Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 384: TRAO ĐỔI.. (1)

Chương 384: TRAO ĐỔI.. (1)


Tống Thanh Thư trong mắt loé lên, rồi lập tức lại trở nên mờ mịt:

-Hồng phu nhân..phu nhân là nữ nhân xinh đẹp nhất mà tại hạ đã từng gặp.

Tô Thuyên vô cùng hài lòng khi nghe hắn nói, tiếp tục nhìn chằm chằm hai mắt của hắn, cười nói:

-Thật không? Nghe nói Tống đại nhân có thê tử là Chu Chỉ Nhược cũng là đại mỹ nhân a, ta so với nàng thì ai xinh đẹp hơn?

Theo Tống Thanh Thư danh tiếng giờ đã vang xa, thì việc Hồng phu nhân biết hắn cùng Chu Chỉ Nhược cũng không cò gì kỳ quái.

Tống Thanh Thư trên mặt liền hiện ra vẻ mặt thống khổ:

-Chu Chỉ Nhược đúng là xinh đẹp, nhưng tại hạ không thích, Hồng phu nhân thì không thua kém gì nàng, nếu luận về sức quyến rũ thì Chu Chỉ Nhược càng không sánh được.

"Cái miệng của hắn đúng là ngọt, tâm trí đã bị ta mê hoặc mà vẫn nói được như thế."

Tô Thuyên thấy mình đại công cáo thành, biết Tống Thanh Thư đã bị chính mình khống chế, lúc này mới thanh tỉnh lại.

-Vậy Tống đại nhân có thích ta không ?

Tô Thuyên lúc này làn điệu hết sức ngọt ngào, nhu nhuyễn chỉ có vài chữ nhưng bao hàm biết bao ý nghĩ.

-Yêu thích…rất là yêu thích.

Tống Thanh Thư liền đáp, tựa như là nếu chần chừ thì sẽ khiến cho mỹ nhân không vui.

-Vậy yêu thích đến cỡ nào vậy?

Nhìn trước mắt nam tử thanh tú tuấn lãng có chu ngu ngơ, Tô Thuyên rất hưởng thụ cái cảm giác khống chế toàn cục này, nhất thời tâm trí bướng bỉnh, bắt đầu lại muốn trêu đùa với hắn.

Tống Thanh Thư không một chút do dự nói,

-Phi thường yêu thích…

Nhìn thấy Tống Thanh Thư trong thường ngày khôn khéo ung dung đã biến thành một tiểu tử ngốc trước mắt, Tô Thuyên trong lòng nhận lấy một tia khoái ý trả thù, ngữ khí nũng nọi nói:

-Vậy tiểu đệ có ngân lượng để cho tỷ tỷ dùng không vậy?"

-Có …ngân lượng của tiểu đệ chính là ngân lượng của tỷ tỷ."

Tống Thanh Thư đáp.

Tô Thuyên mừng rỡ đôi mắt khép lại:

-À… tiểu đệ có tấm giấy mà tỷ tỷ mượn một vạn ngân lượng..

Tống Thanh Thư gãi đầu một cái, trầm tư rồi tỉnh ngộ, vội vã chạy đến giường, sờ soạng lấy tấm giấy mượn nợ, đưa tới trước mặt Tô Thuyên:

-Tiểu đệ cũng không biết lúc đó tại sao lại bắt tỷ tỷ làm giấy mượn nợ, bây giờ nghĩ lại quả thực là tội không thể tha thứ, mong rằng tỷ tỷ tha tội cho tiểu đệ.

Tô Thuyên liếc mắt nhìn, quả nhiên là tấm giấu mà mình đã dùng môi son thủ ấn, cẩn thận cầm lấy đem cất vào trong ngực, cười duyên nói:

-Tiểu đệ đem vật trọng yếu như vậy đưa cho tỷ tỷ, tỷ tỷ rất cao hứng, vậy tiểu đệ có nguyện vọng gì, cứ nói cho tỷ tỷ nghe, nói không chừng tỷ tỷ đang cao hứng, sẽ thay ngươi giải quyết giùm cho.

Tống Thanh Thư ánh mắt lên, nhưng rất nhanh lại ảm đạm đi:

-Nhưng tiểu đệ không dám nói ra…

- Có cái gì mà không dám, cứ nói ra, chỉ cần tỷ tỷ làm được n, tỷ tỷ sẽ giúp cho tiểu đệ...

