Trong quá trình rèn luyện hàng ngày, Lý Thanh Sơn chủ yếu thực hiện các động tác tương tự như võ thuật Thái Cực Quyền, tung ra những đòn Long Hổ Quyền.
Cùng với sự chuyển động của cơ thể Lý Thanh Sơn, một vòng xoáy nhỏ lại hình thành xung quanh hắn ta.
Và khi hắn ta đánh một cú đấm ngẫu nhiên, thì xuất hiện hình dạng và âm thanh của tiếng hổ và tiếng rồng xuất hiện, thật kỳ diệu.
Chu Thanh Linh ngạc nhiên nhìn thấy điều này và rất quan tâm đến bộ môn Long Hổ Quyền này.
Lý Thanh Sơn đã rất thành thạo với bộ Long Hổ Quyền này, hắn ta vung tay như mây, giống như những bức tranh nổi tiếng trên thế giới, mang một sự tinh tế và sự thú vị nhất định.
Ấn tượng về "một con người mọt sách" cứng nhắc của Lý Thanh Sơn trong mắt Chu Thanh Linh đã thay đổi qua từng hành động hàng ngày của hắn ta!
Khoảng mười lăm phút sau đó.
Lý Thanh Sơn đã hoàn thành việc vung tay với Long Hổ Quyền, hắn ta mang trên mình một hơi thở vững chãi vô hình, trong lúc không để ý đã làm thay đổi phong độ của hắn ta một cách chậm rãi.
"Đây chính là Long Hổ Quyền!" Lý Thanh Sơn nói với Chu Thanh Linh.
Đây là lần đầu tiên Lý Thanh Sơn tập luyện với Long Hổ Quyền kể từ khi sống lại.
Với thể chất cơ thể Âm Dương, khi hắn ta tập luyện một lần nữa, hắn ta cảm thấy mình đã hiểu hơn một phần nào về Long Hổ Quyền, đồng thời cũng đạt được một ít kết quả nhỏ!
Điều này thật tuyệt vời! Chu Thanh Linh nói: "Ta đã thấy rồi, Long Hổ Quyền này thật mạnh mẽ!"
Sau đó, cô tiếp tục chia sẻ những hiểu biết của mình: "Nếu mỗi người có một khả năng đặc biệt(người dị năng), thì đối với những người tu luyện, mỗi công pháp đều có thể coi là một loại khả năng đặc biệt! Khi chúng ta tiếp tục tu luyện và nắm vững nhiều công pháp hơn, chúng ta sẽ tương đương với việc sở hữu nhiều khả năng đặc biệt, và tiềm năng phát triển sẽ rất lớn!"
Lý Thanh Sơn rất ngạc nhiên với sự hiểu biết của Chu Thanh Linh.
Hắn liên tục gật đầu và nói: "Thanh Linh, ngươi thật thông minh, giống như những gì ngươi đã nói! Khi chúng ta nắm vững nhiều công pháp hơn, chúng ta tương đương với việc sở hữu nhiều khả năng đặc biệt!"
"Sau này, chúng ta còn có thể kiểm soát lửa, điều khiển nước, cưỡi gió, và điều khiển đồ vật!"
Khi nghe điều này, ánh mắt rạng rỡ của Chu Thanh Linh tỏa sáng, cô rất quan tâm.
Nhưng cô không dám hỏi sâu về việc Lý Thanh Sơn làm sao biết được nhiều công pháp như vậy và làm thế nào để có thể thu thập được nhiều công pháp hơn trong tương lai.
Vì vậy, trong lòng Chu Thanh Linh có một chút khó xử.
"Ừm, thật là mong đợi tương lai!" Chu Thanh Linh gật đầu và cuối cùng trả lời Lý Thanh Sơn như vậy.
"Tới đây! Thanh Linh, ta sẽ dạy ngươi Long Hổ Quyền!" Lý Thanh Sơn nói: "Hiện tại chúng ta đang ở giai đoạn luyện khí và luyện thể, chủ yếu là tu luyện Long Hổ Quyền!"
"Luyện khí chia thành chín tầng, ba tầng đầu là tu luyện Long Hổ Quyền, ba tầng giữa là tu luyện Khống Hạt Cầm Long, ba tầng cuối là đạt được "nặng như nhẹ, nhẹ như nặng"(Cử trọng nhược khinh, cử khinh nhược trọng)!"
"..."
Trước khi bắt đầu dạy, Lý Thanh Sơn đã trình bày một số lý thuyết về Long Hổ Quyền cho Chu Thanh Linh, sau đó mới bắt đầu dạy cô cách rèn luyện tay nắm đấm.
Chu Thanh Linh tràn đầy chân thành, nghe những kiến thức quý giá mà Lý Thanh Sơn truyền dạy với sự thích thú.
Và như vậy, cô gái trong trắng xinh đẹp này bắt đầu vung tay nắm đấm Long Hổ Quyền một cách mạnh mẽ, trông cô có chút hung hăng...
Thời gian trôi qua từng giây.
Trong căn phòng, mọi thứ yên bình, nam nữ xinh đẹp đang tu luyện những động tác quyền pháp.
Trái lại, thế giới bên ngoài đã trở nên hỗn loạn, thỉnh thoảng lại xảy ra những trận đấu ác liệt, gây ra những thiệt không hại nhỏ.
Ở một nơi khác.
Khu dân cư Cát Tường.
Tòa nhà 18, khu a, căn nhà 404! Thượng Quan Tiến nhìn vào cha mẹ của mình, hắn cảm thấy một cảm giác đau đớn.
Vì cha mẹ của mình, Thượng Quan Cự Bác và Trần Đình, đã chạm vào tượng Phật Thích Ca Mâu Ni khi thế giới đang dần kết thúc giai đoạn biến dị toàn cầu.
Họ đã chuẩn bị suốt một ngày để tìm kiếm một vật thể phù hợp để chạm vào, liên lạc với bạn bè và người thân khắp nơi, nhưng không tìm được gì đáng giá.
Cuối cùng, Trần Đình, người theo đạo Phật, đề xuất ý tưởng chạm vào tượng Phật.
Tượng Phật này đã được truyền từ đời ông nội và có lịch sử gần hai trăm năm trong gia đình.
Trần Đình cho rằng "Phật" sẽ mang lại lợi ích không gì sánh bằng và trao cho cô khả năng đặc biệt mạnh mẽ.
Ban đầu, Thượng Quan Cự Bác muốn chạm vào một con dao nhọn trong nhà.
Nhưng con dao này quá phổ biến và hắn ta cảm thấy không hài lòng.
Cuối cùng, dưới sự thúc đẩy của Trần Đình, Thượng Quan Cự Bác đã chọn cùng chạm vào tượng Phật Thích Ca Mâu Ni này!