Chúc Cửu Âm rắn nhỏ chỉ còn lại đầu và không nhiều sự sống, giờ bị bắn ra xa xôi!
Đế Thiên biểu tình giận dữ, chật vật thế này hiếm khi thấy trên người y.
"Một đại mạc Đông Hoang chuông bình thường cũng dám phong ấn bổn đế!!" Đế Thiên vỗ đầu xõa tóc, tay trái một mảnh đen thui nhưng giờ nhanh chóng trở lại màu da cũ. Từng giọt chất lỏng đen từ miệng vết thương bị rắn nhỏ cắn nhỏ giọt, xem bộ dạng hình như không lâu sau sẽ hoàn toàn hồi phục.
Khi Đế Thiên cất bước đi nhanh, mang theo tức giận muốn kết thúc điều y cho rằng trò hề thì mắt Tô Minh lóe tia sáng lạnh, lập tức tầng mây trên trời cuồn cuộn truyền ra tiếng sấm đánh kinh trời.
Khi sấm ngân thì một tia chớp to lớn với tốc độ khó thể tin bỗng giáng xuống, ầm ầm đánh vào người Đế Thiên. Khoảnh khắc rơi xuống, con ngươi Đế Thiên co rút, thân hình chớp mắt biến mất. Khi y biến mất thì tiếng sấm sét đinh tai nhức óc vang lên, không khí Đế Thiên biến mất toàn bộ tan vỡ!
Tay phải Tô Minh hư không chộp, nguy hiểm to lớn bỗng hiện ra toàn thân. Hắn không chút do dự, trong tay lập tức xuất hiện Nạp Thần Dược, nuốt vào.
Khoảnh khắc nuốt vào Nạp Thần Dược, sau lưng hắn Đế Thiên từ hư vô bước ra, tay phải nâng lên, dùng áp lực vô thượng không cách nào chống cự ấn xuống đỉnh đầu Tô Minh!
Khi y ấn xuống một chưởng thì không gian quanh Tô Minh bị phong tỏa làm hắn không có khả năng nào tránh đi một chưởng trí mạng này!
Nếu bị đánh trúng Tô Minh sẽ mất đi tất cả ký ức, khi hắn lại tỉnh có lẽ hắn vẫn là hắn, nhưng hắn đã không phải là hắn!
Mắt thấy một chưởng bỗng đánh xuống, vận mệnh Tô Minh đã định. Nhưng mọi chuyện chưa xong, tất cả sự việc đều có ngoài ý muốn! Khi Đế Thiên cho rằng một chưởng không có gì ngoài ý muốn tới gần đỉnh đầu Tô Minh ba tấc thì bỗng nhiên, từ người hắn có luồng sáng vàng lan tràn ra ngoài!
Ánh sáng vàng có tổng cộng năm tầng, khi khuếch tán thì tầng thứ nhất va chạm cùng bàn tay Đế Thiên rồi tan vỡ, nhưng gần Tô Minh lại tăng thêm một tầng. Theo nó tan vỡ rồi lại tăng lên, khuếch tán, một giây ngắn ngủi màn sáng tổng cộng vỡ ra mấy vạn tầng nhưng nó không hề vỡ, luôn tồn tại!
Năm tầng tuần hoàn không tán, vĩnh viễn tồn tại màn sáng vàng, nó là ngũ phương ấn phong ấn tay trái của Man Thần!
Ấn này có thể trấn áp tay trái Man Thần, uy lực đâu phải một phân thân Đế Thiên có thể phá trong thời gian ngắn!
Trong màn sáng, khí thế trên người Tô Minh không ngừng tăng lên. Hắn nuốt vào Nạp Thần Dược, bây giờ trên người tỏa ra rõ ràng thuộc về khí thế thuộc về Man Thần đời thứ hai, khí thế này Đế Thiên cực kỳ quen thuộc, y biến sắc mặt.
Nhưng khoảnh khắc y biến sắc thì trên tầng mây đỉnh chín lỗ lại xuất hiện, bên trong bốn lỗ hổng bị tia chớp chiếm cứ nay chỉ ba cái ồn tại tia chớp. Giờ nó xuất hiện, một tia chớp đỏ ầm ầm từ trên trời giáng xuống, lao hướng Đế Thiên.
"Không ngờ ngươi nắm giữ thiên mệnh thần lôi, Túc Mệnh, quả nhiên không thể cho ngươi một chút cơ hội! Nhưng thiên mệnh thần lôi và ngũ phương ấn này chắc là thủ đoạn cuối cùng của ngươi! Bổn đế muốn xem đánh mở ngũ phương ấn của ngươi rồi thì ngươi còn phản kháng thế nào. Truyền thừa Man Thần đời thứ hai ư..."
Lấy tâm cơ như Đế Thiên liếc mắt liền thấy ra Tô Minh không thể khống chế ngũ phương ấn, nó hiện thân bảo vệ hắn là vì bây giờ trên người có khí thế của Man Thần đời thứ hai.
Nói là bảo vệ chứ thực ra là phong ấn!
Người bên trong ra không được, người bên ngoài cũng không thể vào!
Nhưng bây giờ ngũ phương ấn tồn tại đối với Đế Thiên là hoàn toàn bảo vệ Tô Minh, cho nên dù y biết thực tế nó là phong ấn nhưng vẫn lựa chọn đánh vỡ nó!
Lấy lực lượng của y có lẽ thời gian ngắn không đủ, m nhưng y ngẩng đầu nhìn sét trên trời, khóe môi nhếch nụ cười nhạt, tay phải nâng lên chỉ vào thiên lôi, tay trái nâng lên ấn màn sáng ngũ phương ấn.
Ầm vang, sấm sét đỏ đánh vào người Đế Thiên. Đế Thiên người chấn động, thân thể tràn ngập tia chớp, nhưng những tia chớp dọc theo thân thể truyền đến tay trái đánh vào ngũ phương ấn.
Ngay sau đó, có một tia sét đánh xuống, Đế Thiên gầm lên, nắm đấm tay trái vào lúc bị tia điện ngưng tụ toàn thân thì đánh vào ngũ phương ấn.
Nắm đấm đánh xuống, ngũ phương ấn bị trúng tia chớp xuất hiện vết rạn rồi giờ trúng một kích này không ngừng tan vỡ, tốc độ hồi phục không theo kịp hủy diệt, xuất hiện bên ngoài đã không còn năm tầng sáng mà chỉ có ba tầng.
Tô Minh không thể né tránh, dù hắn ở trong ngũ phương ấn nhưng xung quanh bị đông lại khiến hắn không thể rút lui, không thể giãy dụa. Nhưng hắn không vùng vẫy, đôi mắt bình tĩnh nhìn Đế Thiên hành động. Trên cổ hắn mảnh đá đen chợt lóe, trong phút an toàn ngắn ngủi hắn có thời gian sửa chữa kế hoạch của mình.
Bây giờ trên bầu trời tia chớp cuối cùng đánh xuống, khi đụng vào Đế Thiên thì mắt y chợt lóe, tay phải nâng lên, định đụng vào màn sáng, chuẩn bị đem thiên mệnh thần lôi cộng lực lượng tu vi chuyển dời đến chỗ Tô Minh, để y không bị thương, để Tô Minh gieo nhân gặt quả, xảy ra một việc khiến y không thể tưởng tượng nổi!
Khóe môi Tô Minh nhếch nụ cười nhạt, thân hình trong chớp mắt này, giây phút Đế Thiên muốn khiến hắn thay thế chịu đựng thần lôi thì thân hình hắn tràn ngập ánh sáng âm u, biến mất không bóng dáng!
Theo hắn biến mất, ngũ phương ấn bỗng tán đi, vậy là lực thần lôi mà Đế Thiên định dời ra ngoài biến trống trơn!
Trống rỗng làm con ngươi Đế Thiên co rút, thân thể bùm bùm, sấm sét nổ tung, toàn thân vô số tia chớp làm Đế Thiên lần đầu tiên trong cuộc chiến này khóe môi tràn máu!
Thân thể dưới tia chớp tê dại, tu vi trong chớp mắt tạm dừng, nếu đổi lại là lúc khác thì việc này không có gì đáng lo, nhưng bây giờ khi kế hoạch của Đế Thiên thất bại, Tô Minh biến mất lại xuất hiện ở giữa không trung!
Hắn xuất hiện hiển nhiên đã bước vào không gian mảnh vỡ lấy ra Nạp Thần Dược, cho nên không bị ngũ phương ấn cản trở, nhoáng người lao dến Đế Thiên.
"Đế Thiên, đây là ta tặng ngươi, lễ vật thứ chín!" Tô Minh biểu tình lạnh lùng, mắt lóe sát khí, chỉ tay đen trong tay trái mạnh ấn vào trán Đế Thiên.
Một tiếng nổ kinh trời, Đế Thiên gầm rống, Tô Minh hộc máu, thân thể chớp mắt bị chấn ngược ra. Hắn nâng lên tay phải, xuất hiện một gai xương đen!
Đây là Man Thần gai!! Là Tư Mã Tín còn lại duy nhất một cây Man Thần gai!
Khoảnh khắc Tô Minh rút lui thì người thuấn di, đem Man Thần gai, mặc kệ bản thân bị thương nặng, mạnh đâm vào ngực Đế Thiên!