WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 372: NẾM THỬ THÌ BIẾT… (2)

Chương 372: NẾM THỬ THÌ BIẾT… (2)


Thế nhưng bàn tay của Tống Thanh Thư đã chắn lại trên yết hầu Tô Thuyên, ra vẻ nế nàng nuốt xuống thì hắn sẽ bẻ gãy cổ nàng, nói:

-Tại hạ đang suy nghĩ phu nhân nếu có thể từ trong lồng ngực lấy ra một viên giải dược, vậy liệu rằng còn có viên thứ hai giải dược trong người hay không?

Tô Thuyên cười lạnh nói:

-Bản phu nhân biết rõ Tống đại nhân võ công cao cường, há ngu ngốc như vậy trong người mang theo giải dược, lại đến đây hạ độc, trong người ta chỉ có một viên cũng chỉ là để phòng ngừa vạn nhất có chuyện xảy ra mà thôi.

-Tại hạ không tin.

Tống Thanh Thư lắc đầu.

Trải qua khiếp sợ, Tô Thuyên dĩ nhiên đã khôi phục tự nhiên, nghe vậy liền ưỡn ngực lên, nhẹ nhàng nói:

-Nếu Tông đại nhân không tin, cứ việc đưa tay đến trong người của ta lúc soát đi..

“Không xong rồi, làm sao lục soát được ở trước ngực Hồng phu nhân..”

Tống Thanh Thư nhìn ra những đôi mắt đang nhìn mình đăm đăm, nếu giờ khắc này không có Song Nhi cùng Phương Di, thì Tống Thanh Thư có thể là không ngại ngần gì mà mò mẩm một phen, hắn thầm than đáng tiếc, cũng không muốn từ trước đến giờ tạo lập hình tượng lại bị hủy hoại trong một ngày, đành quay về phía Phương Di nói:

-Phương phu nhân, nhờ phu nhân đến giúp đỡ lục soát giùm..

Tống Thanh Thư biết rõ Thần Long đảo am hiểu dùng độc, lo lắng trong lồng ngực Tô Thuyên có gì đó cổ quái, nên không muốn để cho Song Nhi mạo hiểm, trên mặt Phương Di lộ ra vẻ do dự, Tống Thanh Thư nói:

-Phương phu nhân, nếu tìm được giải dược, thì phu nhân cũng không cần lo lắng bị người Thần Long đảo áp chế.

Thấy Phương Di chần chờ rồi cũng đi tới trước người mình, Tô Thuyên mày liễu dựng thẳng:

-Ngươi dám….

Khiếp sợ dư uy lâu nay của Tô Thuyên, canh tay của Phương Di vừa đưa đến một nửa liền ngừng lại, thấy thế Tống Thanh Thư vội nói:

-Phương phu nhân, chỉ là thay thế Hồng phu nhân tránh để bàn tay của tại hạ đụng chạm vào làm mất đi thuần khiết của Hồng phu nhân, không chỉ là có công, thì làm sao Hồng phu nhân lại trách Phương phu nhân, trừ phi Hồng phu nhân dự định làm muốn tại hạ chạm vào thân thể của mình, có phải không Hồng phu nhân?

Tô Thuyên hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là ngầm thừa nhận, Phương Di được ám chỉ cho phép, liền đưa tay vào trong áo Tô Thuyên mò lên trên ngực.

Do trong lòng tức giận Tô Thuyên, Phương Di không biết làm sao, liền cố ý nhân cơ hội mò mẩm ngắt trên đầu núm vú nhạy cảm của Tô Thuyên một cái, Tô Thuyên trong lòng nhảy lên, thấy Tống Thanh Thư không chú ý tới, nàng lạnh lùng nhìn Phương Di: “ Ngươi lá gan không nhỏ…”

Phương Di ngắt xong, liền hối hận, có điều chuyện đến nước này, có hối hận cũng vô dụng, trong lòng bất chấp, lại dùng sức ngắt thêm mấy cái trên bầu vú Tô Thuyên.

Tô Thuyên cùng Hồng An Thông phu thê vốn chỉ là ngắn ngủi trong vòng nữa năm rồi lão không gần nữ sắc mà lo tu luyện võ công, nhiều năm qua nàng đã không có nam nhân làm cho thân thể thoải mái, tại thời khắc này tựa như là dựa ở trong lòng Tống Thanh Thư, nghe khí tức cương dương nam nhân nồng nặc, bầu vú nhạy cảm lại bị Phương Di tùy ý nhào nặn, hơi thở lập tức trở nên gấp gáp lên, mặc dù nàng là cao thủ nhiếp hồn mị pháp, nhưng đã mười năm không cùng nam tử thân cận, bất thình lình cảm thụ giống như là bài sơn đảo hải làm cho nàng không thể phòng ngự, chỉ cảm thấy đại não tê dại, từ nơi riêng tư bên dưới hạ thể cũng bắt đầu rỉ ra chút ít dịch nhờn…

Cảm nhận được trong lòng thân thể vưu vật càng lúc càng mềm, nhìn thấy Tô Thuyên vẫn là như vậy ôn nhu diễm lệ, như ngầm trông thấy một đôi bâu vú to thẳng ở bên trong nhúc nhích, kéo theo từng trận trận sóng sữa lay động, bộ dáng kia đủ để cho bất luận nam nhân nào gặp phải cũng điên cuồng. Tống Thanh Thư cũng bị sợ thầm nghĩ: “ Thân thể của Hồng phu nhân không đến nỗi mẫn cảm như thế vậy chứ, ta chỉ mới ôm nàng, mà nàng đã động tình? ..”

-Đã tìm đã thấy chưa?

Tống Thanh Thư nhìn Phương Di hỏi.

Ánh mắt Phương Di né qua một, lắc đầu:

-Không có giải dược, chỉ có Báo Thai Dịch Cân Hoàn mà thôi.

Tô Thuyên trừng Phương Di:

-Sau này ta sẽ tìm ngươi tính sổ."

Tống Thanh Thư cho rằng Tô Thuyên nói chính là Phương Di dám to sờ soạng lục tìm trong thân thể mình, chỉ có Phương Di rõ ràng là Tô Thuyên muốn nói đến chuyện gì.

-Tông đại nhân đã thoả mãn chưa? Tô Thuyên ngước đầu hơi chếch, nhìn Tống Thanh Thư nóhỏi.

Thấy trong đôi mắt nàng như phủ lấy hơi nước, Tống Thanh Thư cảm thấy mình cũng có chút quá nóng vội, liền vội vàng nói:

-Chỉ cần Hồng phu nhân đáp ứng cho Song Nhi giải dược, tại hạ sẽ cùng phu nhân đến Thần Long đảo ..

-Ta không đồng ý….

Vào lúc này Song Nhi đứng dậy nói.

-Không i nói chuyện được hay không, việc này tại hạ làm chủ.

Song Nhi thấy Tống Thanh Thư lặng lẽ cùng nàng nháy mắt ra hiệu, tuy không rõ vì sao, nhưng nàng vẫn tin hắn, liền gật đầu..

-Quân tử nhất ngôn?

Tô Thuyên trầm thấp nói.

-Tứ mãn nan truy..

Tống Thanh Thư đáp.

Quan sát vẻ mặt Tống Thanh Thư, tựa hồ để nhân biết hắn nói chuyện thật hay giả, một lát sau, Tô Thuyên nhoẻn miệng cười:

-Được, ta tin tưởng Tống đại nhâni, còn không thả ta ra?

Tống Thanh Thư buông tay ra, Tô Thuyên liền đi tới Song Nhi trước mặt, vẻ mặt trêu cợt:

-Thiếu phu nhân thật là nghe lời Tống đại nhân, giờ ta cũng không biết nên gọi là Vi phu nhân hay là Tống phu nhân nữa đây.

-Mặc kệ...

Song Nhi còn chưa nói hết, Tô Thuyên liền nhân cơ hội hôn lên trên miệng nàng, trong lúc Song Nhi còn không kịp phản ứng lại, thì Tô Thuyên đã cưỡng chế công chiếm đôi môi của Song Nhi, đầu lưỡi cũng rất nhanh liền xông vào trong khoan miệng của nàng, tùy ý quấy lấy, cái lưỡi đinh hương bị Tô Thuyên mút hút, cũng không hiểu là có ma mị gì mà đầu lưỡi của Song Nhi cũng không tự chủ được, hai cái đầu lưỡi càng không ngừng cùng một chỗ quấn quanh xoay tròn, trong lúc này Tô Thuyên đã đem giải dược dùng lưỡi đẩy đến trong miệng Song Nhi.

Lúc Song Nhi đem Tô Thuyên đẩy ra, nàng khom lưng muốn nôn ra, Tô Thuyên cười nói:

-Thiếu phu nhân, nếu ngươi đem giải dược phun ra, có thể là làm lãng phí ý tốt của Tống đại nhân đấy.

-Thật là ghê tởm….

Song Nhi không ngừng lau miệng, oan ức nhìn Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư cũng không ngờ tới Tô Thuyên lại dùng phương thức hương diễm như vậy đưa cho Song Nhi giải dược, hắn không nhịn được cười nói:

-Được rồi thiếu phu nhân, có được Hồng phu nhân thiên kiều bách mị đại mỹ nhân như vậy hôn lấy, cặp môi thơm chắc rất là ngọt ngào, thiếu phu nhân cũng không nên oán giận.

-Chính Tống đại ca nếm thử thì biết ngọt hay không ngọt.

Song Nhi không vui nói.

Tô Thuyên hơi đỏ mặt, nói:

-Đa tạ Tống đại nhân khích lệ, nếu Tống đại nhân có ý định, bản phu nhân cũng sẽ tự nhiên để cho đại nhân thưởng thức..



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.