Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 393: HÀNG LONG THẬP BÁT CHƯỞNG VÀ CÁP MÔ CÔNG. (1)

Chương 393: HÀNG LONG THẬP BÁT CHƯỞNG VÀ CÁP MÔ CÔNG. (1)


Trong đại sảnh ai cũng biến sắc, không ngờ bên trong còn ẩn giấu một cao thủ như thế, nghe giọng hét lớn của hắn, nội có thể đã là đã là cao thủ tuyệt đỉnh.

Tống Thanh Thư vẻ mặt cũng trầm trọng lại, ánh mắt nhìn theo phía trong xuất hiện một ông lão có hàm râu quai nón trắng như tuyết, dáng người thô kệch, từng bước chân đi đầy uy thế, chỉ là uy thế kia đã bị làm hỏng bởi mái tóc rối bù như tổ chim..

Tô Thuyên cả kinh, nghĩ thầm Hồng An Thông tìm được cao thủ này từ đâu, Tống Thanh Thư tuy rằng võ công cao cường, nhưng dù sao bây giờ đang bị nàng dùng Mê hồn đại pháp nên tâm trí mất đi linh quang, công phu dốc toàn lực giao thủ sẽ bị thiệt thòi…

-Giáo Chủ, không biết lão tiên sinh này là….?

Tô Thuyên lên tiếng hỏi, trong sảnh những người còn lại đều nhìn Hồng An Thông, hiển nhiên trong lòng đều nghi hoặc đồng dạng.

Hồng An Thông cười ha ha, đứng dậy giới thiệu:

-Vị này chính là bằng hữu của bổn tọa, ngày trước trên Hoa Sơn luận kiếm, được giang hồ chọn là một trong Thiên hạ ngũ tuyệt Âu Dương tiên sinh.

-Tây Độc Âu Dương Phong?

Giữa trường các cao thủ sắc mặt đều tái xanh, nhất là Ngọc Chân, lão có chút hối hận chính mình lần này đến Thần Long đảo quá mức hung hiểm.

Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết liếc mắt nhìn nhau, đều thầm hô không ổn, lần này kế hoạch Vương gia, không ngờ xuất hiện thêm lão độc vật này, có thể đã gặp trở ngại ..

Gia Luật Nam Tiên mặt trầm như nước, đột nhiên có thêm biến số này, đành tùy cơ ứng biến.

Từ lúc đi ra Âu Dương Phong vẫn tử nhìn chòng chọc Tống Thanh Thư, Tô Thuyên chưa kịp giảng hòa, Âu Dương Phong đã lên tiếng:

-Xú tiểu tử, vừa rồi ngươi nói khoác không biết ngượng, dám tự xưng võ công đệ nhất thiên hạ?

Cương khí của Âu Dương Phong vững vàng khóa chặt lại trên người của Tống Thanh Thư, đứng ở bên cạnh mà Tô Thuyên cũng đã cảm giác được hơi thở của mình hơi khó khăn, đang lo lắng cho Tống Thanh Thư, nào ngờ nhìn tới thì thấy Tống Thanh Thư tựa như không liên quan gì vậy, khí định thần nhàn đáp:

-Ta nói như thế thì sao?

Âu Dương Phong sau này nghịch luyện Cửu Âm Chân Kinh, thần trí đã bị thác loạn, thậm chí ngay cả tên của mình cũng không nhớ rõ, duy nhấtđiều lão còn nhớ chính là khát vọng phân đoạt võ công đệ nhất thiên hạ, thấy Tống Thanh Thư nói như thế thì liền giận dữ, cả người như thiểm lôi phóng tới người của Tống Thanh Thư.

Ở đây không thiếu cao thủ giang hồ nhất lưu, thấy Âu Dương Phong lôi đình nhất kích uy thế như vậy, đều cau mày trong lòng suy nghĩ nếu như đổi lại mình ở vào vị trí của Tống Thanh Thư, thì phải ứng phó như thế nào?

