- Hừ hừ, năm đó trưởng bối Nam gia chết trận, chỉ còn lại một mình ngươi, Thượng tông cảm thấy Nam gia trung liệt cho nên không có thu hồi địa khế tài sản Nam gia, mà đặt tất cả ở trên người của ngươi. Nhưng Viên gia, gia tộc từng phụ thuộc vào Nam gia, thừa dịp ngươi không ở đây mà biến đổi tất cả địa khế tài sản thành của bọn hắn. Nếu không phải như vậy thì Viên gia bọn hắn lấy tài lực ở đâu mà trong vòng ba mươi năm ngắn ngủi xuất hiện thêm một cao thủ Trúc Cơ?
Hoa Hưng Nghị uống một ngụm rượu lớn, lại nói tiếp:
- Bây giờ, Nam gia trở lại thành Kê Sơn, Viên gia bọn hắn sẽ nguyện ý sao? Có thể cho phép Nam gia cắm rễ ở nơi đây?
Nam Bất Hưu cau mày nói:
- Nhưng ta không có ý định lấy lại tài sản Nam gia lúc trước.
- Cái này là do bọn hắn khó chịu thôi, làm chuyện trái lương tâm nên trong lòng không yên ổn. Nếu như ngươi cưỡng ép thu hồi, như vậy Viên gia sẽ lập tức trở mặt, trực diện đối đầu với ngươi, cuối cùng diễn biến thành tranh đấu gia sản. Có điều hiện tại ngươi lại không tranh không đoạt, vậy bọn hắn sẽ trở thành bắt nạt kẻ yếu, là kẻ trộm cắp chiếm đoạt tài sản người khác.
- Ngươi nói xem, như vậy bọn hắn sẽ đồng ý ngươi đặt chân ở thành Kê Sơn sao?
- Hiện tại cắt đứt nguồn cung khoáng thạch chính là ép ngươi rời đi. Chỉ cần ngươi đi rồi, vậy thì không ai còn nói về việc Viên gia chiếm đoạt tài sản Nam gia nữa.
Hoa Hưng Nghị nói.
Nam Bất Hưu nghe vậy không khỏi nhíu mày.
Thật phiền phức.
Không thể hành sự đơn giản một chút sao?
Nếu Viên gia các ngươi không muốn ta ở lại thành Kê Sơn thì trực tiếp phái Trúc Cơ đến đánh chết ta là tốt rồi?
Đằng này lại chơi trò cắt đứt nguồn cung, việc này quả thực rất khó chịu.
- Hoa lão ca, nếu ngươi tới tìm ta vậy chắc đã có biện pháp giải quyết, có thể nói ta nghe một chút không?
Nam Bất Hưu hỏi.
Hoa Hưng Nghị đặt ly rượu xuống, nghiêm mặt nói:
- Đây chính là mục đích mà ta tìm ngươi. Hoa gia có khoáng thạch, nhưng nếu bán cho ngươi thì sẽ đắc tội Viên gia.
- Tuy rằng Hoa gia ta không sợ, nhưng ta muốn hỏi Nam gia chủ, ngươi có thứ gì đáng giá để Hoa gia ra tay tương trợ không?
Hóa ra đối phương tới đây là để đánh giá giá trị của ta.
Xem ra phải phân phối một chút lợi nhuận ra bên ngoài rồi.
- Chắc là Hoa chủ sự đã biết ta là một khôi lỗi sư về cơ giáp?
- Chuyện này tất nhiên rồi.
Hoa Hưng Nghị bình tĩnh nhìn Nam Bất Hưu, ánh mắt tràn đầy tìm tòi và xem xét, không có bao nhiêu động tĩnh.
- Ta tính toán chế tạo Lực Vương cơ giáp thích hợp với Lực sĩ cấp 6 trở xuống, uy lực của cơ giáp tương đương với Lực sĩ cấp 7, có thể đánh chết yêu thú cấp 1 trung và hạ đẳng. Ta nói tới đây, chắc Hoa chủ sự đã nhìn được thị trường trong đó...
Hoa Hưng Nghị càng nghe ánh mắt càng sáng ngời, hắn biết quá rõ thị trường này lớn thế nào.
Nếu quả thật có một loại cơ giáp có thể giúp lực sĩ cấp 6 trở xuống đánh chết yêu thú cấp 1 trung và hạ đẳng, như vậy các gia tộc và thế lực tuyệt đối sẽ điên cuồng, lúc đó tất cả lực sĩ đều sẽ đổ xô vào núi để bắt giết yêu thú.
Phải biết rằng yêu thú có giá trị không nhỏ, lợi nhuận vừa nhiều vừa ổn. Hơn nữa quanh thành Kê Sơn không phải chỉ có Kê Sơn, xa hơn nữa có Long sơn, Già hồ, yêu thú cấp thấp ở nơi đó còn nhiều hơn cả người.
Thị trường quá lớn.
Nam Bất Hưu lấy ra bản vẽ Lực Vương cơ giáp rồi đưa cho Hoa Hưng Nghị xem qua.
Hoa Hưng Nghị nhận lấy, cẩn thận nhìn kỹ, càng xem càng hưng phấn, sau khi xem xong thì hắn vội vàng hỏi:
- Chi phí là bao nhiêu?
- Một tấn thiết, một trăm cân đồng, mười cân kim, mười sợi gân yêu thú cấp 1 hạ đẳng, một viên linh thạch hạ phẩm.
Hoa Hưng Nghị tính toán rất nhanh, một tấn thiết giá trị khoảng mười tới mười ba viên linh thạch hạ phẩm, một trăm cân đồng có giá một tới hai viên linh thạch hạ phẩm, mười cân kim là một viên linh thạch hạ phẩm, gân của yêu thú hạ đẳng dao động từ hai tới ba viên linh thạch hạ phẩm, lại cộng thêm một viên linh thạch hạ phẩm.
Tổng cộng là 33 tới 47 viên linh thạch hạ phẩm, nếu tính cả sức người thì cũng chỉ tầm năm mươi viên linh thạch hạ phẩm mà thôi.
- Ngươi tính toán bán bao nhiêu?
- Ba viên linh thạch trung phẩm.
- Được, rất được!
Ba viên linh thạch trung phẩm chính là ba trăm viên linh thạch hạ phẩm, kiếm được gấp sáu lần.
Mà ba trăm viên linh thạch hạ phẩm không tính là nhiều, một ít tán hộ cũng có thể kiếm được, giá cả cực thích hợp, đồng nghĩa thị trường sẽ rất lớn.
Tuyệt đối lời to!
Hoa Hưng Nghị đè nén sự kích động xuống đáy lòng, trầm ổn nói:
- Về chuyện Viên gia, Hoa gia ta sẽ khuyên giúp Nam gia. Hoa gia cũng sẽ cung ứng miễn phí các loại khoáng sản và vật liệu cần thiết, được lợi chúng ta chia bảy ba, thế nào?
Nam Bất Hưu quả quyết lắc đầu, ba phần lời? Ta ra kỹ thuật, xuất lực mà chỉ cho ta ba phần, coi ta là nhà xưởng à?