WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 88: LƯỠNG BẠI CÂU THƯƠNG. (1)

Chương 88: LƯỠNG BẠI CÂU THƯƠNG. (1)


Lúc này trong cái lều lớn, Viên Thừa Chí kinh ngạc nhìn trước mắt mình là một trung niên thư sinh rất có danh vọng trong chốn giang hồ:

-Cái gì? Vi Tiểu Bảo là hương chủ Thanh Mộc đường của Thiên Địa hội?"

-Không sai, Tiểu Bảo đệ tử của ta, ẩn núp ở trong Thanh đình, vì Thiên Địa hội đã lập được không ít công lao hãn mã, nếu không vì lần này tình thế quá nguy cấp, ta cũng không muốn bại lộ thân phận của hắn, mong rằng Viên đại hiệp có thể thay hắn bảo thủ cái bí mật này.

Văn sĩ trung niên này chính là Trần Cận Nam, Tổng đà chủ của Thiên Địa hội.

Nguyên là giáo đồ của Thiên Địa hội phân bố thiên nam địa bắc, trong lúc vô tình thăm dò được Kim Xà doanh của Sơn Đông đang mật mưu ám sát Vi Tiểu Bảo, Trần Cận Nam nhận được tin tức kinh hãi biến sắc, đi suốt cả ngày lẫn đêm, ra lệnh cho các phân đà điều tra tin tức, cuối cùng mới đuổi theo kịp Viên Thừa Chí ở tại nơi này.

-Trần Tổng đà chủ, Thiên Địa hội phản Thanh phục Minh, tại hạ cũng là phản Thanh, nhưng hoàng đế tiền Minh đối với tại hạ có mối thù không đợi trời chung, tại hạ và Trần Tổng đà chủ không phải người cùng đi chung trên một con đường.

Viên Thừa Chí nói làm cho Trần Cận Nam trong lòng cảm giác nặng nề, nhưng y lại nói tiếp;

-Có điều tại hạ xưa nay kính ngưỡng nhân phẩm phong thái Trần tổng đà chủ, nên cũng không muốn tự giết lẫn nhau chỉ làm thuận lơi cho triều đình Mãn Thanh, tại hạ có thể thả Vi Tiểu Bảo ra, chỉ là chuyến này nếu tại hạ tay trắng trở về thì khó mà thẳng thắn gặp mặt huynh đệ nghĩa quân, cho nên mạo muội nhờ Trần tổng đà chủ đi theo về sơn trại để có vài lời nói lấy lại công bằng.

Trần Cận Nam cũng thấy được nỗi khổ tâm trong lòng đối phương, kế hoạch trù tính lâu nay, cuối cùng lại phát hiện chỉ là chuyện vô nghĩa, dù là ai trong lòng cũng sẽ có oán khí, nên khẽ mỉm cười:

-Trần mỗ nguyện ý cùng Viên huynh đệ đi cùng về Sơn Đông, nhân dịp thương thảo chuyện kết minh của chúng ta, ngày sau tại địa giới Sơn Đông, nhân thủ Thiên Địa hội sẽ như Thiên lôi nghe theo lời của Kim Xà doanh chỉ đâu đánh đó.

Viên Thừa Chí vô cùng đại hỉ, Trần Cận Nam ở trong chốn giang hồ uy vọng cực cao, có thể tự mình đến Sơn Đông cùng Kim Xà doanh kết minh, tin tức này có thể khiến cho sĩ khí nghĩa quân đại chấn, chứ chưa nói là sau này Kim Xà doanh ở Sơn Đông hoạt động, lại còn được người của Thiên Địa trợ giúp, lúc này thì tính mạng của một Vi Tiểu Bảo lại không quá quan trọng nữa rồi.

-Đã là như vậy, tại hạ sẽ sắp xếp cho người âm thầm trong bóng tối cứu Vi Tiểu Bảo, để tránh cho thân phận của hắn bị bại lộ.

Viên Thừa Chí đột nhiên nghĩ tới một chuyện, nhíu chặt lông mày.

-Chỉ là hiện tại có một việc hơi khó. . ."

-Việc khó gì?

Trần Cận Nam giật mình, vội vàng hỏi.

-Lần này đồng hành theo tại hạ hành động còn có ba cao thủ tuyệt đỉnh, Thần Long giáo chủ, Huyết đao môn chủ, Tang Kết lạt ma của Mật tông Tây Tạng, nếu bị bọn họ phát hiện thả Vi Tiểu Bảo ra, liên thủ chống lại, tại hạ e rằng khó mà giải quyết . .

Viên Thừa Chí thầm nghĩ: “May là bây giờ trong bọn họ, có hai người đang mang thương tích trên người..”

-Trần mỗ tuy rằng bất tài, nghe tiếng võ công tuyệt đỉnh Thần Long giáo chủ Hồng An Thông đã lâu, vẫn cũng muốn lĩnh giáo một phen, nếu cần thiết thì Trần mỗ chí ít có thể ngăn cản được Hồng An Thông, tất cả đều là do Kim Xà vương sắp xếp.

Trần Cận Nam trong những năm gần đây luyện xong Ngưng Huyết Thần Trảo giết người trong vô hình, nếu coi như thắng không được đối phương, cũng không đến nỗi tốc bại.

-Trần Tổng đà chủ khách khí. . .

Viên Thừa Chí còn chưa bàn luận xong, đột nhiên nghe từ bên ngoài truyền đến tiếng kêu thảm thiết, vội vã vận dùng khinh công Thần Hành Bách Biến, tựa như làn khói xông ra, Trần Cận Nam nhìn theo rất là nể phục, biết võ công đối phương còn cao hơn chính mình ..

Viên Thừa Chí vừa phóng ra, thì phát hiện Huyết Đao lão tổ đang nhấc bổng Vi Tiểu Bảo, giết hai thuộc hạ Kim Xà doanh chặn đường, lão đang muốn hướng về bên dưới ngọn núi tẩu thoát, ống giương lên, từ bên trong ba mũi ám khí Kim Xà trùy từ lao tới, chặn lại Huyết Đao lão tổ, Viên Thừa Chí phi thân nhảy tới cách phía sau không xa Huyết Đao lão tổ.

-Huyết Đao lão tổ, các hạ làm cái gì vậy?

Viên Thừa Chí kinh ngạc nhìn lão.

-Khà khà… bắt con thỏ nhỏ chết bầm này cũng có một phần công lao của ta, Kim Xà vương lại muốn tự một mình giết hắn, hãy biết thời thế, để ta mang tên rác rưởi này đi ..

Huyết Đao lão tổ cười lạnh nói, tay phải nắm Huyết Đao, kình lực che kín toàn thân, chuẩn bị phòng bị.

-Con bà nó… ngươi mới là rác rưởi, cả nhà ngươi đều là lũ rác rưởi …

Vi Tiểu Bảo bị lão vác trên vai, trong lòng tức giận mắng chửi không ngớt.

-Viên mỗ đem Vi Tiểu Bảo mang đến Sơn Đông là có tác dụng, không nhọc lão tổ nhọc lòng, bây giờ các hạ giết chết huynh đệ của tại hạ, muốn đi thẳng một mạch, quả là coi thường Viên mỗ.

Kim quang lóe lên, Kim Xà kiếm đã rút ra khỏi vỏ.

Thấy bầu không khí chỉ cần động nhẹ là bùng nổ, Tang Kết lạt ma liền chạy tới khuyên nhủ:

-Hai vị này cần gì chứ, đại quân Thanh cẩu vẫn còn đang truy lùng chúng ta, các ngươi tự giết lẫn nhau chẳng phải là tự giúp sức cho người ngoài, Huyết Đao lão tổ, không phải là ta đã nói với ngươi, chúng ta thích khách Vi Tiểu Bảo là để lập công dâng lên cho Thất vương gia, ngươi hiện tại lại muốn bắt hắn. ….

Tang Kết lạt ma vừa nói vừa đi tới, lúc này vừa vặn đi ngang qua bên cạnh người Viên Thừa Chí, ánh mắt thay đổi, lật bàn tay, dùng Mật tông Du Già thần công, vận lên đại thủ ấn bên trong uy lực vô cùng lớn, một chưởng đánh trúng ngay người của Viên Thừa Chí.

Viên Thừa Chí mới vừa nghe được từ Trần Cận Nam cho biết một bí mật lớn, lại phát hiện Huyết Đao lão tổ đột nhiên phản bội kết minh, trong lúc nay cảm xúc dâng trào, không kịp phòng bị, bị Tang Kết lạt ma đánh lén một chưởng máu tươi từ miệng phun mạnh ra.

Một chưởng đánh lén thành công, Tang Kết lạt ma vội vàng lui về phía sau, nhưng vẫn không kịp, chỉ thấy ánh kim quang lóe lên, một tiếng hét thảm, Tang Kết lạt ma loạng chọang thôi lui đến mấy trượng, nhìn trên đất một cánh tay đã bị Kim Xà kiếm chặt đứt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng xuống, trong lòng hối tiếc cực kỳ: “ Nếu như mình có thể tu luyện đến cảnh giới thứ hai của Du Già mật thừa thì một chưởng vừa rồi đã lấy mạng của Viên Thừa Chí, làm sao phải bị hắn phản kích chặt đứt cánh tay.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.