Chương 91: Sưu Hồn Thiết Tí Viên. Thu Thập Rượu Đào Nhi.
Mũi tên sắc nhọn bay ra, theo lỗ tai mà bắn vào trong đầu.
Phốc!
Gào!
Cơn đau nhức kịch liệt khiến Thiết Tí Viên tỉnh ngủ trong nháy mắt, nó đột nhiên ngồi dậy kêu thảm thiết.
Lúc này rìu bay, đoản mâu, thương ngắn lập tức bắn về phía nó.
Phốc phốc phốc!
Hai cây đoản mâu bắn thủng mắt Thiết Tí Viên, đâm sâu vào hốc mắt. Vài thanh thương ngắn đâm vào trong miệng cắt đứt lưỡi. Lại có mười mấy chuôi rìu bay chém vào cổ nó.
Phốc phốc phốc!
Máu tươi phun ồ ạt, tiếng kêu thảm thiết của Thiết Tí Viên im bặt.
- Ha ha, chúng ta giết được một con yêu thú nhất giai thượng đẳng rồi!
Hạng Kế hưng phấn không thôi, đây là lần đầu tiên hắn đánh chết yêu thú cấp 1 thượng đẳng!
Những người khác cũng hưng phấn không kém.
Đúng lúc này, phương xa truyền đến mấy tiếng tiếng gầm gừ, bên trong những tiếng gầm gừ kia lộ ra sự phẫn nộ và thù hận!
Tiếng kêu thảm thiết trước khi chết của Thiết Tí Viên đã bị đồng loại của nó nghe được.
- Là Thiết Tí Viên, mọi người cảnh giới!
Hạng Kế vội vã hô to, Nam Bất Hưu khẽ nhíu mày, lập tức thả ra hai con Huyền Hổ.
Mười mấy chiếc Lực Vương cơ giáp hoàn toàn không phải là đối thủ của mấy con Thiết Tí Viên cấp 1 thượng đẳng.
Chốc lát sau, tiếng gầm gừ càng ngày càng gần, chính giữa còn kèm theo tiếng cây cối đứt đoạn.
Một tia khí tức cuồng bạo và hung tàn đang nhanh chóng tới gần mọi người.
Răng rắc!
Tiếng một cành đại thụ đứt đoạn truyền tới, một con Thiết Tí Viên từ trên trời rơi xuống, nhìn thấy thi thể đồng loại, nhìn thấy kẻ thù giết hại đồng loại, nó nổi giận, há mồm lộ ra hàm răng nanh sắc nhọn, ngửa đầu lên trời gầm thét.
Hai tay nó nắm thành quyền rồi gõ thùng thùng vào lồng ngực, đôi mắt dần dần đỏ ngầu.
Gào ——.
Tay chân của nó dùng lực, gầm thét vọt đến, mỗi một lần tiếp đất đều phát ra tiếng vang thùng thùng có thể so sánh với Man Tượng.
Thân thể cao lớn, sự chấn động mất khống chế tạo ra cảm giác ngột ngạt và lực đánh vào thị giác rất cường đại.
- Tấn công!
Hạng Kế rống lên.
Cung tên liên tục được bắn ra,những người khác đều dốc hết sức ném đoản mâu, thương ngắn, rìu bay.
Thiết Tí Viên gầm thét, cánh tay phải ngăn trở mặt mũi, tiếp tục nhanh chóng chạy tới.
Mũi tên, đoản mâu, thương ngắn đánh vào cánh tay phải phát ra tiếng sắt thép va chạm, phần lớn đều bị cánh tay cứng rắn đánh bật ra, chỉ có số ít đâm thủng làn da, nhưng mà cũng chỉ là đâm thủng mà thôi.
Không đợi mọi người phát động công kích lần nữa, Thiết Tí Viên đã cuồng bạo vọt tới phụ cận.
Có mấy con Người Máy Lực Vương vội vàng dùng Lưu Tinh Chùy công kích nhưng bị Thiết Tí Viên tóm lấy rồi ném mạnh ra xa, hoàn toàn không hề ảnh hưởng đến tốc độ chạy tới của nó.
- Trảm!
Hạng Kế và người khác rút ra Trảm Yêu Kiếm và chém về phía đầu Thiết Tí Viên.
Nó gầm thét một tiếng rồi vung quyền đập tới, vài tiếng tạch tạch tạch vang lên, Trảm Yêu Kiếm lập tức bị nổ nát bởi cự lực của hai bên, đám người Hạng Kế bị phản chấn bay ngược ra ngoài.
Vào lúc này, một cự trảo cương thiết vỗ về phía Thiết Tí Viên.
Nó gầm thét vung quyền tiếp đón.
Nó cao ba mét trước mặt Huyền Hổ cao năm mét, dài bảy, tám mét chính đệ đệ.
Nhưng nó không hề sợ hãi, gào rống quơ nắm đấm đánh về phía cự trảo.
Khi va chạm, một tiếng răng rắc vang lên, tay sắt bị đứt gãy.
Móng vuốt không ngừng rơi xuống, phụt một tiếng, đầu của Thiết Tí Viên bị đập lún vào trong lồng ngực.
Tiếng hô cũng đột ngột im bặt.
Lộp bộp…
Lúc này có bốn, năm tiếng vật nặng rơi xuống đất, mọi người nhìn thấy năm con Thiết Tí Viên gầm thét vọt tới.
Hai chiếc Huyền Hổ lạnh lùng vươn trảo, trong chốc lát đã đập chết toàn bộ.
- Mọi người có sao không?
Nam Bất Hưu quan tâm hỏi.
- Không sao, chỉ gãy vài cái xương sườn và bị chút nội thương. Có đan dược của Hồ đan sư cho, chúng ta sẽ khôi phục nhanh thôi.
Hạng Kế nói.
Mọi người đều tỏ vẻ mình không sao, chỉ là hơi bị chấn động, không có tổn thương đến thân thể.
Nam Bất Hưu nghe vậy mới yên tâm, tiến đến thu hồi hồn phách của Thiết Tí Viên, sau đó lại phân phó:
- Huynh đệ nào không bị thương thì đi thu thập rượu Đào Nhi trong hốc cây. Sau đó đi kiểm tra đại thụ xung quanh, xem coi có thể tìm được rượu Đào Nhi nào không?!
- Rõ!
Mọi người nhận mệnh lệnh, huynh đệ nào không bị thương thì bận rộn làm việc, lột da Thiết Tí Viên, xử lý một phen, chế thành túi đựng nước lớn, cho nổ một cái động dưới hốc cây rồi thu thập rượu Đào Nhi, khoảng chừng hơn trăm cân.
Nam Bất Hưu nếm thử, mùi vị thuần hậu kéo dài, dư vị vô cùng, còn mang theo mùi hương trái đào nhàn nhạt chính là ttinh phẩm cấp 1 thượng đẳng, chưa đến cấp 2.
Giá trị không cao lắm, nhưng lại là món đồ chơi hiếm lạ, muốn mua cũng không có chỗ mua, về sau mời người khác ăn cơm thì có thể dùng để chiêu đãi.
Mục tiêu lần này đã hoàn thành, giết Viên Kế, góp nhặt yêu hồn của Xích Mục lang và Thiết Tí Viên, đã đến lúc quay trở lại.
Hắn muốn đi về xem coi đám người đại tu Kim Đan kia đã xảy ra chuyện gì.