Gia Luật Nam Tiên suy nghĩ, mình thì chỉ có thể dùng thân pháp linh hoạt trước tiên tránh né mũi nhọn phóng tới, nhưng tiên cơ đã mất, thế công của Âu Dương Phong cuồng phong như sóng biển, miễn cưỡng thì nàng có thể kiên trì chống đỡ được vài chục chiêu, nhưng cuối cùng vẫn khó thoát con đường bại vong, không biết tại sao, nàng lại rất chờ mong xem Tống Thanh Thư ứng đối ra sao.

Gia Luật Nam Tiên vốn là võ học kỳ tài trăm năm khó gặp, hiện nay trong Liêu Quốc với thế hệ tuổi trẻ, nàng đánh khắp mà không có địch thủ, ngay cả võ công cái thế như Nam Viện đại vương Tiêu Phong cũng đã từng khen ngợi qua võ công của nàng.

Thời gian gần đây nàng nghe nói trong Mãn Thanh cũng xuất hiện một tên cao thủ hàng đầu tuổi còn trẻ chính là Tống Thanh Thư , Gia Luật Nam Tiên có thể nói là sớm có chi tâm cùng Tống Thanh Thư tranh tài, chỉ tiếc là vẫn chưa có được cơ hội mong muốn, lần này có thể nhìn thấy đối phương cùng Tây Độc Âu Dương Phong giao thủ, sẽ có được ích lợi không nhỏ, còn có thể phân định ra thực lực của hai bên, nghĩ đến đây, Gia Luật Nam Tiên trong lòng mơ hồ trở nên hưng phấn.

Giữa trường Tống Thanh Thư tập trung định thần, vận khí dùng sức dùng chân đạp xuống đất, lực phản chấn mặt đất từ trên chân truyền đến, toàn thân Tống Thanh Thư rung động, lòng bàn tay đã vận lên mười thành công lực ứng phó lại Âu Dương Phong mấy chưởng.

Âu Dương Phong cảm thấy trên tay mình một nguồn sức mạnh truyền đến, còn chưa kịp điều chỉnh khí tức, thân thể đối phương đã cong như dây cung thấp người xuống, gót chân sắc bén hướng về trên đầu lão quét tới, Âu Dương Phong vận lên thân pháp quái dị vọt qua một trượng né tránh.

Trong sảnh mọi người không nghĩ tới Tây Độc uy chấn thiên hạ lại bị Tống Thanh Thư một chiêu bức lui, dồn dập ngơ ngác…

Tống Thanh Thư thì cũng cảm thấy trong lồng ngực khí tức bốc lên làm nghẹn, vừa rồi là do Âu Dương Phong không làm sao vào trong mắt, kết quả ra chiêu quá mức nôn nóng, còn Tống Thanh Thư tiếp theo thì tập trung toàn bộ dùng đại địa chi lực, lúc này mới một chiêu mới có phần nhỉnh hơn Âu Dương Phong một chút.

Âu Dương Phong vẻ mặt sững sờ, khó mà tin nổi hỏi:

-Thần Long Bãi Vĩ của Hàng Long Thập Bát Chưởng? Ngươi là lão khiếu hóa? Nhưng tại sao râu ria không còn, trở thành trẻ như vậy...

Bất quá lão khi nghĩ đến Hồng Thất Công là lại sáng mắt ăn thua, không chờ đối phương trả lời liền lại vung chưởng vọt tới.

Âu Dương Phong tuy rằng điên điên khùng khùng, nhưng đối với võ học thì theo bản năng không quên, trong lòng khi nghĩ đến đối phương là nhân vật cao thủ cùng đẳng cấp, nên đánh tới thì dốc sức sở học, trong lúc phất tay nhấc chân đều lưu lại hai phần nội lực, không dám khinh thường để phòng tránh bất trắc chứ không dám liều lĩnh.

Tống Thanh Thư cũng ngửa mặt lên trời thét dài, không chút do dự ra chiêu chính là Hàng Long Thập Bát Chưởng, hai người một chiêu thức quỷ linh tinh áo, một chiêu thức đường đường chính chính, thoáng cái mười chiêu trôi qua, có vài chi cục cực kỳ hung hiểm, nhưng đều bị đối phương hóa giải xảo diệu thành vô hình, đều bội phục lẫn nhau.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch