Chương 50: Không sao cả, ta không phải là người hẹp hòi. (2)
Thiết bị dầy đủ, có tủ lạnh, điều hòa, lò vi sóng các loại.
Những thứ này đều là đồ vật không ai để ý đến sau tận thế, qua thời gian dài cất giữ, có lẽ sẽ hư mất, nhưng người sống sót trong tận thế, có vài người biết sửa chữa những thứ này, cho nên vẫn còn có thể sử dụng được.
“Về rồi à?”
“Ừm, về rồi, ta đi tắm rửa trước đã.”
“Đươc, ta bày đồ ăn sáng lên cho ngươi.”
Lão Vương ở lại đây, chính là để chăm lo sinh hoạt hàng ngày của Lâm Phàm, tuy nói hắn ta và Tiểu Hi Vọng cũng bắt đầu sử dụng thịt dị thú, nhưng muốn trở thành Liệp Sát giả, cần phải sử dụng thịt dị thú trong thời gian dài, đây không phải là chuyện cần gấp gáp.
Đi vào phòng tắm, Lâm Phàm đứng dưới vòi hoa sen, mặc cho dòng nước cọ rửa, lúc trước hắn vơ vét được sữa tắm và dầu gội đầu, đều chẳng thể dùng được gì cả, cũng may ở đây có nguyên bộ xà bông thơm, tẩy rửa thân thể, rồi lại gội đầu.
Nam nhân tắm rửa khá nhanh, chỉ yếu là tẩy rửa một lần, vò hai lần là được.
Ngồi vào bàn ăn, uống cháo, ăn miếng thịt dị thú.
Khi sử dụng thịt dị thú nhiều hơn một chút.
Thể chất tăng thêm 0,01.
Trị số tuy nhỏ, nhưng mà thịt muỗi cũng là thịt.
Giải quyết đồ ăn sáng xong, quay về phòng nghỉ ngơi hai tiếng, từ khi tinh thần của hắn đột phá lên, trạng thái tinh thần luôn vô cùng tỉnh táo, cho dù một đêm không ngủ, cũng sẽ không cảm thấy mệt mỏi, nếu như có thể nghỉ ngơi một hai giờ, tinh thần sẽ càng tốt hơn.
Sau khi hắn tỉnh ngủ, chuẩn bị tiếp tục luyện tập, Tiểu Hi Vọng đã dụi mắt, ngáp một cái ra ngoài. Đêm qua là đêm mà Tiểu Hi Vọng ngủ ngon và an toàn nhất.
“Lâm thúc thúc, chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng.”
Lâm Phàm mỉm cười, vuốt đầu nhỏ của nàng, bảo nàng đi rửa mặt, sau đó chào hỏi với lão Vương một tiếng rồi ra khỏi nhà.
Xuống lầu dưới, vừa định đến bãi đất trống kia.
“Lâm ca, Lâm ca...”
Có giọng nói truyền đến.
CHỉ thấy vẻ mặt Trương Dũng tươi cười chạy đến, vẻ mặt lấy lòng nói, “Lâm ca, sớm như vậy đã dậy rồi à?”
Từ khi Lâm Phàm trở thành Giác Tỉnh giả, trong lòng Trương Dũng cũng có chút sợ hãi và tức giận, đáng chết, thật là đáng chết, dựa vào đâu mà Lâm Phàm lại trở thành Giác Tỉnh giả, ban đầu hắn ta hoàn toàn không xem trọng Lâm Phàm, nhưng ai biết được bây giờ lại như thế.
“Ngươi có việc gì?” Sắc mặt Lâm Phàm bình tĩnh hỏi.
Hắn biết Trương Dũng vẫn luôn thích trưng bộ mặt kiêu ngạo bất tuân, đồng thời cũng biết bây giờ Trương Dũng tỏ vẻ hèn mọn với mình như vậy, cũng là vì mình trở thành Giác Tỉnh giả, đương nhiên, nếu như đối phương nắm được cơ hội, Trương Dũng tuyệt đối sẽ không chút do dự mà giết chết hắn.
