WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 377: CHÂN TÌNH THẬT GIẢ LẪN LỘN. (1)

Chương 377: CHÂN TÌNH THẬT GIẢ LẪN LỘN. (1)


Phương Di đang suy tư, thì nghe được Tống Thanh Thư lại mở miệng:

-Phương phu nhân, không biết đêm muộn như vậy tìm đến tại hạ là có chuyện gì?

Nghe được hắn nói, Phương Di đứng lên, nhìn ánh mắt Tống Thanh Thư, đột nhiên nàng quỳ gối xuống:

-Muội lần này là đến gặp Tống đại ca để bồi tội đây.

Phương Di nghĩ thầm dù sao mình quỳ trước mặt nam nhân của mình sau này, thì cũng không xem là khuất nhục.

Dựa theo võ công Tống Thanh Thư, thì dễ dàng có thể ngăn lại hành động này, nhưng hắn sợ đối phương thừa dịp hắn đỡ dậy, thừa cơ ám toán, nên hơi chần chừ, lúc này Phương Di đã quỳ trên mặt đất rồi.

-Phương phu nhân, tại hạ làm sao gánh nổi lễ lớn như vậy, mau đứng lên.

Tống Thanh Thư thấy nàng thần sắc tự nhiên, không hề giống như có thủ đoạn, nên vội vàng đến đỡ cánh tay của nàng.

Nào ngờ Phương Di hất tay tránh thoát tay Tống Thanh Thư, ngẩng đầu nhìn hắn nói:

-Tống đại ca, nếu như không tha thứ cho muội, thì muội sẽ không đứng dậy.

Tống Thanh Thư đau đầu, bất đắc dĩ nói:

-Nhưng Phương phu nhân muốn tại hạ tha thứ vì chuyện gì đây?

Đôi mắt đẹp Phương Di thoáng cái liền chứa đầy nước mắt, nức nở nói:

-Lần trước muội bị Hồng phu nhân uy hiếp, làm hại Tống đại ca cùng Song Nhi trúng độc, vì bản thân cũng trúng kịch độc nên phải làm chuyện bất đắc dĩ. Nhưng suốt thời gian vừa qua, muội chịu không được lương tâm dằn vặt, mới thấy ra là mình rất sợ chết, nên mới làm hại Tống đại ca, thật sự không cách nào tha thứ cho bản thân mình.

Tống Thanh Thư thở dài:

-Phương phu nhân, kỳ thật tại hạ chưa từng bao giờ có trách đến Phương phu nhân.

-Tống đại ca, nói như vậy thì chứng tỏ là đại ca vẫn chưa có tha thứ cho muội..

Nghe được Tống Thanh Thư trả lời, tuy rằng không biết hắn lời nói thật giả, nhưng trong nháy mắt đó Phương Di cảm động đến muốn khóc, cho tới nay, chính nàng cũng thấy có chút chán ghét hành vi của mình, nào ngờ Tống Thanh Thư chỉ một câu nói, liền cởi bỏ tâm kết của nàng, bất quá Phương Di nhớ kỹ mục đích của cuộc gặp này, đương nhiên sẽ không cứ như vậy mà rời đi.

Tống Thanh Thư nhìn trước mắt mỹ nhân lê hoa đái vũ, tâm địa hắn thật sự chịu không nổi, ôn nhu nói:

-Phương phu nhân muốn như thế nào thì mới tin tưởng tại hạ đã tha thứ qua..

Phương Di cũng không trả lời, mà nói tiếp:

-Tống đại ca, đêm nay muội tới đây, còn có một chuyện khác muốn nói cho đại ca biết.

-Chuyện gì? Hay là Phương phu nhân cứ trước đứng lên rồi nói sau.

