Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 415: CÓ DÁM LÀM HAY KHÔNG MÀ THÔI… (2)

Chương 415: CÓ DÁM LÀM HAY KHÔNG MÀ THÔI… (2)


Gia Luật Nam Tiên cỡi chiếc áo choàng, lộ ra dáng người ngạo nhân cao cao thanh mảnh, chậm rãi rút ra cầm trong tay bảo kiếm, chỉ về phía Tống Thanh Thư, nhìn hắn cười khổ nói:

-Tống tiên sinh, người trong giang hồ thân bất do kỷ, xin mời!

Gia Luật Tề cũng lúc chuẩn bị xuất chiêu, khi tuổi còn trẻ hắn được Lão ngoan đồng Chu Bá Thông chân truyền huyền môn chính tông võ công của Toàn Chân Giáo, cho nên cũng học được vài thành, bây giờ võ công tuy rằng không sánh bằng biểu muội Gia Luật Nam Tiên, nhưng trong hoàng tộc Gia Luật, hắn cũng là cao thủ hiếm có.

Thấy Gia Luật Nam Tiên mặt như sương lạnh nghiêm nghị, Tống Thanh Thư thu hồi mộc kiếm, cười ôn hoà:

-Bọn họ nếu là bằng hữu Nam Tiên cô nương, thì tại hạ đương nhiên sẽ không làm thêm khó dễ, vậy thì các vị ai muốn đi thì xin cứ tự nhiên.

Gia Luật Nam Tiên sững sờ ngạc nhiên, giờ thì giữa trường ánh mắt của tất cả mọi người đều vọng hướng về mình đầy tâm ý nghi ngờ, hai má của nàng thoáng đỏ hồng, đem kiếm thu nhập trong vỏ, nhìn Tống Thanh Thư:

-Xin đa tạ Tống tiên sinh.

Thấy hai người nhìn nhau quỷ dị, Tô Thuyên hắng nhẹ một tiếng, nhìn nhóm người Huyết Đao lão tổ, gằn giọng:

-Mấy vị còn chưa đi… chẳng lẽ chờ Thần Long giáo chuẩn bị tiệc rượu chiêu đãi sao?

Trong lòng nàng tuy rằng rất muốn nhân cơ hội này giết chết Huyết Đao lão tổ cùng Tang Kết pháp sư, đồng thời cũng là báo thù cho Hồng An Thông, rồi dựa vào đó lập uy với giáo chúng, thế nhưng Tống Thanh Thư vừa rồi đã đáp ứng buông tha, Tô Thuyên cân nhắc rồi rất sáng suốt không có bác bỏ ý muốn của Tống Thanh Thư.

Nhìn nhóm người Huyết Đao lão tổ nặng nề rời đi, Gia Luật Nam Tiên nghĩ thầm chuyến đi này đối với Mông Cổ mình đã làm tốt, lại vô hình trung làm cho âm mưu A Lý Bất Ca cùng Hoằng Lịch bị phá sản, đồng thời còn hoàn thành được nhiệm vụ của Tô Ẩn giao cho bảo vệ Tô Thuyên, khi trở về thực sự là thắng lợi, bởi vậy trong ánh mắt nàng nhìn về phía Tống Thanh Thư có thêm vài phần cảm kích:

-Bây giờ huynh muội chúng ta cũng phải trở về Đại Liêu, bây giờ từ biệt, sau này còn gặp lại.

-Sau này còn gặp lại….

Tống Thanh Thư gật đầu cười.

Nhìn Tống Thanh Thư vẫn nhìn theo bóng dáng Gia Luật Nam Tiên đã rời đi, Tô Thuyên mỉm cười nói:

-Bóng người đã mất dạng lâu như vậy rồi... Nếu như không nỡ, sao không lưu nàng ở lại làm khách …

Tống Thanh Thư cười khổ nói:

-Nào có, chẳng qua là tiểu đệ đang có vấn đề suy nghĩ, không biết chức vị giáo chủ này tỷ tỷ có thể làm được trong thời gian bao lâu."

Vào lúc này trong sảnh giáo chúng Thần Long mới phản ứng , dồn dập quỳ xuống hô to:

-Cung thỉnh Giáo Chủ đăng cơ…

Tô Thuyên nở nụ cười xinh đẹp, một tay nắm chặt Tống Thanh Thư:

-Ngươi đi theo ta…

Nắm tay Tống Thanh Thư, hai người từng bước một đi lên bậc cấp, tới trước mặt trước mặt bảo tọa mà Hồng An Thông thường ngày ngồi, Tô Thuyên thoải mái đặt mông ngồi xuống:

-Tất cả đứng lên đi..