Chuyện này không cần phải hỏi.
Từ sau khi Trương Dũng làm những chuyện kia, đường đến chỗ chết của hắn ta đã được dọn sẵn rồi.
“Lúc trước có chút hiểu lầm, mong ngươi đại nhân đại lượng, không để trong lòng.” Trương Dũng nghĩ đến chuyện dỗ dành Lâm Phàm thật tốt.
Lâm Phàm cười nói, “Không sao cả, ta không phải người hẹp hỏi, không cần để ý.”
“Thật sao?”
“Thật, ngươi cảm thấy ta là người hẹp hòi sao?”
Lâm Phàm nhoẻn miệng cười, giống như vô cùng tốt bụng, nhưng chẳng biết vì sao, Trương Dũng luôn cảm thấy là lạ, ánh mắt của đối phương giống như đang nhìn một kẻ sắp chết không còn sống được bao lâu nữa vậy.
Nhưng đối phương đã nói như vậy rồi, Trương Dũng tạm thời không còn lời nào để nói.
“Vậy ta không quấy rầy Lâm ca nữa.” Trương Dũng cáo từ.
“Được, đi thong thả.”
Nhìn bóng lưng Trương Dũng rời đi, ánh mắt Lâm Phàm dần dần trở nên lạnh lẽo, mà Trương Dũng cũng cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, quay đầu nhìn lại, vẻ mặt Lâm Phàm đang lạnh lẽo cũng trong nháy mắt mà tươi cười.
Giống như đang nói, an tâm đi đi, không có chuyện gì cả.
Trương Dũng mỉm cười gật đầu với Lâm Phàm, xoay người, tiếp tục bước đi, chỉ là sắc mặt của hắn ta đã trở nên vô cùng lạnh lẽo, trong mắt còn ẩn chứa lệ khí.
Đáng chết.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Mấy ngày sau.
“Độ thuần thục sắp max cấp rồi.”
Trong bãi đất trống, một bóng người nắm đao, thi triển đao pháp, tàn ảnh dày đắc, đao phong gào thét, đồng thời đao pháp có thứ tự mà không loạn, tự hình thành hệ thống.
Sau khi hắn nâng độ thuần thuật của đao thuật cơ sở lên đến 80, hắn phát hiện ra cây đao giống như cánh tay của mình, đã hòa thành một thể, biến hóa như thế này khiến hắn vô cùng vui mừng, quả nhiên rất trâu bò, mặc kệ ở thời đại nào, mức độ khống chế đao thuật của hắn, cũng có thể xưng là đại sư.
Trong những ngày qua, cuộc sống của hắn vô cùng có quy luật.
Xoát độ thuần thục, ăn cơm, tắm rửa, đi ngủ, sau đó lại tiếp tục xoát độ thuần thục, cứ lặp đi lặp lại như vậy, ngày đêm không màng, cần cù chăm chỉ.
Ai nhìn thấy cũng phải kinh hô một tiếng, ngươi liều mạng như thế để làm gì.
Sau khi Chu Thế Thừa giới thiệu, hắn có gặp được tám vị Giác Tỉnh giả khác, nhưng giữa bọn họ cũng không liên hệ gì nhiều, đối với người vừa mới trở thành Giác Tỉnh giả như hắn, cũng không nhiệt tình lắm
Đối với chuyện này, Lâm Phàm không hề quan tâm.
Các ngươi không để ý đến ta, ta cũng chẳng để ý gì đến các ngươi đâu.
Yên lặng xoát độ thuần thục, sau đó ra ngoài săn giết dị thú, tăng thực lực của bản thân mới là chuyện quan trọng nhất.
Những chuyện khác đều không quan trọng.
Nhưng mà hắn cũng đã biết năng lực của những người này là gì.
Có cái rất thích hơp cho chiến đấu, có cái thì là phụ trợ.
Khắc sâu ấn tượng với hắn chính là một muội muội mềm mại, rất đáng yêu, rất xinh đẹp, năng lực mà nàng thức tỉnh chính là phụ ma, có thể phụ ma vào các loại đồ vật