WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 109: Thật là đáng sợ! Nghịch chuyển kinh người (2)

Chương 109: Thật là đáng sợ! Nghịch chuyển kinh người (2)


Nói đến đây, Thành chủ Liễu Vô Nham nhíu mày một cái.

Cáo trạng thì ngươi chỉ cần nói cho rành mạch là được, còn kể lể dài dòng làm cái gì?

Tống Nghị tiếp tục nói:

- Thẩm Lãng tiểu nhân đắc chí, sau khi ở rể phủ Bá Tước lập tức khẩn cấp trở lại trong thôn diễu võ dương oai. Bởi vì con tiểu dân Tống Sung cùng hắn từng có mâu thuẫn, hắn trực tiếp vọt tới trong nhà ta, làm trò trước mặt thê tử tiểu dân, đồng thời một chân đá trúng hạ thể con tiểu dân, chờ tiểu dân đem con trai đưa đến thành Huyền Vũ cứu trị đã không còn kịp rồi, nó rõ ràng bị tên súc sinh Thẩm Lãng này đá chết.

Tiếp đó, Tống Nghị đẩy hắn con trai Tống Sung y phục trên người.

Trên người rất nhiều vết thương, nhìn thấy mà giật mình.

Nhất là chỗ hạ thể, sưng như ấm trà, miệng ấm trà còn đặc biệt nhỏ.

- Mấy vị đại nhân xem này, Thẩm Lãng ác độc cỡ nào, lại với con trai của tiểu dân hạ độc thủ như vậy, con trai của tiểu dân chẳng qua tranh cãi mấy câu với hắn mà thôi. - Tống Nghị gào khóc:

- Hôm nay tiểu dân người đầu bạc tiễn người đầu xanh, đã sớm không muốn sống, đánh bạc cái tánh mạng này cũng muốn lấy lại công đạo, xin mấy vị đại nhân vì tiểu dân làm chủ.

Kim Mộc Lan bỗng nhiên hỏi:

- Con trai ngươi khi nào chết?

Tống Nghị nói:

- Sau khi trúng đòn hiểm của Thẩm Lãng đã chết ngay đêm hôm ấy.

Kỳ thực Tống Sung là hôm qua mới được Điền Hoành để cho người ta giết chết, nhưng lúc này nhưng không có pháp y lợi hại gì, có thể phán đoán thời gian chết chính xác.

Kim Mộc Lan nói:

- Vậy ngươi lúc đó vì sao không đến phủ Bá Tước lấy lại công đạo, luôn luôn chờ đến lúc này mới đến?

Tống Nghị nói:

- Bởi vì tiểu dân sợ a, sau khi con tiểu dân Tống Sung chết, tiểu dân lập tức liền muốn tới phủ Bá Tước lấy lại công đạo. Nhưng thật không ngờ có một người tìm được, hắn ta tự xưng là tâm phúc Bá Tước đại nhân, cho tiểu dân một khoản tiền vàng, đồng thời uy hiếp tiểu dân không cần lắm miệng, bằng không liền giết cả nhà của tiểu dân, còn không có con trai, còn có thể sinh nữa.

Tức khắc, sắc mặt Bá Tước đại nhân tái xanh.

Lẽ nào những năm gần đây ông ta bảo thủ cẩn thận, thực sự để cho người ta cảm thấy phủ Bá Tước Huyền Vũ đã không để cho người sợ hãi à?

Bá Tước Huyền Vũ nhìn Điền Hoành một cái, thản nhiên nói:

- Điền Hoành, vì sao ngươi ở đây?

Điền Hoành nói:

- Khởi bẩm Huyền Vũ Bá, đây Tống Nghị là Thập nhân trưởng dân quân, là thuộc hạ của thần, thân làm trưởng quan của hắn, có trách nhiệm vì hắn lấy lại công đạo.

Kỳ thực, lúc này Điền Hoành không nên tới.

Ông ta và Thẩm Lãng có oán hận cũ, cho nên căn bản không nên xuất hiện ở trong trường hợp này.

Nhưng ông ta thực sự nhịn không được a, ông ta và Thẩm Lãng thù sâu như biển, thực sự nghĩ muốn đích thân đem tên súc sinh tiểu bạch kiểm này đưa vào chỗ chết.

Thành chủ Liễu Vô Nham nói:

- Tống Nghị, ngươi luôn miệng nói Thẩm Lãng đánh chết con của ngươi, có thể chứng cứ gì nào?

Tống Nghị nói:

- Ngày đó Thẩm Lãng vọt vào nhà ta, rất nhiều người đều gặp được, có thể làm chứng cho ta.

Thành chủ Liễu Vô Nham nói:

- Truyền nhân chứng.

Một lát sau, bốn tên dân thôn Phong Diệp đi đến, toàn bộ cũng là thanh tráng dân quân.

- Tiểu nhân chính mắt thấy được Thẩm Lãng tiến vào Tống Nghị trong nhà, có thể làm chứng.

Bốn người đồng thời mở miệng làm chứng.

- Tiểu nhân còn nghe được Thẩm Lãng sau khi tiến vào trong nhà Tống Nghị, bên trong truyền đến tiếng đùa giỡn, tiểu nhân có thể làm chứng.

Thành chủ Liễu Vô Nham nói:

- Thẩm cô gia, ngươi có lời gì nói?

Thẩm Lãng thậm chí cũng không có đứng lên, vô tội nói:

- Đúng là ta từng vào nhà Tống Nghị, nhưng ta không có đánh người, ta đến đưa bạc. Đại Ngốc là bạn tốt của ta, ta đưa bạc cho Tống thị, để cho bà ta sau này cho Đại Ngốc ăn no.

Tống Nghị lạnh lùng nói:

- Ngươi nói láo, rõ ràng là ngươi một chân đá chết con trai của ta Tống Sung, vợ ta ở bên cạnh chính mắt thấy được, dân thôn Phong Diệp cũng ở bên ngoài nghe thấy tiếng đùa giỡn trêu ghẹo.

Thành chủ Liễu Vô Nham nói:

- Tống thị, ngươi xác định ngươi thấy được?

Hai mắt Tống thị tức khắc tràn đầy thù hận, cắn răng nghiến lợi nói:

- Dân phụ xác định đã thấy được.

Tống Nghị ra sức dập đầu chảy máu nói:

- Mấy vị đại nhân, xin hãy cho tiểu dân một công đạo.

Điền Hoành nói:

- Căn cứ luật pháp Việt quốc của chúng ta, giết người đền mạng, hoàng tử phạm pháp còn cùng tội như thứ dân, huống chi Thẩm Lãng chẳng qua là người ở rể phủ Bá Tước. Xin chư vị đại nhân cùng Bá Tước đại nhân lo liệu công chính, vì thuộc hạ của thần đòi lại một công đạo.

Thành chủ Liễu Vô Nham khổ sở nói:

- Huyền Vũ Bá, căn cứ luật pháp, người giết người quả thực phải đền mạng. Không bằng... Để Thẩm Lãng cô gia theo chúng ta để tra rõ mọi chuyện thì sao?

Lúc này, đám bang chúng Hắc Y bang bên ngoài phủ Bá Tước cùng hô vang:

- Giết người đền mạng, giết người đền mạng.

Nhưng mà, nhưng vào lúc này.

Tống thị bỗng nhiên cắn răng nghiến lợi nói:

- Mấy vị đại nhân, dân phụ chính mắt thấy được chồng dân phụ Tống Nghị điên cuồng đánh tàn nhẫn con trai, đồng thời một chân đạp bay nó. Mà con trai lúc đầu bị thương không nặng, đưa đi thành Huyền Vũ cứu trị sắp khỏi, nhưng Điền Hoành đại nhân trước tới thăm xong, con dân phụ lại chẳng biết tại sao liền chết.

Tiếp đó, Tống thị quỳ xuống dập đầu, thanh âm như là chim quyên khấp huyết.

- Nhất định là Điền Hoành giết chết con trai của dân phụ, hơn nữa hắn còn thúc ép dân phụ vu cáo Thẩm Lãng, bằng không liền muốn giết cả nhà dân phụ. Xin chư vị đại nhân vì dân phụ làm chủ, giết người đền mạng, nợ máu trả bằng máu.

Nghe những lời này từ Tống thị, tức khắc mọi người như là sét đánh ngang tai, bị sốc đến choáng váng.

...

Chú thích của Bánh: Các vị khách quan đại lão gia, thưởng mấy tờ phiếu đề cử a, lạy các ngài!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.