-Tạ giáo chủ!

-Hồng giáo chủ ngày trước có công lớn với bản giáo, người đến .. đem di thể Hồng giáo chủ cách nhật chôn cất thật long trọng.

-Xin nghe pháp Chỉ Giáo Chủ.

-Còn có một việc,

Tô Thuyên cười khanh khách nhìn Tống Thanh Thư bên cạnh,

-Truyền chỉ lệnh của ta, vị Tống tiên sinh này, sau này chính là khách nhân tôn quý của Thần Long giáo chúng ta, mọi người thấy Tống tiên sinh như thấy Bổn giáo chủ, mệnh lệnh của Tống tiên sinh chính là mệnh lệnh của Bổn giáo chủ…

Giáo chúng Thần Long giáo trẻ tuổi thì đa số là tâm phúc Tô Thuyên, thì thấy bình thường, còn lại những lão nhân trong giáo thì trong lòng cười gằn: “ Phu quân vừa mới chết, nhanh như vậy liền đem gian phu đẩy ra đến... “

Có điều bây giờ đại cuộc đã định, cũng không dám ai có tâm tư phản ứng, nghe được giọng nói ma mị của Tô Thuyên, có nhiều giáo chúng thân thể có chút mềm nhũn, trong lòng hâm mộ không ngớt: “ Tống Thanh Thư này đúng là thật diễm phúc, có được ân huệ hưởng thụ một sủng vật quí báu như là Tô Thuyên.

-Bây giờ đại quân vẫn còn ở bên ngoài, các vị mỗi người theo chức vụ của mình, nghiêm mật canh gác từng cứ điểm, sự vụ cụ thể, đợi lát nữa ta sẽ truyền lệnh hạ xuống.

Nhìn bên dưới giáo chúng cung cung kính kính tản ra, Tô Thuyên như đang ở trong mơ, nàng không ngờ tới tâm nguyện của mình nhanh như vậy thực hiện được….

Nghĩ tới đây, Tô Thuyên nhìn phía Tống Thanh Thư, tràn đầy tình ý.

Bị một vưu vật thiên kiều bách mị dùng loại ánh mắt này nhìn, không có nam nhân nào mà chịu đựng nỗi. Tống Thanh Thư tuy rằng hơn hở, nhưng trong lòng thầm hô lợi hại, Tô Thuyên thật sự đối với mình có ái tình sao? E rằng không hẳn, bây giờ cường địch chung quanh, nàng đang cần một nam nhân mạnh mẽ võ công cao cường bảo vệ, suy ra khắp mọi mặt thì hắn phù hợp với yêu cầu của nàng, cho nên nàng mới lộ ra vẻ như thế, có nghĩa là nàng chẳng từ nan bất cứ việc gì để có hắn bên cạnh.

Nếu là một nam tử ngây ngô, có thể sẽ bị ánh mắt đưa tình của nàng mê hoặc, nhưng Tống Thanh Thư sớm quá giai đoạn này, vừa liếc mắt là đã nhìn ra tâm kế của Tô Thuyên.

Nếu như là trước đây, Tống Thanh Thư có lẽ sẽ có khúc mắc trong lòng, nhưng bây giờ hắn đã quen thuộc với quy tắc thế giới này, lựa chọn của Tô Thuyên cũng không có gì đáng trách, huống chi Tô Thuyên không chỉ là một nữ nhân xinh đẹp, mà nàng còn là một nữ nhân thông minh thành thục, cùng với nữ nhân như vậy kề cận thân xác, thì không cần thiết phải buồn phiền.

-Bây giờ cường địch chưa lùi, nguyên khí của Thần Long giáo lại bị tổn thương nặng nề, ngươi... ngươi có biện pháp gì tốt để giúp cho tỷ tỷ không vậy?

Một câu nói không thể bình thường hơn được, nhưng qua Tô Thuyên biểu hiện, giọng mũi uyển chuyển kiều mị nói ra, có vẻ đặc biệt liêu người.

-Phương pháp đúng là có, có điều không biết Hồng phu nhân có dám làm hay không mà thôi …….



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch