"Tô Minh, giữa ngươi và ta nếu không có kết thúc thì Tư Mã Tín ta không cam lòng! Lấy Man của ta dẫn huyết mạch thiêu đốt, phản tổ... Thành Man Thần đời thứ hai!"
Trong vòng xoáy mặt biển truyền ra thanh âm ám ảnh của Tư Mã Tín, thanh âm theo sóng biển rống gầm truyền tám hướng, làm chân mày Tô Minh chau lại.
Tư Mã Tín này khó giết có thể nói là trong đời Tô Minh hiếm thấy, đến lúc này rồi mà đối phương vẫn không chết, làm hắn khắc sâu hiểu về loại Man Chủng Vô Tâm. Hắn bỗng hiểu tại sao Man Thần đời thứ hai rõ ràng chỉ có một nửa tu vi của Man Thần đời thứ nhất nhưng khiến tiên tộc phát động nhiều cường giả chỉ vì giết y, phút cuối chia năm xẻ bảy thân thể y. Tất cả lý do đương nhiên là vì năm đó Man Thần đời thứ hai so với Tư Mã Tín bây giờ càng khó gặm, càng không giết được. Đối với kẻ địch thế này, bất cứ ai gặp đều sẽ cau chặt mày.
Bây giờ Tư Mã Tín đã bị Tô Minh tổn thương nặng vô số lần, nếu dựa theo sinh tử tính thì hắn có thể nói rằng đủ giết chết y rất nhiều lần, nhưng hôm nay đối phương vẫn tồn tại. Mà trong vòng xoáy biển tỏa ra khí thế còn cường đại hơn trước một chút!
Thanh âm kia vang vọng, mặt biển gầm rống xoay tròn, tay trái của Man Thần rung mạnh một cái. Chỉ thấy trong lòng bàn tay, chỗ cốt đao rút ra khỏi tỏa ánh sáng chói lòa, trong ánh sáng xuất hiện thân hình Tư Mã Tín!
Vẫn là bộ dạng kia, như là thân thể y chưa từng bị phân liệt vậy, nhưng càng khô quắt, da bọc xương, mắt đỏ sậm, biểu tình cực kỳ hung dữ.
Y không đứng mà là đôi tay ấn lòng bàn tay Man Thần, ngẩng đầu trừng Tô Minh. Thân thể y trong ánh sáng chói mắt nhìn Tô Minh, miệng Tư Mã Tín phát ra tiếng kỳ lạ.
Trong người y như đốt cháy lửa, cảm giác nóng bức hiện ra xung quanh. Cùng lúc đó, mặt mũi Tư Mã Tín nhanh chóng biến đổi, cánh tay Man Thần dưới thân y nhanh chóng héo rút, nhiều tinh hoa đều bị Tư Mã Tín hút đi hết. Ở giữa không trung có tiếng gầm điên cuồng chậm rãi truyền ra. Tiếng gào không phải của Tư Mã Tín, cũng không thuộc về Tô Minh, nó bỗng xuất hiện như vốn có trong trời đất, chỉ có lúc đặc biệt, người đặc biệt mới nghe thấy tiếng gào.
Đó là tiếng gào không cam lòng chết đi, tràn ngập oán hận với tiên tộc của Man Thần đời thứ hai!
Tiếng gầm vang vọng bốn phía, Tư Mã Tín cũng ngửa đầu rống. Tiếng rống và tiếng gầm của Man Thần đời thứ hai như dung hợp thành một tần suất, khiến người nghe chia không rõ.
Mắt Tô Minh chợt lóe, nheo lại, tiến lên một bước, chớp mắt xuất hiện bên cạnh tay trái của Man Thần. Cốt đao vạch hình cung đâm hướng Tư Mã Tín.
Giây phút Tô Minh tới gần, thân thể Tư Mã Tín bỗng phình ra, mái tóc kéo dài vô tận, máu thịt toàn thân di đọng, cơ thể biến vạm vỡ gấp mấy lần, thân cao đạt tới ba mét!
Trông y như không còn là Tư Mã Tín mà biến thành người khác. Lực lượng điên cuồng bộc phát trong người y, chân phải Tư Mã Tín mạnh giẫm vào tay trái của Man Thần, bay vọt lên, đánh một đấm vào cốt đao của Tô Minh!
Nắm đấm này có lẽ không thuộc về Tư Mã Tín, vì bây giờ thần trí y mơ hồ, loại thiêu đốt huyết mạch cưỡng ép đạt được truyền thừa chân chính này, tùy theo lực lượng triển khai không phải y của bây giờ có thể nắm giữ. Miễn cưỡng thi triển tổn thương rất lớn với y, chỉ có dùng sự sống bổ khuyết!
Sự sống đó là của dùng sinh mạng tế hiến, dùng sức sống của toàn bộ người Man Chủng đổi lấy, tất cả chỉ vì giết Tô Minh!
Nắm đấm đánh ra, tốc độ của Tư Mã Tín cực nhanh, thậm chí trong bàn tay Man Thần tồn tại tàn ảnh, người thật đã tới trước mặt Tô Minh. Con ngươi Tô Minh co rút, hắn cảm nhận uy nhiếp không thể hình dung từ trước mặt bỗng nhiên đến.
Quần áo bay ra sau, toàn thân lông tơ dựng thẳng, nguy hiểm mãnh liên bỗng bùng nổ. Tô Minh không kịp nghĩ nhiều, nâng lên cốt đao trong tay, chém xuống không khí trước mặt.
Một tiếng nổ kinh thiên chớp mắt dấy lên, tiếng nổ vang vọng, tám hướng chấn động. Tô Minh cảm giác trước mắt truyền đến lực phản chấn mạnh mẽ, từ cốt đao đảo ngược dọc theo cánh tay lan toàn thân. Dưới lực phản chấn, Tô Minh có cảm giác núi cao mười vạn đánh vào người. Hắn hộc bãi máu, liên tục lùi mấy trăm mét, biểu tình nghiêm túc nhìn chằm chằm.
Chỉ thấy không trung hiện ra người Tư Mã Tín, nguyên cánh tay phải của y nổ tung, ámu thịt bầy nhầy nhưng quái dị nhanh chóng hồi phục. Biểu tình y chết lặng, đôi mắt vô thần nhưng có khí thế cường dại từ trong người khuếch tán ra.
Đây là Man Thần huyết mạch thiêu đốt thuật, là từ truyền thừa Man Thần đời thứ hai, khiến sức chiến đấu chớp mắt tăng lên, thuật kỳ lạ này rất giống với Túc Mệnh của Tô Minh!
Loại thần thông này năm đó Man Thần đời thứ hai thi triển có thể khiến toàn Man tộc sùng bái, khiến người tiên tộc rung động, khiến Man Thần đời thứ hai rời đi rồi vẫn làm tiên tộc ký ức khắc sâu.
Cũng là nguyên do y chết!
Giờ Tư Mã Tín chết lặng mắt vô thần nhìn Tô Minh, không chút biểu tình, nâng lên chân phải đi hướng hắn. Bước chân đạp xuống, trời đất ầm vang. Tô Minh thụt lùi, biến mất trong khoảnh khắc.
Giây phút hắn biến mất, vị trí lúc trước hắn ở không khí rạn vỡ, hình thành vòng xoáy đen thật lớn quét tám hướng. Ngoài vòng xoáy, Tư Mã Tín bước đến nhìn phía xa Tô Minh hiện ra.
Biểu tình Tô Minh khó xem, giờ Tư Mã Tín biến đổi, sức chiến đấu tăng vọt, mới nãy nắm đấm theo hắn thấy đủ lấn át Man Hồn đại viên mãn. Nếu Tô Minh có thể hóa thân thành Túc Mệnh thì còn đấu với y một trận nữa, nhưng y mới từ Túc Mệnh biến trở về, trong thời gian ngắn không cách nào dung nhập vào số mệnh, như vậy thì đối mặt Tư Mã Tín sức chiến đấu tăng vọt có chút nhức đầu.
Mắt thấy Tư Mã Tín mặt không biểu tình, như không có linh hồn nhìn sang, chân phải nâng lên thì con ngươi Tư Mã Tín co rút. Giờ bốn phương tám hướng tiếng gào không cam lòng trong năm tháng của Man Thần đời thứ hai như ẩn như hiện, xung quanh một mảnh hỗn độn. Dưới đất biển rống gầm, bên trên băng tầng sụp xuống, như muốn hoàn toàn nhấn chìm nơi đây. Giây phút mấu chốt, lòng Tô Minh máy động. Khoảnh khắc Tư Mã Tín đạp chân xuống lại vọt tới thì Tô Minh nâng tay phải lên, vỗ vào túi trữ vật. Lâp tức trong tay hắn xuất hiện một đan dược hình tròn!
Đan dược này chính là Nạp Thần Dược!
Dược này có thể thu thiên địa tàn hồn, nuốt vào có thể ngưng tụ bản thân, uy lực khó lường, có liên hệ rất lớn đến tàn hồn thu lấy!
"Nạp Thần bát hoang, thương khung tàn niệm, hồn ảo ảnh, mọi thứ đều... Nạp được!" Hai ngón tay kẹp Nạp Thần Dược, đôi mắt Tô Minh lộ tia sáng kỳ lạ, miệng thì thầm tốc độ nhanh.
Khoảnh khắc hắn thốt lời, Nạp Thần Dược trong tay liền tỏa ánh sáng âm u. Màu âm u như bóng mặt trời, khiến ánh sáng ảnh chiếu bốn phía. Phút chốc băng tầng bên trên, biển dưới đất, sóng biển cuồn cuộn vọt tới đều bị ảnh chiếu trong ánh sáng âm u. Ánh sáng lượn lờ, cách Tô Minh hơn mười mét hiện ra thân hình Tư Mã Tín, xem bộ dạng như là bị ánh sáng âm u buộc ra.
Giây phút y lộ ra thân thể thì trong thế giới băng tầng biển rộng, tiếng Man Thần đời thứ hai gào thét mãnh liệt đến cực độ.
"Grao!!"
Từng tiếng gào vang vọng càng rõ ràng, trong phút chốc như vang bên tai, vang vọng bốn phía. Có từng ảo ảnh vệt đen xuất hiện trong không khí tám phương, những ảo chỉ đen xuất hiện thì lao hướng Nạp Thần Dược của Tô Minh.
Trong vòng xoáy mặt biển bên dưới, tay trái của Man Thần sừng sững giờ thì mạnh run lên, đây là lần đầu tiên nó bị người khác ngoài Tư Mã Tín lay động!
Nên biết rằng Tư Mã Tín vì cánh tay này, vì tu là công pháp Man Thần đời thứ hai nên mới có thể thông qua cánh tay đạt được truyền thừa Man Thần đời thứ hai, người khác không có tạo hóa cơ duyên này, dù là lúc trước Tư Mã Tín tìm đến cánh tay cũng khó truyền thừa. Vậy nên bản thân Tô Minh không khả năng đạt được truyền thừa này, đặc biệt là Tư Mã Tín đã có được trước, tương đương với trên tay trái của Man Thần để lại khắc ấn thuộc về Tư Mã Tín. Dưới tình huống như vậy, coi như Tô Minh dùng mảnh đá đen thay đổi hơi thở lừa gạt mong có được truyền thừa cũng không thể.
Nhưng Nạp Thần Dược xuất hiện hoàn toàn thay đổi mọi thứ!
Nạp Thần Dược, có thể thu tất cả tàn hồn trong thiên địa, trong số tàn hồn bao gồm... Man Thần đời thứ hai!!
Tàn hồn Man Thần đời thứ hai nếu không luôn tồn tại thì sẽ không có hàng loạt truyền thuyết về ở lúc đặc biệt, người đặc biệt cảm ứng được. Chỗ tay trái của Man Thần là nơi có tàn hồn nhiều nhất.
Tại đây triển khai Nạp Thần Dược, hút lấy chắc chắn là hồn của Man Thần đời thứ hai!
Bây giờ tay trái của Man Thần run rẩy, bên trong có nhiều khói đen bùng nổ ở giữa không trung thành sương mờ lao hướng Nạp Thần Dược của Tô Minh. Phút chốc nó dung nhập vào Nạp Thần Dược, khiến dược run bần bật, màu sắc tay đổi, hơi thở hồng hoang từ bên trong khuếch tán ra, dường như hóa thành vòng xoáy to lớn bây giờ không ngừng hấp thu tất cả tàn hồn nơi đây!