Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 437: BA NỮ NHÂN CHUNG TRONG MỘT VỠ TUỒNG. (2)

Chương 437: BA NỮ NHÂN CHUNG TRONG MỘT VỠ TUỒNG. (2)


Thấy Đông Phương Mộ Tuyết đôi mi thanh tú nhíu lại, Tống Thanh Thư đau long, nhưng lại có chút mừng rỡ, dù sao lúc trước hai người so tài, hắn vẫn bị nàng ngăn chặn được, bây giờ tình thế đã nghịch chuyển, võ công của hắn đã tấn tới khác trước nhiều rồi..

Tiện tay điểm lấy huyệt ngủ Tiểu Đông Hậu, Tống Thanh Thư phủ lên người bộ y phục, ung dung đứng lên, hướng về Đông Phương Mộ Tuyết đi đến, vừa hỏi:

-Đông Phương giáo chủ đã cùng Tống Thanh Thư từng có ước hẹn?

-Chưa từng….

Đông Phương Mộ Tuyết điều tức chân khí trong cơ thể, một bên ngưng thần đề phòng.

-Vậy Tống Thanh Thư là người thân thất lạc trước kia của Đông Phương giáo chủ?

-Không phải..

-Vậy thì không là gì cả, Đông Phương giáo chủ cần gì vì một người không thân thiết mà đặt bản thân mình vào nguy hiểm?

Tống Thanh Thư đi tới trước người Đông Phương Mộ Tuyết, rất nhanh vuốt lấy mái tóc nàng, trên mặt tà tà mỉm cười,

-Trẫm quyền lực khắp tứ hải, Đông Phương giáo chủ võ công cao cường, chi bằng gả cho trẫm, hai chúng ta cùng liên thủ, thiên hạ chẳng phải là ở dưới tay của hai người chúng ta sao.

Đông Phương Mộ Tuyết một đời kiêu hãnh chưa từng bị trêu đùa như thế này, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, một chưởng cùng lúc hướng về Tống Thanh Thư đánh tới, nhưng hắn lại ung dung né qua, hai người rất nhanh nhập lại giao thủ.

Ưu thế lớn nhất Đông Phương Mộ Tuyết chính là thân pháp đệ nhất thiên hạ, chẳng qua bất đắc dĩ đang bị trọng thương, tốc độ thân hình chuyển dịch khó tránh khỏi chậm hơn lúc trước, ngược lại Tống Thanh Thư thì càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng Đông Phương Mộ Tuyết chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Tống Thanh Thư đang suy nghĩ định dừng tay, đột nhiên mặt biến sắc, vội hướng về bên cạnh nhảy qua.

“ Ầm!...”

Một làn roi dài quét ngay vào vị trí hắn vừa đứng, trên sàn cứng rắn gạch vuông vỡ vụn thành từng mảnh.

Tống Thanh Thư quay đầu nhìn ra, thấy dưới ánh trăng một mỹ nhân thanh lệ vô cùng, cầm trong tay trường tiên, đang đứng ở cách đó không xa lạnh lùng đang nhìn mình.

Tống Thanh Thư cả người run lên, sắc mặt khó coi.

-Là phái Nga Mi, Chu Chỉ Nhược?

Đông Phương Mộ Tuyết nhãn lực cỡ nào cao minh, đương nhiên liền nhìn ra chiêu thức võ công đối phương, Bạch Mãng Tiên Pháp của phái Nga Mi Phái với phương pháp đặc hữu thổ nạp chân khí, nếu không phải chưởng môn Chu Chỉ Nhược của phái Nga Mi thì còn là ai khác nữa.

-Cô nương là người phương nào?

Nhìn Đông Phương Mộ Tuyết dung mạo mỹ nhân xinh đẹp không kém gì mình, Chu Chỉ Nhược nghi hoặc hỏi.

Nàng vừa tới không lâu, chỉ nhìn thấy Đông Phương Mộ Tuyết cùng Khang Hi đang nhập lại giao chiến, thấy Đông Phương Mộ Tuyết dần dần rơi vào thế hạ phong, nàng cũng khiếp sợ với võ công cao cường của Khang Hi, không chút suy nghĩ liền ra tay giúp đỡ.

-Chỉ là một bằng hữu bình thường của Tống Thanh Thư mà thôi.

Đông Phương Mộ Tuyết cũng thán phục vẻ đẹp của Chu Chỉ Nhược, tâm tình trong long nàng đột nhiên trở nên kỳ lạ..

-Bằng hữu bình thường?

Chu Chỉ Nhược đương nhiên không tin, một bằng hữu bình thường làm sao lại dám mạo hiểm vào chốn nguy hiểm lớn như vậy để báo thù cho Tống Thanh Thư, huống chi dung nhan lại còn xinh đẹp kiều diễm như vậy.

-Chu chưởng môn muốn ở trước mặt ta ra vẻ mình là chính cung sao?

Đông Phương Mộ Tuyết lạnh rít lên,

-Cô nương có thể đã nhầm người rồi….còn muốn tranh hơn thua thì hãy tranh giành với người bên kia kìa….

Chu Chỉ Nhược nghi ngờ hướng tầm mắt về phương hướng Đông Phương Mộ Tuyết nhìn lại, thấy một Hắc Y nữ lang từ trong bóng tối đi ra, trên tay nắm một thanh Xà Hình bảo kiếm vàng chói lọi, tuy rằng diện mạo bị cái khăn đen che đậy, nhưng lộ ra đôi mi thanh tú mắt sáng như sao cùng với dáng người thì vẫn có thể kết luận được nàng là một đại mỹ nhân tuyệt sắc.

-Hừ..đây là nơi nào, mà các ngươi còn tranh giành tình lang..

Hạ Thanh Thanh hừ một tiếng, nàng cũng mới vừa đến không lâu, không nghe thấy Đông Phương Mộ Tuyết cùng Tống Thanh Thư đối thoại, nhưng nhìn thấy võ công Khang Hi sâu không lường được, trong lòng quả thực là lo lắng không ngớt.

Khi tận mắt nhìn thấy võ công Khang Hi, thì biết kế hoạch báo thù trước đây của mình chỉ là một trò cười, không chỉ báo thù vô vọng mà đã còn liên lụy đến tính mạng Tống Thanh Thư, nếu biết sớm võ công Khang Hi, thì mình còn báo mối thù gì nữa, chi bằng cùng với Tống Thanh Thư như hình với bóng chẳng phải là tốt hơn.

Tự trách trong lòng giống như thuỷ triều dâng lên, Hạ Thanh Thanh lúc này chỉ muốn cùng Khang Hi đồng quy vu tận, đương nhiên không muốn nhìn thấy hai nữ nhân cường lực kia giúp đỡ, còn hai nữ nhân đó cùng Tống Thanh Thư có mối quan hệ gì, nàng giờ khắc này đã không còn muốn quan tâm đến

-Ai ở đây tranh giành tình lang?

Chu Chỉ Nhược khuôn mặt lạnh như hàn băng,

- Khang Hi chết thì chỉ có thể chết trong tay ta, không thể để cho người khác giết được, nếu như bị người trong giang hồ biết phu quân của ta bị người giết, nhưng không thể báo thù cho hắn, ta đường đường chưởng môn phái Nga Mi còn mặt mũi nào đứng chân trong chốn giang hồ?

Nghe Chu Chỉ Nhược nói, Đông Phương Mộ Tuyết khinh thường nhăn mặt, Hạ Thanh Thanh cũng hừ lạnh một tiếng.

Nhìn bầu không k hí giữa trường quỷ dị đến lạnh người, Tống Thanh Thư quả thực muốn chửi má nó, đám Đại nội thị vệ làm ăn như thế nào, lại để cho nhiều thích khách như vậy xâm nhập vào trong, cho dù bây giờ hắn muốn xuất hiện thân phận thật sự của hắn thì cũng không xong rồi, nghĩ đến lúc đồng thời đối mặt với ba nữ nhân cùng mình có quan hệ phức tạp như vậy, đầu óc Tống Thanh Thư như muốn nổ tung.

-Ngươi muốn vấn vương thì tự mình vấn vương đi.

Hạ Thanh Thanh không nhịn được, nói xong liền giơ lên Kim Xà kiếm tấn công đến Tống Thanh Thư, lúc này nàng đã một lòng muốn chết, bởi vậy mỗi chiêu số tung ra đều là liều mạng, không có một chút phòng thủ gì cả,. nàng chỉ hy vọng mình trước khi chết có thể làm cho Khang Hi trọng thương, mặt khác để cho hai người nữ nhân kia tranh thủ cơ hội giết hắn.

Thấy Hạ Thanh Thanh toàn thân đều có sơ hở chết người, Tống Thanh Thư nhức đầu, hắn thì không thể thật sự ra tay đã thương nàng, đành dùng khinh công tránh né sự công kích của nàng.

-Cẩn thận!

Đông Phương Mộ Tuyết nhìn thấy Hạ Thanh Thanh chiêu nào chiêu nấy liều mạng, một cách điên cuồng, làm cho nàng biến sắc, vừa tức giận Tống Thanh Thư sao lại có thể làm cho nhiều nữ nhân chân tâm một long với hắn, vừa lại không muốn nhìn Hạ Thanh Thanh cứ như thế mà chết trong vô vọng, nên liền vội vã yểm hộ tấn công tới, để cho Khang Hi không có cơ hội ra tay gây thương tích cho Hạ Thanh Thanh.

Nhìn hai người tiền hậu giáp kích Khang Hi, Chu Chỉ Nhược sắc mặt âm tình biến hóa, nàng ràng hai nữ nhân này cùng Tống Thanh Thư có quan hệ không minh bạch, bản thân nàng không muốn cùng các nàng đó có quan hệ gì, chứ đừng nói chi là liên thủ với các nàng vì Tống Thanh Thư báo thù. Nhưng cùng lúc nàng cũng thấy rõ ràng, dựa vào biểu hiện võ công của Khang Hi, chính mình một người cũng không cách nào đánh lại hắn.

Suy nghĩ một lúc, Chu Chỉ Nhược tức hận giậm chân, cũng vung lên thanh trường tiên, gia nhập vào chiến đoàn tấn công.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch