Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 76: DANH KỸ TUYỆT SẮC LỆ XUÂN VIỆN (1)

Chương 76: DANH KỸ TUYỆT SẮC LỆ XUÂN VIỆN (1)


- Vi huynh đệ kết nghĩa với vãn bối hiện giờ là người tin tưởng nhất của hoàng đế Khang Hi Mãn Thanh..

Tống Thanh Thư kéo Vi Tiểu Bảo qua nói thêm:

Mãn Thanh quốc là nước duy nhất cùng Mông Cổ đối kháng, đã vậy còn chiếm thượng phong, bây giờ hoàng đế Khang Hi chính đang rộng rãi chiêu dụng cao thủ trong chốn giang hồ, Pháp Luân Minh vương hau là theo cùng chúng ta cùng về Yến kinh, có Vi Tiểu Bảo dẫn tiến, hoàng đế đương nhiên dùng chi lễ đối xử với Pháp Luân Minh vương, có Mãn Thanh cường viện, thì Pháp Luân Minh vương đâu cần phải lo lắng ba tông mÔn còn lại?

Cưu Ma Trí trong lòng bị xao động, lão cũng muốn là có thể cùng với Mãn Thanh kết làm minh hữu, đồng thanh ứng phó, chuyện đối kháng với Mông Cổ thì có thể năm chắc thêm được vài phần, sau khi đến Yến kinh rồi quay trở lại nước Tống gặp hoàng đế thương lượng qua, đến thời điểm thích hợp thò tam quốc liên minh. . .

-Đã nói như vậy, bần tăng sẽ dựa vào hai vị, ở trước mặt hoàng thượng nói tốt giùm vài câu.

Quyết định chủ ý, Cưu Ma Trí chấp tay hành lễ, cung kính thi lễ.

-Đại hòa thượng, nếu lão muốn vội đi lo chuyện quốc gia đại sự, còn cầm giữ lấy ta cùng Vương cô nương để làm gì?

Đoàn Dự vẫn đang cố dùng nội lực để tự giải huyệt, chỉ tiếc y căn cơ nông cạn, chỉ có nội lực cường hãn nhưng không cách nào tận dụng được, cuối cùng trái lại còn làm cho toàn thân tê dại.

-Nghe nói vị công tử này cũng biết đến đệ nhất thiên hạ kiếm pháp Lục Mạch Thần Kiếm, còn Vương cô nương cũng biết rõ võ học thiên hạ, nói vậy có lẽ hoàng thượng cũng sẽ vô cùng hoan nghênh hai người đến đấy.

Vi Tiểu Bảo thì không nỡ để cho Vương Ngữ Yên rời đi, trong lòng âm thầm bất chấp tính toán.

“ Mặc kệ ngươi là cái gì Thế tử của Đại Lý, khi quay trở về kinh thành, đó là địa bàn của lão tử, thì đâu còn sợ ai nữa đây? “

Cưu Ma Trí vốn cũng không có ý định thả bọn họ ra, gặp Vi Tiểu Bảo gãi đúng chỗ ngứa.

-Tống công tử thấy thế nào?

-Vãn bối không có ý kiến.

Tống Thanh Thư quay đầu lại nhìn Vương Ngữ Yên một chút rồi khẽ nói:

-Vương cô nương cứ yên tâm đi, ngày trước đã cho tại hạ một đại ân, chắc chắn tại hạ sẽ bảo hộ Vương cô nương chu toàn.

Vương Ngữ Yên nở nụ cười miễn cưỡng, nàng cũng biết đối phương cùng Vi Tiểu Bảo là bằng hữu, nhưng võ công lại không bì kịp với Cưu Ma Trí, có thể muốn hắn làm gì hơn bây giờ?

-Bần tăng ngày trước nghe nói Vi đại nhân đã cùng nước Tống đàm luận về việc kết minh, tính toán theo thời gian, bây giờ thì phải là trên đường đang về Yến kinh, tại sao lại xuất hiện ở phụ cận Cô Tô đây?

Vi Tiểu Bảo lúng túng, Tống Thanh Thư liền đem việc gặp phải Huyết Đao lão tổ đến truy sát, cùng với việc Viên Thừa Chí ở Sơn Đông đang cũng tìm cách đối phó với Vi Tiểu Bảo cho lão nghe.

Cưu Ma Trí sau khi nghe xong thì tự tin mỉm cười:

-Bây giờ có bần tăng cùng Tống công tử hai bên tả hữu của Vi đại nhân, đầm rồng hang hổ cũng không ngần ngại, Vi đại nhân cứ yên tâm.

Tống Thanh Thư cũng có cảm nghĩ như vậy, trừ phi Vô Danh thần tăng tự mình ra tay ám sát Vi Tiểu Bảo thì không ai cản nỗi, chứ nếu có Cưu Ma Trí thêm vào với mình, đúng là không cần sợ bất cứ người nào.

Lúc này Vi Tiểu Bảo tinh thần lập tức phấn chấn, trong lòng đắc ý:

“ Ta Tiểu Bảo tuy rằng võ công chó má gì đó không biết, nhưng cũng may là bằng hữu võ công cao cường thì có nhiều, ha ha ha ha. . . “

Mộc Uyển Thanh thì đang quan sát đến cô nương xinh đẹp đang đứng sau lưng của Tống Thanh Thư, không khỏi mở miệng hỏi:

-Cẩu tạp. . . um..Tống đại ca, vị cô nương này chính là…?

Vừa rồi nghe Mộc Uyển Thanh tự xưng là thê tử của Tống Thanh Thư, Thủy Sinh đôi mắt chuyển động, nảy ra ý hay, dịu dàng khép nép kéo cánh tay Tống Thanh Thư, dùng giọng nói cực kỳ ngọt ngào:

-Tống lang, vị cô nương này là ai vậy?

Thì ra Thủy Sinh cảm thấy hai người nói là phu thê, nàng thấy nếu tạo tình huống thân mật như thế này, nữ nhân đối diện chắc chắn là sẽ không bỏ qua cho Tống Thanh Thư, hắn khó lòng mà giãi bày với cô nương kia, biện pháp tốt nhất chính là đem đem sự trong sạch của mình đánh đổi lấy, cũng nhận hắn là trượng phu.

Quả nhiên, Mộc Uyển Thanh sắc mặt biến đổi tái xanh, rất nhanh đứng lên, cũng không để ý đến mọi người, quay đầu bước thẳng đi.

Đoàn Dự kinh ngạc nhìn theo bóng lưng thon thả của nàng rời đi, trong lòng khó chịu nói không nên lời

"Uyển muội tựa hồ cũng đã có sự thay đổi. . ."

Mọi người quay đầu lại nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư, thấy rất kỳ quái vì hắn tại sao không có đuổi theo nàng, Tống Thanh Thư lắc đầu, bưng chén rượu lên nói:

-Thủy Sinh, rót rượu cho công tử uống.

Thủy Sinh cùng mọi người nhìn nhau, hoàn toàn không nghĩ tới hắn lại không chút nào tỏ vẻ tức giận, nhìn dáng dấp còn phảng phất. . . phảng phất rất vui vẻ.

Tống Thanh Thư đương nhiên rất cao hứng, nhờ có Thủy Sinh nói bậy nói bạ, hắn mới thử ra trong lòng của Mộc Uyển Thanh cũng có sự tồn tại của mình, có thể ngay cả bản thân của nàng cũng chưa có ý thức được điều này.

Về phần tại sao không truy đuổi theo nàng, hắn có lối suy nghĩ của riêng mình, kinh nghiệm của thời hiện đại để Tống Thanh Thư thừa biết nữ nhân nếu đang giận dỗi, ngay lập tức chạy đến dỗ dành thì sẽ chẳng khác nào trợ lực gấp bội sự tức giận. Lạt mềm thì buộc chặt, trò chơi này Tống Thanh Thư đã đạt đến lô hỏa thuần thanh rồi, hắn biết Mộc Uyển Thanh một khi tỉnh táo trở lại, sẽ tự mình lo cho chuyện được mất, còn nhiều hơn là hắn .

Đoàn người bước lên lữ trình về phía bắc, lúc tiến vào biên thùy Mãn Thanh, thì tổng quản ngự tiền thị vệ Đa Long đã chờ đợi từ lâu.

-Đa đại ca, tại sao huynh lại ở chỗ này.

Vi Tiểu Bảo vừa nhìn thấy bằng hữu thì vui mừng hỏi.

-Vi huynh đệ, ngươi sau khi đi, thì hoàng thượng lo lắng hộ vệ bên người của Vi huynh đệ không đủ, đặc phái ta mang theo ba ngàn kỵ binh tinh nhuệ chờ ở đây để đón tiếp ngươi.

Đa Long ôm quyền bái xa từ phương bắc.

-Tại vì vì nhân mã quá nhiều, không tiện tiến vào nước Tống, nếu không ta đã sớm đón Vi huynh đệ rồi.

-Vi đại nhân. . .

Vào lúc này hai giọng nói quen thuộc truyền đến, hóa ra là Trương Khang Niên và Triệu Tề Hiền.

-Là các ngươi sao?

(Bạn đang đọc truyện sắc hiệp tại Truyện VKL chấm com - http://truyenvkl.com chúc bạn online vui vẻ)

Vi Tiểu Bảo mừng rở nhìn hai người, hai tên này tuy rằng không có gì là bản lãnh thật sự, chỉ am hiểu nịnh nọt, nhưng Vi Tiểu Bảo đã xem hai người này là bằng hữu, cho nên vẫn lo lắng cho hai tên này sẽ xảy ra chuyện trên đường về đây.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch