Chương 56: Kiểm Tra Khả Năng Thực Chiến Của Người Máy Lực Vương.
Tiếp theo, Người Máy Lực Vương vứt bỏ cung tên rồi lao tới trước.
Trong quá trình chạy, nó tháo Lưu Tinh Chùy xuống rồi cầm trong tay, khi đến phạm vi công kích thì vung chùy đánh ra, kèm theo tiếng xiềng xích ầm ầm là một tiếng nổ lớn, một bia ngắm cương thiết khác cũng vỡ tan tành.
Lưu Tinh Chùy bị ném sang một bên.
Thân thể nó xoay chuyển càng linh hoạt.
Keng một tiếng, kiếm Trảm Yêu sáng loáng được rút ra và chém vào một bia ngắm cương thiết khác.
Tiếng cương thiết va chạm khiến người ta ê răng vang lên, bia ngắm lập tức vỡ thành hai mảnh.
- Trời ơi! Đậu xanh!
- Quá mạnh!
- Đây là uy lực do một lực sĩ cấp 3 phát ra sao?
- Không, đây là Người Máy Lực Vương.
- Quá trâu bò!
Mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Đặc biệt là hai người Hoa Hưng Hà, Hoa Hưng Đồ chưa từng thấy khôi lỗi cơ giáp chiến đấu, miệng cả hai từ đầu tới cuối vẫn không khép lại lần nào.
- Không ngờ nó có thể linh hoạt như vậy! Chẳng khác gì người bình thường cả!!
Hoa Hưng Đồ kinh ngạc thốt lên.
- Nếu ta có thể học được thì Hoa gia phát tài rồi!
Hai mắt của Hoa Hưng Hà sáng lên.
Liễu Như Uyên cũng kinh ngạc không kém, hắn cảm giác tay không sẽ không đánh lại nó:
- Nếu như mỗi người đều có một chiếc cơ giáp như thế, vậy cao thủ cấp 7 ta đây còn có tác dụng gì chứ?
Một lực sĩ cấp 3 sau khi mặc cơ giáp vào còn mạnh hơn cả hắn, quả thật quá lợi hại!
- Như Uyên, cầm pháp khí của ngươi rồi tiến đến so tài với Lương Bình xem.
Nam Bất Hưu gọi Liễu Như Uyên đang đứng bên ngoài sân.
- Có thể dùng binh khí à?
Liễu Như Uyên lớn tiếng hỏi lại.
- Có thể, lấy ra tất cả chiến lực của ngươi đánh một trận với Người Máy Lực Vương, không cần sợ hỏng, ta muốn xem hiệu suất của nó đến đâu.
Nam Bất Hưu nói.
Nó được chế tạo dựa trên thực lực của cao thủ cấp 7.
Dưới tình huống không sử dụng trận pháp, chỉ dựa vào độ cứng của bản thân, Người Máy nàycó thể chống lại các đòn tấn công của lực sĩ cấp 7, công kích thuần vật lý cũng có thể sánh ngang với lực sĩ cấp 7.
Còn một lợi thế nữa, nó được điều khiển bởi linh thạch, chỉ cần linh thạch đầy đủ thì nó vẫn luôn có thể hoạt động không ngừng nghỉ. Hơn nữa, bên trong còn bố trí pháp trận tăng cường thần thức.
Ngươi không thể phá vỡ phòng ngự của nó, đã thế công kích của nó lại tương đương với ngươi.
Về mặt lý thuyết, bên trong lực sĩ cấp 7, nó là sự tồn tại vô địch.
Hiện tại, Nam Bất Hưu muốn xem hiệu quả thực chiến của nó như thế nào.
Liễu Lương Bình khống chế Người Máy Lực Vương thu lại cung tiễn, Lưu Tinh Chùy, và kiếm Trảm Yêu rồi đứng chờ ở đầu bên kia sân huấn luyện.
Liễu Như Uyên lấy ra vũ khí của bản thân, trùng hợp lại là một thanh kiếm Trảm Yêu, nhưng nó nhỏ hơn nhiều so với kiếm Trảm Yêu của Người Máy, chỉ có dài ba mét, dày bằng ba ngón tay và nặng không quá một trăm cân.
Hắn đứng ở đầu còn lại trên sân huấn luyện.
Hai người cách nhau gần hai trăm mét, khoảng cách này đối với lực sĩ cấp 7 giống như hai người bình thường cách nhau mười mét.
Liễu Như Uyên nắm kiếm trong tay, Liễu Lương Bình điều khiển Người Máy Lực Vương giương cung lắp tên, nhắm ngay Liễu Như Uyên.
Bầu không khí đột nhiên trở nên túc sát.
Liễu Như Uyên cực kỳ nghiêm túc, sau khi hắn nhìn thấy một lực sĩ cấp 3 bình thường đi vào Người Máy rồi thể hiện lực tàn phá của một lực sĩ cấp 7, hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm giác cấp bách và ngột ngạt, nó khiến hắn muốn chứng minh bản thân.
Chứng minh lực sĩ cấp 7 không phải là sự tồn tại mà một chiếc cơ giáp có thể thay thế được.
- Bắt đầu.
Nam Bất Hưu lên tiếng, hai mắt nhìn chằm chằm vào Người Máy Lực Vương, quan sát biểu hiện của nó.
Vèo!
Vừa dứt lời, nó bắn ra một mũi tên.
Liễu Như Uyên không có trốn tránh, nhanh chóng rút kiếm chém mũi tên đang bay về phía mình, hắn muốn đích thân kiểm tra lực công kích của người máy.
Một tiếng keng chát chúa vang lên, mũi tên sắc bén bị chặt đứt, Liễu Như Uyên cũng bị lực công kích đẩy lùi lại ba bước.
- Lực công kích cao hơn lực sĩ cấp 7 một chút, nhưng cũng chỉ cao hơn một chút mà thôi.
Sau khi biết được lực công kích của Người Máy Lực Vương, Liễu Như Uyên vẫy vẫy bàn tay tê dại, vọt về phía nó, trong quá trình chạy tới, cơ thể hắn không đi trên một đường thẳng mà chạy theo hình con rắn.
Chuyển động hình chữ S quỷ dị khiến Liễu Lương Bình bắn trật cả chín mũi tên.
Mà lúc này Liễu Như Uyên đã giết tới mười mấy mét gần đó, Liễu Lương Bình không hề nghĩ ngợi, lập tức vứt bỏ cung tiễn.
Tay trái thả cùm xích của chùy Lưu Tinh ra, tay phải đẩy mạnh đầu chùy, đồng thời quay nó.
Liễu Như Uyên thấy cái chùy kia như một cái đỉnh, cái chùy biến thành một luồng ánh sáng và đập thẳng về phía mình.
Còn Liễu Lương Bình, tay trái tháo gỡ xiềng xích của Lưu Tinh Chùy, tay phải vung đầu búa, đồng thời chuyển động Người Máy Lực Vương. Nó xoay tròn như một con thoi, chùy Lưu Tinh hóa thành một vệt sáng rồi đập thẳng về phía Liễu Như Uyên.