Trong lòng Nam Bất Hưu cạn lời, ngươi thật là con mẹ nó tham lam.
Coi ta là đui mù à? Toàn bộ nhà ở khu phía đông đều là loại phong cách này, ngươi còn nói với ta là khó tìm? Ta rõ ràng nhìn thấy có vài tòa nhà còn cắm cờ không có người!!
Giống như nghe được lời nói trong lòng của Nam Bất Hưu, Đồng Quan nhỏ giọng nói:
- Ngươi đừng nhìn có chút tòa nhà là trạng thái bỏ trống, nhưng thực tế không phải là như vậy, bên trong đã sớm có người vào ở rồi, hiểu ý ta chứ?
- À…
Nam Bất Hưu hiểu rõ, đây là bị lén bán ra ngoài, có tấm màn đen.
- Vậy khi nào cửa hàng khai trương, ta nhất định sẽ mời Đồng chấp sự đến dự lễ.
Đạt được hứa hẹn mờ mịt của Nam Bất Hưu, Đồng Quan vui vẻ ra mặt, lúc này mới chịu mở miệng:
- Tuy rằng yêu cầu của ngươi khó tìm, nhưng không phải không có. Thấy tiểu bối ngươi làm người thành thật, ta bán tòa nhà số 38 ở thành phía đông cho ngươi, đây chính là khu sầm uất ở phía đông, lượng người qua lại cực lớn, một khi cắm rễ tại đây thì sự hưng vượng của Nam gia ngươi ở trong tầm tay.
Nam Bất Hưu nhìn theo ngón tay của Đồng Quan, hắn cau mày.
Vị trí quả thật không tệ, ở trên đường lớn, rất gần cửa thành phía đông, lượng người qua lại tuyệt đối không nhỏ.
Tòa nhà cũng rất lớn, môn đầu phòng là một tòa tiểu lâu ba tầng, dài chừng một trăm mét, phía sau tiểu lâu là một tòa trạch viện ba tiến ba ra, diện tích có hơn ba mươi mẫu. Kiến trúc đệ nhất viện, đệ nhị viện không nhiều, rất trống trải. Hậu viện có mấy tòa tiểu lâu, hòn non bộ, hồ nước, vườn hoa, có thể nói là vô cùng tốt.
Nhưng phía trên đã cắm cờ hiệu của Bỉnh gia.
Bỉnh gia chính là gia tộc của thành chủ!
Nhà ở cắm lá cờ Bỉnh gia mà ngươi lại muốn bán cho ta? Ta con mẹ nó cũng không dám mua!
- Cái này ——
Nam Bất Hưu chỉ vào lá cờ Bỉnh gia rồi nhìn về phía Đồng chấp sự, vẻ mặt vô cùng nghi ngờ.
Đồng chấp sự chỉ khẽ mỉm cười, nhổ cờ lên rồi cắm sang tòa nhà số 39 bên cạnh, hỏi:
- Lá cờ làm sao vậy?
Nam Bất Hưu giơ ngón cái, hóa ra còn có thể làm như vậy! Thật là sống lâu kiến thức được nhiều.
- Vừa rồi ta bị hoa mắt, ha ha.
- Có đôi khi thứ mà mắt nhìn thấy không nhất định là thật.
- Đa tạ Đồng chấp sự chỉ điểm, không biết trạch viện này giá bao nhiêu?
- Đứng tại đại sảnh nói chuyện không tiện, chúng ta vào bên trong đi.
Đồng Quan giơ tay mời, sau đó đi trước dẫn đường, Nam Bất Hưu theo sát phía sau.
Bên trong đại sảnh có một loạt mật thất, Đồng Quan lập tức đi vào mật thất Giáp số một.
Đóng cửa lại, mở ra pháp trận cách âm.
Nam Bất Hưu thấy bên trong có bình trà, nhanh nhẹn rót nước nóng pha trà, hương thơm Quân Sơn Vân Trân khiến Đồng Quan mặt mày hớn hở.
Lão uống một hớp, thoải mái đến híp mắt lại, tấm tắc khen:
- Trà ngon, trà ngon! Ta sống lâu như vậy còn chưa uống qua trà ngon như vậy đâu, chậc chậc…
- Quân Sơn Vân Trân là linh trà cấp 2, giá trị bất phàm, nếu Đồng chấp sự yêu thích thì ở đây ta vẫn còn có một ít ở đây.
Nam Bất Hưu mỉm cười lấy ra một bình ngọc nhỏ rồi nhét vào trong tay Đồng chấp sự.
- Ài nha, như vậy không được, không tốt lắm đâu!
Đồng Quan miệng nói không muốn nhưng tay lại thành thật vô cùng, lão hơi vung tay áo lên, bình ngọc nháy mắt biến mất, gương mặt già nua cười nhíu lại thành hoa cúc.
- Tiểu hữu biết lễ như thế khiến ta rất là an lòng. Như vậy đi, ta báo cho ngươi giá quan phương rồi lại nói giá hữu nghị, ngươi nghe xem có ổn không?
- Mời chấp sự nói.
- Quan phương ra giá 20 viên thượng phẩm linh thạch, giá hữu nghị là 20 viên linh thạch trung phẩm, tiểu hữu cảm thấy lão ca ta đủ hữu nghị không?
Nói xong Đồng Quan mỉm cười nhấp trà, yên lặng nhìn Nam Bất Hưu, trong đôi mắt ti hí lộ ra tia sáng xảo trá.
- Cái này ——
Nam Bất Hưu nghe xong không nhịn được ngây người, 20 viên linh thạch thượng phẩmtương đương với 2000 linh thạch trung phẩm, giá hữu nghị lại chỉ 20 khỏa trung phẩm, chênh lệch gấp một trăm lần.
Quả thực là không thể tin được.
Mà 20 viên linh thạch trung phẩm mua một tòa nhà ba gian còn mang theo môn đầu tiểu lâu trạch viện, quả thực là rẻ như cho.
2000 viên mua một căn nhà có phòng ở trong thành đắt không?
Tiện nghi muốn chết.
Dựa theo tin tức mà Nam Bất Hưu khảo sát được, một bộ trạch viện như vậy giá trị từ hai đến ba viên thượng phẩm linh thạch.
Lại thêm việc hai tòa thành thị phụ cận bị yêu thú công phá, không ít gia tộc di chuyển về thành Kê Sơn, cho nên giá nhà có lẽ sẽ cao hơn nữa, ước chừng là từ ba đến bốn viên thượng phẩm linh thạch.
Hiện tại, đối phương lại bán với giá 20 viên linh thạch trung phẩm cho mình.
Cái này là do hắn cho đối phương ăn đến quả ngọt, nếu như hắn không tiếp tục đút cho đối phương ăn thì tuyệt đối sẽ trở mặt giây kế tiếp.