Phương Di lắc đầu, trên mặt ngượng ngùng:

-Muội... muội muốn cùng Tống đại ca nói cho rõ ràng cái đã, giữa muội và Vi Tiểu Bảo có quan hệ phu phụ, chẳng qua là khi đó Vi Tiểu Bảo chiếm lấy đoạt lấy sự trong trắng của muội, muội cùng Vi Tiểu Bảo không có bái đường thành thân, từ trước đến giờ muội chưa hề có yêu thương Vi Tiểu Bảo, nên mỗi khi gần gủi thân cận, chẳng khi nào muội có cảm xúc…..

Đằng sau câu nói cuối cùng nhỏ như tiếng muỗi, với công lực Tống Thanh Thư, hắn vẫn nghe được rành mạch.

Tống Thanh Thư nhìn xuống Phương Di lúc vừa mới nói xong cúi đầu ngượng ngùng, theo cái cổ áo có vẻ rộng thùng thình, hắn loáng thoáng thấy da thịt nàng nhiễm một tầng đỏ ửng, khuôn mặt kiều diễm, mắt phượng lưu lại một ít nước mắt ẩm ướt trên hàng lông mi cong cong, đôi môi hồng nhuận mọng nước phơn phớt có chút hé mở, mị lực nữ nhân thành thục để cho người nhịn không được, chỉ muốn đẩy té trên mặt đất hung hăng chà đạp một phen!

Một thây y phục mỏng manh có thể nhìn thấy sót đường cong nào trên thân thể, hai bầu vú như là run rẩy sôi nổi nhúc nhích đong đưa bên dưới cái yếm tơ trắng, lộ ra lấy hai đầu núm vú kiên quyết, thân thể đỏ bừng tản mát ra cái mùi nữ nhân thành thục…

Biết ánh mắt của Tống Thanh Thư đang nhìn trên thân thể mình, Phương Di tim đập lại nhanh hơn vài phần, nàng định giả bộ như không biết, hắn muốn nhìn như thế nào thì nhìn nhìn, nhưng lại cải biến chủ ý, nàng giả vờ giương tay lên vén lên tóc mai, do đó mà chặn lại ánh mắt của hắn.

Động tác Phương Di làm cho hắn bừng tỉnh, Tống Thanh Thư hơi lúng túngchỉ một giây khắc thất thần, làm cho nàng hiểu lầm, đành phải cười khổ nói:

-Phương phu nhân,... chuyện riêng tư này, cần gì phải nói cho tại hạ biết chứ..

-Bởi vì trong lòng của muội biết, Tống đại ca khác với những nam nhân khác chỉ biết chú trọng đến trinh tiết..

Phương Di ngẩng đầu lên, giọng nói kiên định,

Tống Thanh Thư khẽ giật mình, trong lúc nhất thời không biết nên như thế nào đáp lại nàng.

Phương Di buồn bã nói ra:

-Tống đại ca có biết đêm nay muội tới đây, thật ra đó là do chủ ý của giáo chủ phu nhân.

Tống Thanh Thư nghe lời của nàng cắt ngang, có chút hiểu được mọi chuyện, hỏi:

-Tô Thuyên muốn Phương phu nhân làm gì?

-Giáo chủ phu nhân bởi vì không cam lòng bị Tống đại ca nắm mũi dẫn đi, nêm muốn thắt nhuệ khí của đại ca, với lại hôm nay đại ca làm giấy cho mượn một vạn lượng ngân phiếu, liền uy hiếp muội phải tới đây câu dẫn Tống đại ca, rồi thừa dịp lén lút lấy lại tấm giấy mượn nợ kia mang trở về.

Phương Di cúi đầu nói, trong lúc này không rõ nét cảm xúc trên mặt của nàng.

-Phương phu nhân, cô là người của Hồng giáo chủ, vì sao lần này lại phản bội, đem hết thảy nói cho tại hạ biết vậy.

Nghe được nhiệm vụ của Phương Di lại là đến câu dẫn mình, hắn không biết là nên tán thưởng Tô Thuyên hay xem là ngốc nghếch.

-Bởi vì muội đã đã lừa gạt Tống đại ca một lần, cái loại cảm giác này rất đau lòng, nên muội không muốn lần thứ hai lại tiếp tục.

Phương Di ngậm miệng, tận lực chịu đựng không để cho mình khóc lên thành tiếng.

Tống Thanh Thư cảm thấy bầu không khí có chút kỳ quái, vội vàng mỉm cười nói:

-Hồng phu nhân muốn câu dẫn người, sao không tự mình thực hiện, lại uy bức dẫn dụ Phương phu nhân, thật là hèn hạ vô sỉ.

Nào biết Phương Di nghe được hắn nói, sắc mặt trở nên trắng bệch, thân thể hơi run rẩy lên:

-Quả nhiên trong mắt của Tống đại ca, Phương Di chỉ là một nữ nhân tư sắc bình thường, so ra kém xa giáo chủ phu nhân thiên kiều bá mị.

Tống Thanh Thư lại không ngờ mình tùy tiện một câu nói, lại làm cho nàng hiểu lầm, vội vàng giải thích nói:

-Ý của tại hạ nói là Hồng giáo chủ thật hèn hạ, sao Phương phu nhân lại liên tưởng đến phương diện khác vậy..

Phương Di một mực vẫn quỳ, trầm mặc không nói, Tống Thanh Thư đành phải tiếp tục nói:

-Nếu nói Phương phu nhân có tư sắc bình thường, thì trong thiên hạ chỉ sợ cũng không có đại mỹ nhân nữa rồi.

Tuy rằng biết rõ hắn đang dỗ ngọt mình, nhưng Phương Di vẫn cao hứng, lúc này mới nín khóc nói:

-Nào có như vậy, trong thiên hạ so với muội, nữ nhân xinh đẹp còn hơn rất nhiều.

Tống Thanh Thư mỉm cười, trong phòng lại rơi vào trầm mặc, Phương Di cắn răng, rồi ngẩng đầu nói ra:

-Tống đại ca, giáo chủ phu nhân bắt buộc muội làm những chuyện muội không muốn làm, đêm nay nếu là gặp gỡ câu dẫn một nam nhân khác, muội thà chết cũng sẽ không đáp ứng, bất quá nghĩ đến là Tống đại ca, thì muội….thì muội…

Tống Thanh Thư trong lòng nhảy dựng, tuy rằng biết rõ không ổn, nhưng nhịn không được vẫn hỏi:

-Thì Phương phu nhân làm sao?

-Muội….liền gật đầu đồng ý,

Phương Di dường như bất cứ giá nào cũng phải đạt được mục đích của mình,

-Từ khi lần đầu tiên nhìn thấy Tống đại ca, hình ảnh của đại ca đã in vào trong lòng muội, mỗi lần đại ca đến Tử tước phủ, đó là những lúc muội vui vẻ nhất, muội đã yêu đại ca dù là đã muốn quên đi nhưng vẫn không được, muội cũng biết là thân phận của muội đã là thể tử của Vi Tiểu Bảo, giữa chúng ta không thể nào có được tình cảm được, vì vậy lâu nay tâm trí muội luôn bị đau khổ áp lực, cho tới hôm nay giáo chủ phu nhân bắt buộc muội phải đến câu dẫn đại ca, muội bị áp chế chịu không nổi nên phải nói ra …

Tống Thanh Thư trợn mắt, hắn không ngại cá nước thân mật với các nữ nhân, nhưng hắn lại không muốn cùng với nữ nhân nói đến chuyện yêu thương, thấy ánh mắt Tống Thanh Thư phức tạp, rồi lại không tỏ vẻ có dấu hiệu gì, Phương Di cũng biết mình đêm nay đã không có đường lui, liền nói:

-Tống đại ca, vừa rồi đại ca có nói làm như thế nào thì mới tin tưởng là đại ca đã tha thứ cho muội…

-Cái gì….



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.