Tuy rằng đã cùng Tống Thanh Thư tiếp xúc, nhưng vẫn không nói được là nhiều, có nhiều suy nghĩ trong đầu hắn Tô Thuyên không biết, trong khi hắn là người có bụng dạ thâm sâu khó dò, cho nên nàng hết sức tò mò, con người của Tống Thanh Thư i như vậy, bây giờ thần trí đang lạc lối, biết đâu hắn có thể thổ lộ ra bí mật kinh thế hãi tục nào đó...

-Thật sự sao?

Tống Thanh Thư há miệng, nhưng khi nhìn Tô Thuyên, lại nuốt xuống câu nói tiếp theo.

-Đương nhiên là thật sự.

Tô Thuyên xinh đẹp nói cười nhìn Tống Thanh Thư, lấy ánh mắt khích lệ, có điều khi nàng nghe được Tống Thanh Thư nói ra, thì lập tức không còn cười nổi.

-Tiểu đệ muốn giao hoan cùng tỷ tỷ.

Ánh mắt Tống Thanh Thư tràn ngập khát vọng.

Tô Thuyên giật mình, nàng biết nếu nam nhân nào trúng phải thuật Mị công của mình, khi nói ra đều là ý tưởng chân thật trong lòng, vừa nghe đến câu nói thô bỉ như vậy, trong lòng Tô Thuyên nổi giận, nhưng đồng thời thân thể cũng sản sinh một loại cảm giác không tên, nhiều năm qua Hồng An Thông bởi vì tu luyện võ công, không thể gần gủi với nàng nữa, cho nên đối với nàng đang vào độ tuổi hổ lang chi niên, dục vọng trong lòng rất nhạy cảm dễ bị khêu mào, bao nhiêu năm phòng không gối chiếc, âm thầm chịu đựng dục hỏa giày vò, bên dưới hạ thể đã từ từ rỉ ra dịch nhờn, lâu nay thân là giáo chủ phu nhân nên nàng phải nghiêm trang giữ gìn lấy uy phong trước mắt chúng giáo đồ, với lại vốn người của Thần Long giáo thì sợ nàng như hổ, có người nào lại nào dám nói lời hạ lưu tương tự như hắn.

Bản năng dục vọng nguyên thủy biến hóa, nhưng Tô Thuyên rất nhanh tỉnh táo lại, Mị công của nàng chủ yếu chính là dẫn dắt tư tưởng hành vi của đối phương, nhưng cũng không có thể hoàn toàn khống chế được tâm trí đối phương, nếu Tống Thanh Thư tính dục tang cao thật sự đột nhiên đối với nàng cưỡng dâm, lấy võ công của hai người so sánh, Tô Thuyên sợ là mình không đủ năng lực để phản kháng, cho nên vội vàng đáp:

-Tiểu đệ ngoan… làm sao tiểu đệ lại có loại ý nghĩ như vậy chứ, nhưng tỷ tỷ cũng rất yêu thích tiểu đệ, cũng muốn cho tiểu đệ... giao hoan với tỷ tỷ…. …

Nói xong Tô Thuyên trên mặt nàng đỏ ửng, lúc này bản thân nàng cũng không biết là mình đang diễn trò hay là thật vậy...

-Thật sao?

Tống Thanh Thư hớn hở nhìn nàng, rất nhanh liền đem Tô Thuyên ôm vào trong ngực, bỗng dưng thân thể nàng thoáng run lên, đúng là hắn đã hôn lên cái cổ của nàng, đầu lưỡi xảo diệu phun ra nhẹ nhàng liếm lên từ phía trên làn da cổ trắng nõn, cái cảm giác tê dại ngứa nhột, làm trong nội tâm Tô Thuyên một hồi rung động.

Tô Thuyên chợt liếc nhìn bên dưới hạ thể của Tống Thanh Thư đũng quần, chỉ thấy chỗ đó khởi động dựng lên một cái lều lớn liền thầm nghĩ "Ghê gớm thật ah..."

Tô Thuyên hít sâu một hơi, đột nhiên nói:

-Vậy tiểu đệ để tỷ tỷ nhìn xem cây côn thịt đó như thế nào đây…

Tống Thanh Thư liền che lại hạ thể mình:

-Tỷ tỷ không được đâu…

Tô Thuyên thân thể lại dựa sát vào người hắn ngọt ngào nói:

-Chỉ là liếc mắt nhìn thôi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch