng lớn đến mức có hạn,

-Bát đại tính của Đại Thanh là tám gia tộc hiển hách nhất, phân biệt ra là Đông, Quan, Mã, Tác, Tề, Phú, Na, Lang. .

Môi bà cái miệng liến thoắng mở ra đóng lại kể ra, Tống Thanh Thư trong đầu bắt đầu nhớ lại lịch sử tám dòng họ này..

……………………………………………………………………………………………

"Vi Tiểu Bảo lại kết oán cùng gia tộc nào trong Bát đại tính gia tộc đây?"

Tống Thanh Thư cũng đã hiểu, rõ ràng là Vi Tiểu Bảo lúc trước quyền thế ngập trời, có thể đã đắc tội với một gia tộc nào đó, bây giờ đối phương thấy Vi Tiểu Bảo chết rồi, liền tới cửa tìm cách bắt nạt quả phụ nhà hắn. . .

Tống Thanh Thư ngẩng đầu nhìn môi bà một chút, thấy cứ lải nhải những chuyện không quan trọng, thiếu kiên nhẫn ngắt lời nói:

-Thẩm cứ nói thẳng được rồi, công tử nhà nào lại muốn đệ muội của tại hạ?

Môi bà dứt lời, tưởng rằng đối phương khẩu khí buông lỏng, liền vội vàng nói:

-Công tử gia tộc Đông gia tên là Đông Ngạc Luân Đại, không chỉ trẻ tuổi anh tuấn. . .

Tống Thanh Thư cúi đầu trở nên trầm tư: “ Lúc trước ở trong cung đã từng gặp người này, hính như là là nhi tử của Nhất đẳng công Đông Quốc Cương. ..”

Nỗ Nhĩ Cáp Xích, Thuận Trị đều cưới nữ nhân gia tộc Đông gia làm hoàng hậu, hoàng hậu của Khang Hi cũng là người nhà họ Đông, gần đây Hoàng đế lại mới vừa lấy thêm muội muội của Đông hoàng hậu, cực kỳ thương yêu, hai tỷ muội đều là nhi nữ của Đông Quốc Duy cũng chính là thúc thúc Đông Ngạc Luân Đại, hoàng hậu tính ra là biểu tỷ của hắn, thái hậu lại là cô cô của hắn, chẳng trách hắn như vậy không kiêng nể gì, lại dám đến bức nhà của Vi Tiểu Bảo. Nhưng Vi Tiểu Bảo đến tột cùng làm gì mà đắc tội Đông gia, để cho bọn họ tính sổ thu sau vậy?

Tống Thanh Thư đương nhiên không biết, lúc trước Vi Tiểu Bảo thân là tâm phúc của Hoàng Đế, tuy rằng chỉ là một Tử tước, có thể nói là có tư thế dưới một người trên vạn người, trong ngày thường khó tránh khỏi coi trời bằng vung, như Trương Khang Niên, Triệu Tề Hiền thì còn nói được, bọn họ khi có được lượng lớn ngân phiếu cùng lời hứa tiền đồ sáng sủa, thì cũng sẽ không tính toán cái gì, nhưng đối với thân phận tôn quý hoàng thân quốc thích, Vi Tiểu Bảo dùng những thủ đoạn lung lạc lòng người như thế, thì bọn họ coi thường không nhìn vào mắt.

Lúc trước trong một lần tiệc rượu bài bạc, Vi Tiểu Bảo đụng phải Đông Quốc Cương là phụ thân của Đông Ngạc Luân Đại, Vi Tiểu Bảo trong lúc đùa giỡn thuận miệng chế nhạo vài câu, Đông Quốc Cương lúc đó giận mà không dám nói gì, lúc đánh bài thì còn cố ý thua Vi Tiểu Bảo lượng lớn ngân phiếu.

Khi đó Vi Tiểu Bảo hứng chí thuận miệng nói "Đông Quốc Cương phải gọi thành là Đông Cốt Quang, vì theo quân bài đã thua sạch sành sanh."

Sau đó Vi Tiểu Bảo cười ha ha nghênh ngang rời đi, lúc đó trong lòng Vi Tiểu Bảo chỉ là một chuyện nhỏ, chuyện qua đi liền đã quên, nhưng bất quá đối với Đông gia đó là một việc vô cùng nhục nhã.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch